Trả lời tin nhắn của Quý Yên, Trương Thiên Lương đem điện thoại cất đi, cởϊ qυầи áo tắm rửa.
Thời điểm hắn lên giường, Bạch Thu Ý chính là đang nằm nghiêng, đưa lưng về phía hắn.
Trương Thiên Lương không biết Thu Ý đã ngủ hay không ngủ, nhẹ nhàng mà nằm xuống ở phía sau cô, sau đó thân thể cùng tư tưởng liền nhịn không được bắt đầu xao động.
Đêm nay du͙© vọиɠ nóng cháy tới một cách rào rạt, không làm một chút sự tình gì đó thì hắn sẽ bị nghẹn chết.
Hắn nhẹ nhàng trở mình, mặt đối diện về phía Bạch Thu Ý.
Tay hướng lên trên eo của cô sờ soạng.
Kỳ thật hắn rất ít như vậy chạm vào vợ mình.
Trước khi kết hôn tư tưởng của Bạch Thu Ý rất bảo thủ, ngày thường chỉ cho hắn dắt tay, hai người hôn cũng chưa từng làm.
Bất quá nếu Trương Thiên Lương mạnh bạo, cũng không đến mức không thể hôn lấy Bạch Thu Ý, nhưng khi đó Quý Yên đã chen chân giữa hai người , hắn có nhu cầu có thể đi tìm Quý Yên, đối với Bạch Thu Ý cũng không phải một hai nhất thiết phải đạt được.
Sau khi kết hôn, cô ấy bởi vì chuyện " thạch nữ" mà tâm tình vẫn luôn không tốt, thật ra Trương Thiên Lương có an ủi Bạch Thu Ý vài lần, nhưng cũng không có nổi lên tà niệm, rốt cuộc hắn cảm thấy rất hổ thẹn với người vợ này của mình.
Mấy ngày nay tâm tình của cô tốt lên, hai người cũng vẫn là quy củ, cũng không phải Trương Thiên Lương không muốn làm chút sự tình thân mật.
Thật sự hắn lo lắng khi mình chạm vào Thu Ý, khiến cô ấy lại nghĩ đến sự tình không thể thực hiện sinh hoạt vợ chồng, sau đó tâm tình lại sẽ không tốt.
Nhưng đêm nay, Trương Thiên Lương thật sự nhịn không được.
Ban ngày cô ấy còn chủ động bắt lấy tay hắn, hẳn là đã thoát ra khỏi sự tình thạch nữ, chính mình chạm vào cô ấy hẳn là cũng không có gì…
Trương Thiên Lương lúc này đều có điểm hối hận, hắn không nên nhất thời đối với Quý Yên mềm lòng, lừa Bạch Thu Ý. Bằng không cũng sẽ không có sự tình rắc rối như thế này.
“Anh sờ em làm gì?” Âm thanh Bạch Thu Ý kiều mềm đột nhiên từ trước mặt truyền đến.
Tay của hắn đã thâm nhập vào bên trong vạt áo của cô liền dừng một chút, nghe thanh âm, Thu Ý cũng không có biểu hiện khổ sở. Hắn hoàn toàn yên tâm.
“Em là lão bà của anh, anh còn không được sờ vào sao?” Hắn nói.
Đêm tân hôn của bọn họ, tuy rằng không có làm đến bước cuối cùng, nhưng vì trình diễn để giống rất thật một chút, hắn chính là việc gì nên làm đều đã làm.
Lúc ấy toàn bộ hành trình Bạch Thu Ý đều luôn mang bộ dáng e ấp ngượng ngùng, đôi mắt nhắm chặt, không rên một tiếng, thậm chí hô hấp cũng không dám thở đến quá nặng.
Bây giờ lại hỏi hắn sờ cô làm gì.
Cô ấy quả nhiên thay đổi.
Không chờ Trương Thiên Lương nghĩ lại, Bạch Thu Ý liền hướng phía trước xê dịch: “Không cho sờ.”
Nói không cho sờ, lại không đem tay hắn đẩy ra ngoài.
Bộ dáng khẩu thị tâm phi này, nhuyễn manh đến mức làm trái tim Trương Thiên Lương đều mau nhảy mạnh một phát.
Thân thể hắn dịch gần về phía trước, tay cũng thuận thế hướng về phía ngực của cô sờ xuống. Bạch Thu Ý cả người bị bắt khảm đến trong lòng ngực hắn: “Em gả cho anh, chính là người của anh, thân thể của em chỉ có thể từ anh định đoạt.”
Tay hắn quen thuộc mà kẹp lấy một viên núʍ ѵú, lòng bàn tay xoa động lên xuống.
“Ân…” Bạch Thu Ý thân thể nhẹ nhàng mà run run một chút, thanh âm mềm ngọt, mang theo hơi thở động tình , “Anh… thật bá đạo~.”
Thân thể phản ứng như vậy cùng thanh âm này, không phải là đang dụ dỗ hắn làm ra hành động càng bá đạo với vợ mình sao?
Trương Thiên Lương vững vàng hô hấp, mặt chôn ở sau cổ cô: “Việc này cũng kêu bá đạo? Em sợ là không biết anh bá đạo lên sẽ có như thế nào.”
Dứt lời, làn da oánh nhuận ở sau cổ cô đã bị hắn hàm vào trong miênng, mồm to mà hút.
Bạch Thu Ý híp mắt hưởng thụ.
Phía sau nam nhân, giống dã lang chết đói mà tham lam mυ'ŧ lấy miếng thịt tươi ngon trước mắt.
Mà cô, thích nhất thuần phục loại dã lang như này.
Mặt cô hướng phía bên kia mà né tránh hắn: “Anh hút đau em.”
“Anh còn không có dùng sức mà em đã nói đau, biết hành vi này của bảo bối có bộ dáng gì sao?” Trương Thiên Lương động tình mà hôn vành tai cô, “Chính là bộ dáng kiều khí.” Đầu lưỡi của hắn dính vào lỗ tai của cô, mυ'ŧ hôn ngọ nguậy một cách gợϊ ȶìиᏂ, hơi thở cũng phun vào lỗ tai của cô.
Trong nháy mắt ý thức của Bạch Thu Ý bắt đầu tan rã.
Điểm mẫn cảm khắc sâu vào linh hồn bị hắn âu yếm khiến thân thể cô mềm nhũn, trong chốc lát không thể nhịn được liền rêи ɾỉ ra tiếng" ân~...".
Thanh âm kia ngọt nị cùng kiều khí, đồng thời còn trộn lẫn một tia mị hoặc.
Trương Thiên Lương âm thầm nuốt một chút nước miếng, đem mặt của cô quay về hướng hắn, ngậm lấy đôi môi non mịn trước mặt.
Kêu đến dễ nghe như vậy, còn không phải là muốn cho hắn thật tốt yêu thương cô sao.
Vậy hắn liền thỏa mãn bảo bối.
(~ ̄▽ ̄)~(~ ̄▽ ̄)~(~ ̄▽ ̄)~