Mặt hắn bị cô mạnh mẽ đẩy sang chỗ khác, cổ của Bạch Thu Ý bị bắt quay về phía hắn mà trở nên khó chịu . Cô xoay người, nằm thẳng xuống dưới. Thân hình nóng bỏng của nam nhân liền thuận thế liền đè ép đi lên.
Cả người Bạch Thu Ý bị vòng ở trong ngực hắn, hai tay nam nhân ôm lấy mặt cô, hôn vừa mãnh vừa gấp gáp.
Bạch Thu Ý nhẹ nhàng khép lại hai mắt, tùy ý hắn ở trong miệng chính mình làm càn.
Đầu lưỡi nóng bỏng như là tuần tra lãnh thổ, hung tàn mà ở miệng cô càn quét, không buông tha mỗi một góc.
Thực mau khoang miệng cô tràn ngập hơi thở của Trương Thiên Lương, Bạch Thu Ý nuốt nước miếng, hương vị có chút được, là hương vị bạc hà?
Chờ Trương Thiên Lương hơi hoãn lại động tác, vẫn luôn biểu hiện thực thuận theo nhu mềm, đột nhiên cô liền phản công.
Đầu lưỡi Trương Thiên Lương chôn sâu ở trong khoang miệng Bạch Thu Ý, hắn bị cô tàn nhẫn túm lại, liếʍ mυ'ŧ lấy đôi môi chính mình.
Thật sự quá đau khiến hắn còn nổi lên một tia ướŧ áŧ ở trong mắt.
Thảo!
Hăng hái.
Đây vẫn là lần đầu tiên hắn có cảm giác như bị người chiếm đoạt, cảm giác hắn vẫn đứng ở phía chủ động, nhưng cũng có chút bị người phụ nữ trước mặt đè ép.
Hai người anh tới em đi mà so chiêu, thời điểm hai người tách ra, hai bên môi đều sưng lên.
“Tê ——” Trương Thiên Lương đột nhiên đảo hít hà một hơi, hắn dùng đầu lưỡi chạm vào khóe miệng đang đau đớn, hai tay định chống ở hai bên đầu Bạch Thu Ý, từ trên xuống dưới đánh giá cô, “Nhìn không ra tới a, Bạch tiểu thư, còn rất tàn nhẫn.”
“Rốt cuộc là ai tàn nhẫn,” Bạch Thu Ý dùng mang theo ướŧ áŧ đôi mắt liếc hắn, “Miệng em đều sưng lên.”
“Miệng của anh còn bị em cắn sước da,” Trương Thiên Lương cúi đầu xuống phía dưới mà đè lên Thu Ý, nhìn cô, “Em là ác nhân mà còn muốn cáo trạng trước?.”
Trả lời hắn chính là Bạch Thu Ý một tiếng kiều "hừ".
Trương Thiên Lương cảm thấy nữ nhân thật không thể hiểu nổi, bị yêu chiều quá mà lên mặt.
Hắn đem quần áo của Bạch Thu Ý cởi hết, vùi đầu đi xuống cắn núʍ ѵú của bảo bối.
Chỉ một chút sau, hắn liền từ cắи ʍút̼ liền chuyển sang hàm hết thịt nhũ vào trong miệng.
Đây là cái nữ nhân kiều khí, nếu cắn đau cô ấy, làm cô ấy khóc thì thật sự khó mà dỗ dành.
Bạch Thu Ý đĩnh cao bộ ngực, nhìn nam nhân chui đầu vào ngực đang tận tình yêu thương cô.
Còn rất sẽ biết hút.
Cô liếʍ môi, hai cẳng chân thẳng tắp nhẹ kẹp chặt lại với nhau, tiểu huyệt có một cổ nhiệt lưu trào ra, làm ẩm ướt toàn bộ xung quanh tiểu huyệt của cô.
“Vυ' của em cũng là của anh sao?” Cô hỏi, trong thanh âm mang theo sung sướиɠ, hiển nhiên là bị hắn hầu hạ sảng.