Chương 18: Có chút sợ hãi
Hắn không há miệng cho cô tiến vào, áp lực tình cảm đã kề cận cực hạn, không thể tiếp tục giả ngu cố ý bỏ qua cô, lừa mình nói cô còn nhỏ, cô chỉ là không hiểu chuyện.
Tiếng nước tí tách tí tách bên ngoài ngừng lại, lại đổi thành tiếng vòi nước.
Đợi người này rời đi xong hắn phải đẩy cô ra, đẩy đôi môi mềm mại của cô ra.
Bỗng nhiên hắn cảm thấy lửa cháy dữ dội, thực phiền, hắn nhẫn nhịn, cô từng bước ép sát không dứt!
Cô căn bản không biết trong lòng hắn nghĩ thế nào, hắn là người đàn ông bình thường, độc thân góa bụa mỗi ngày, có du͙© vọиɠ mãnh liệt với người phụ nữ mình thích.
Mỗi lần cô kɧıêυ ҡɧí©ɧ hắn, hắn đều muốn cởi sạch quần áo của cô, hôn toàn thân cô, yêu cô, trầm luân với cô, cùng hưởng cực lạc.
Hành động của cô giống như bưng một bát nước ngọt lành tới bên miệng người mười năm không uống nước, phải dùng lực ý chí của hắn từ chối bát nước này.
Đủ rồi, không muốn nhịn xuống nữa.
Rất rõ ràng Lam Hạc không thấy mình đang tra tấn người khác, cô nhắm mắt lại chìm đắm trong thể nghiệm thân mật hôn môi với hắn, kích động, vui sướиɠ, thỏa mãn.
Không lâu sau người dùng toilet rời đi, Lam Hạc cảm thấy Cung Túc Vũ vẫn luôn không đáp lại cô, trong lòng bắt đầu có chút sợ hãi có phải hắn lại sắp nổi giận hay không?
Người trong WC đi thực sự không làm được gì, đành phải buông miệng hắn ra, chột dạ mà cúi đầu không dám nhìn hắn, chuẩn bị tốt bị hắn mắng phun máu chó đầy đầu.
Nhưng mà Cung Túc Vũ không mở miệng giáo huấn cô, chỉ đẩy cô ra một chút ngồi trên nắp bồn cầu, trong ánh mắt nghi ngờ của Lam Hạc kéo cô qua tách chân ra ôm đầu gối, ôm lấy cái eo nhỏ của cô.
Vẻ mặt hắn phức tạp nhìn chằm chằm cô ba giây, ngay sau đó nhíu mày thở dài, lại hôn lên môi cô lần nữa.
Quá ngoài ý muốn, Lam Hạc nhất thời trố mắt, ngây ngốc cứng đờ ở đó không biết nên phản ứng như thế nào.
Cô ngây ngốc không há miệng như vậy, hắn đành phải dùng đầu lưỡi ẩm ướt nhẹ nhàng trêu chọc đôi môi cô, tay chậm rãi vuốt ve ngực cô, đợi cô dần kịp phản ứng.
Cô hạnh phúc lại mê mang hơi há miệng ra, hắn lập tức tiến vào trong miệng cô, dùng đầu lưỡi cạy hàm răng của cô, như mưa rền gió dữ khuấy đảo mỗi một góc bên trong, khác hoàn toàn với người dịu dàng vừa rồi.
Cung Túc Vũ đuổi theo đầu lưỡi của cô quấy loạn, cắn môi dưới của cô liếʍ mυ'ŧ, lưỡi mềm của hai người quấn lấy nhau, mυ'ŧ nước bọt trong miệng đối phương.
Khi nụ hôn này càng ngày càng sâu hơn, ở trong toilet yên tĩnh phát ra tiếng nước rất nhỏ mà sắc tình.