Trương Thiên Lương nuốt nước miếng, không bỏ được liền đem núʍ ѵú mυ'ŧ mạnh một lần nữa khiến viên dâu tây ngạnh cứng lên, rồi mới nhả ra, thanh âm hàm hồ nói: “Bảo bối đoán đi?”
“Kia… có lẽ là,” cô nâng lên tay, đỡ lấy đầu của hắn, bộ ngực dựng thẳng đem hai vυ' của chính mình hướng trong miệng hắn đưa, “Lão công ăn đi.”
Cmn!
Đây rõ ràng là cái tiểu yêu tinh liêu người, chết không đền mạng!
Trương Thiên Lương hung hăng hút một chút trong miệng núʍ ѵú, một tay bóp chặt một bên vυ' khác, mạnh mẽ xoa nhẹ vài cái, lại đem núʍ ѵú kẹp ở lòng bàn tay thô lỗ mà xoa lộng.
Đầu lưỡi của hắn đảo quanh núʍ ѵú: “Vυ' của bảo bối phát dục còn khá tốt.”
“Phải không?” Bạch Thu Ý kiều mị trong thanh âm lộ ra một tia không chút để ý, “Có thể là bị xoa nhiều đi.”
Trương Thiên Lương đang xoa nãi cùng ngậm nãi đột nhiên ngừng lại, bò dậy, nhìn Bạch Thu Ý: “Bị ai xoa?”
“Em chính mình xoa nha,” Bạch Thu Ý tùy ý bắt được chính mình một bên nãi, xoa xoa, lại kéo núʍ ѵú, “Nha, cứ như vậy xoa a~”
Trương Thiên Lương vừa rồi dư quang chú ý tới động tác của cô, ánh mắt cũng đã bị hấp dẫn đi qua, lúc này thiếu chút nữa không chảy máu mũi.
Hắn theo bản năng hít thật mạnh không khí bên ngoài, đôi mắt nhìn chằm chằm Bạch Thu Ý: “Hôm nay em làm anh thật là mở mang kiến thức a~, anh cảm giác đối với em còn chưa đủ hiểu biết.”
Này con mẹ nó là một người sao?
Là yêu tinh biến thành đi!
Hắn nhất định phải biết rõ ràng là chuyện như thế nào.
“Trong sách nói, người vợ biết làm nũng mới có người đau, còn nói nam nhân thích nữ nhân tao một chút” Bạch Thu Ý không nhanh không chậm nói, “Hôm nay thử một lần, em phát hiện trong sách nói một chút cũng không sai.”
Đang muốn hỏi Bạch Thu Ý, Trương Thiên Lương lại nghe được lời thoái thác của Thu ý: “…”
Nguyên lai cô ấy khác thường như vậy, là bởi vì nhìn một ít sách kì quái?
“Anh cảm thấy em kết luận đúng không?” Bạch Thu Ý hỏi.
“A,” Trương Thiên Lương phục hồi tinh thần lại, nhìn cô, “Đúng sai đều có, làm nũng có thể, nhưng không thể làm quá đà.”
“Em không phải hỏi anh cái này,” Bạch Thu Ý nhìn hắn, ánh mắt hiện lên một tia ngượng ngùng, “Em tao một chút lão công thích sao?”
Trương Thiên Lương không nói chuyện, trong lòng đột nhiên có chút trướng trướng, như là có cái gì rót vào được.
Bạch Thu Ý vì hắn mà thay đổi.
Cô ấy khác thường đều là bởi vì hắn.
Nói thật Trương Thiên Lương có cảm giác xúc động nói không lên lời.
“Thích.” Hắn vùi đầu hướng tới Bạch Thu Ý mồm mép đi xuống.
Bạch Thu Ý nhíu mày: “Đau.”
“Anh sẽ nhẹ nhàng.” Trương Thiên Lương nói, đầu lưỡi ôn nhu mà đẩy ra cánh môi, đang muốn tới giai đoạn triền miên hôn sâu, lại nghe Bạch Thu Ý nói, “Có vị máu.”
Trong giọng nói tuy rằng không có ghét bỏ, nhưng ba chữ này chính là trần trụi ghét bỏ.
“Dám ghét bỏ anh?” Trương Thiên Lương đè nặng nặng cô, hôn sâu.
Bạch Thu Ý tạo ra một bộ dáng nhu nhược, tùy ý hắn xâm lược chính mình, hai tay vòng quanh cổ hắn, lòng bàn tay chế trụ cái gáy, quay về phía chính mình.
Tỏ vẻ cô thuận theo, khá vậy làm người khó có thể xem nhẹ này trong đó chiếm hữu dục.
Trương Thiên Lương liền làm không rõ, chính mình là như thế nào từ động tác của Bạch Thu Ý nà ngộ ra mấy thứ này.
Hai đôi chân dài của hắn tách ra bao quanh cô, eo lưng hơi cong, một tay chống ở bên cạnh đầu Bạch Thu Ý, một tay còn lại sờ xuống dưới hạ thân cô.
Lửa nóng của lòng bàn tay cọ qua bụng nhỏ mềm mại bình thản, càng thâm nhập vào bên trong quần ngủ. Đầu tiên là hắn sờ đến một đoàn lông tóc rậm rạp mềm mại, ngón tay thon dài tiếp tục đi xuống thăm.
(~ ̄▽ ̄)~(~ ̄▽ ̄)~(~ ̄▽ ̄)~