Đừng Trông Mặt Mà Bắt Hình Dong

Chương 5

Editor: Súp Lơ Vị Bạc Hà

---------

Cả bữa tiệc sinh nhật vô cùng náo nhiệt, khi Nguyên tiên sinh cùng phu nhân mời rượu mọi người, Nhan Khê nâng ly cao chân lên, nhìn thoáng qua bốn phía, hầu như tất cả mọi người trên mặt đều lộ ra nụ cười xán lạn, phảng phất thật tâm thật ý cùng chủ nhân vui vẻ.

Trên sàn thương nghiệp, thật thật giả giả bất luận, nhưng mỗi người đều là nhân tinh, mọi người bưng một khuôn mặt tươi cười đến kết giao đồng nghiệp, đều không dễ dàng. Nhan Khê có chút hiểu vì sao ba mẹ cô cuối cùng lại lựa chọn ly hôn, ba cô là một thương nhân nơi ồn ào, mẹ cô là một nghệ sĩ thích thanh tĩnh, hai người cuối cùng buông bỏ cho nhau, không tra tấn lẫn nhau nữa, ngược lại là lựa chọn tốt nhất.

Lúc ba cô còn trẻ, cũng là soái ca thập phần sáng mắt, bằng không năm đó cũng không đuổi kịp mẹ cô, chỉ tiếc năm tháng vô tình, đại soái ca phát phúc thành đại đông dưa. Mà trước khi mẹ cô qua đời, vẫn là một mỹ nhân tao nhã tinh xảo, mặc dù không bằng mỹ mạo khi còn trẻ, nhưng phong vận quanh thân kia, đủ để cho nữ nhân đều tan não.

"Lão Tống", một người đàn ông gầy gò ngồi bên cạnh Tống Hải nhìn Nhan Khê một cái, "Nghe nói thiên kim nhà anh là sinh viên mới tốt nghiệp khoa truyền thông?"

"Đúng," Tống Hải đắc ý nói, "Ở trường còn lấy học bổng."

"Không sai, không sai" Người đàn ông gầy gò suy nghĩ một chút, "Gần đây trong đài chúng tôi vừa vặn muốn mở một chương trình, tên là 《Chuyện quanh ta 》, thiên kim nhà anh nếu có ý định, không bằng đến chương trình này làm MC."

Hắn chỉ là trưởng đài địa phương ở Đế Đô, loại đài truyền hình không vệ tinh như bọn họ, rating không cao, chỉ có TV địa phương Đế Đô mới có thể nhận được đài của bọn họ. Hơn nữa hiện tại đều phổ biến truyền hình trên mạng, TV nhà nào cũng có thể tìm ra hơn trăm đài, ngoại trừ một ít người địa phương khán giả cũ thỉnh thoảng còn xem đài của bọn họ, căn bản không có người chú ý.

Tống Hải từng hợp tác quảng cáo với đài truyền hình của họ, ông còn nợ Tống Hải vài phần tình nghĩa, hiện tại thấy Nhan Khê ngoại hình tốt, chuyên ngành cũng thích hợp, liền muốn cô tham gia. Cho dù năng lực chủ trì của cô kém chẳng ra gì cũng không sợ, dù sao cũng không có người nào nhìn.

"Nhan Nhan, đây là Kim đài trưởng của Kênh 8 Đế Đô, bạn tốt của ba." Tống Hải không lập tức đáp ứng, quay đầu giới thiệu người đàn ông gầy gò với Nhan Khê.

Ngoài miệng Tống Hải nói hai người là bạn tốt, nhưng Nhan Khê nhìn ra được, giao tình của hai người chỉ sợ cũng liên quan đến lợi ích, cô cười với Kim đài trưởng: "Cảm ơn bác Kim, cháu sẽ suy nghĩ thật kỹ."

Kênh 8 Đế Đô... Có rất nhiều đài truyền hình địa phương ở Đế Đô?

"Nếu cháu gái nguyện ý đến, chính là giúp bác Kim rất nhiều"

Kim đài trưởng cười tủm tỉm nói, "Hiện tại người dẫn chương trình có năng lực ngoại hình tốt không dễ tìm, chất nữ nhất định phải nể mặt bá bá này."

Kim đài trưởng nói rất dễ nghe, nhưng đài Kênh 8 Đế Đô cho dù không nổi tiếng, ratings kém hơn nữa, đó cũng là kênh truyền hình, người muốn vào cũng rất nhiều.

"Con bé là một tiểu cô nương, có thể giúp anh cái gì, còn mong anh chiếu cố chỉ dẫn nhiều mới đúng." Tống Hải cười tiếp lời, nói chuyện với Kim đài trưởng.

Nhan Khê thấy vị Kim đài trưởng này cố ý kết giao với ba cô, liền không xen vào nữa, cúi đầu yên lặng ăn đồ ăn.

Không hổ là hào môn tổ chức tiệc sinh nhật, hương vị món ăn làm cho người ta không chọn ra chỗ xấu.

Cơm ăn hơn phân nửa, chủ nhà cầm ly tới mời rượu, cảm ơn khách khứa đến thăm. Nhan Khê còn tưởng rằng loại hào môn này, đối với tân khách lấy lòng bọn họ là loại thái độ cao lãnh này, không nghĩ tới ở phương diện lễ tiết lại suy nghĩ thập phần chu đáo.

Mấy người ngồi bàn bọn cô, có khi bốn người Nguyên gia căn bản không biết là ai, nhưng Nhan Khê lại ở trên người bọn họ không cảm thụ được nửa điểm ngạo mạn cùng khinh thường.

Nhan Khê lăn lộn trong một đám người để thành công có thể biết, chỉ cần duy trì nụ cười, nâng ly rượu lên là được rồi. Lúc cúi đầu uống rượu, ánh mắt cô cùng thiếu gia Nguyên gia đối diện nhau, đối phương hơi hơi gật đầu về phía cô, tỏ vẻ lễ phép.

Tư thái trầm ổn lại lễ độ này, không hổ là loại hào môn quý tộc, gật đầu cũng có thể làm cho người ta có cảm giác thụ sủng nhược kinh.

Dùng rượu vang đỏ chỉ nhấp môi, Nhan Khê thấy bốn người Nguyên gia đã đi về phía bàn tiếp theo, liền khom lưng ngồi xuống. Tống Hải biết con gái không thích mùi rượu, để một chén canh đặt trước mặt Nhan Khê, để cho cô đè nén mùi rượu.

Nhan Khê cười cười với Tống Hải, bưng chén lên uống một ngụm.

"Em đang nhìn cái gì vậy?" Nguyên Bác thấy em trai không đi theo, quay đầu lại nhìn.

"Không có việc gì," Nguyên Dịch thu hồi tầm mắt, ngữ khí bình thản, "Chính là cảm thấy tân khách nào đó chưa từng gặp qua có chút quen mắt."

"Có lẽ trước kia em đã gặp ở đâu đó" Nguyên Bác vỗ vỗ vai anh, "Đi thôi."

Nguyên Dịch trầm mặc đi theo, bộ dáng rũ mi híp mắt, làm cho nhân viên phục vụ thức ăn cũng nhịn không được tránh sang bên cạnh, chỉ sợ chọc cho vị này tức giận.

Yến hội kết thúc, hai anh em Nguyên gia ở trước cửa khách sạn tiễn khách khứa, lại được vô số người khen ngợi cùng chúc phúc.

Nguyên Dịch có chút không kiên nhẫn hít sâu một hơi, quay đầu nhìn vào trong cửa, lại có vài người đi ra, vì thế đứng thẳng lưng.

"Đi chậm." Nguyên Dịch miễn cưỡng cười.

"Cảm ơn đã khoản đãi," Người đàn ông trung niên mập mạp đi ở phía trước cười với vẻ mặt vui mừng, nhìn ngược lại thập phần lấy lòng.

Tầm mắt Nguyên Dịch đảo qua cô gái trẻ tuổi ông đang khoác tay, "Khách khí."

Ở tuổi này làm cha của phụ nữ bên cạnh vừa đủ.

Nữ nhân bên cạnh ngẩng đầu cười cười với hắn, mày liễu mắt hạnh, sống mũi nhỏ nhắn thẳng tắp, ngược lại có vài phần điềm đạm đáng thương. Hắn nhớ tới nơi nào đã gặp qua hai người này, chính là lần trước lấy lễ vật cao định.

Chồng già vợ trẻ, một đóa hoa tươi cắm bãi phân trâu, có chút đáng tiếc.

Về phần hai người này là vì tiền hay là vì tình cảm mà kết hợp cùng một chỗ, Nguyên Dịch cũng không quá quan tâm, chồng già vợ trẻ hoặc là chồng trẻ vợ già, đều là thói quen của người có tiền, hắn thật sự không có quá nhiều cảm khái.

Lúc hai người xuống bậc thang, Nguyên Dịch chú ý tới nam nhân mập cẩn thận đỡ nữ nhân trẻ tuổi, ngược lại đối với cô thập phần như bảo bối.

"Anh trai" Nguyên Dịch nhìn đồng thời, "Nơi này giao cho anh"

Nguyên Bác nhìn đồng hồ đeo tay, biết sắp đến giờ ngủ của em trai, vì thế gật đầu nói: "Trở về đi, dù sao khách khứa cũng gần tan."

Em trai này của hắn có một chuyện kỳ quái, nhất định phải đi ngủ trước mười một giờ đêm, bằng không ngày hôm sau sẽ đau đầu, người nhà bọn họ đã sớm quen rồi.

Sau khi Nhan Khê về đến nhà, cố ý mở TV đã lâu rồi không sử dụng, kiếm thật lâu mới tìm được chiếc Kênh 8 Đế Đô, lúc này trên TV đang phát sóng một bộ phim truyền hình không ghi tên, nam nữ chủ cũng không quen mắt chút nào, phim truyền hình phát một nửa, đột nhiên nhảy ra quảng cáo, một giọng nam vừa phóng khoáng vừa chói tai không ngừng xoay quanh.

"Tin tốt, tin tức tốt, thiết bị điện trên tầng hai quảng trường loan rao bán..."

Phong cách sắp xếp quảng cáo mười năm trước, l*иg tiếng quảng cáo mười lăm năm trước, còn có hình ảnh hơi thô ráp kia, không để ý "phỏng vấn người tiêu dùng", Nhan Khê bắt đầu hoài nghi, đài truyền hình như vậy, thật sự có người xem sao?

Sau khi quảng cáo này chấm dứt, lại nhảy ra một quảng cáo khác, quảng cáo này dĩ nhiên vẫn là sản phẩm của công ty bọn họ, phong cách vẽ vẫn như cũ một lời khó nói hết, chỉ là l*иg tiếng quảng cáo từ giọng nam khoe khoang biến thành giọng nữ sắc bén.

Cô có lẽ có thể đoán được 《Chuyện quanh ta 》 là loại phong cách chương trình nào, trái phải chạy không thoát cảnh lông gà, haiz.

"Nhan Nhan, con có muốn làm MC không?" Tống Hải chỉ vào quảng cáo trên TV, "Chi phí quảng cáo của đài truyền hình này là rẻ nhất, ba cũng quen thuộc với lãnh đạo đài, nếu con làm, khẳng định không ai dám chịu ủy khuất con."

Đương nhiên là rẻ nhất, bởi vì nó căn bản cũng không có nhiều rating, có người tìm nhà bọn họ quảng cáo, đã rất không dễ dàng.

Nhan Khê vô tình bước chân vào giới giải trí, ước mơ trở thành nhà thiên văn học khi còn bé cũng đã sớm tan vỡ, hiện tại cô nhàn rỗi nhàm chán, đi loại hình này không liên quan đến giới giải trí, công việc lại tương đối thoải mái làm việc trên đài truyền hình, cũng không tệ, ít nhất không tính là gặm già.

Nghĩ như vậy, cô liền đáp ứng.

Tống Hải nhắc ý tứ của Nhan Khê với giám đốc Kim Đài, Kim đài trưởng lập tức cao hứng mời cô tham gia gặp mặt đồng nghiệp mới tụ tập ăn tối, còn nói muốn giới thiệu bạn diễn của tổ tiết mục cho cô quen biết.

Truyền hình Kênh 8 Đế Đô phần lớn thời gian đều phát sóng phim truyền hình không có người xem, buổi trưa phát sóng tin tức bốn mươi phút, bảy giờ tối phát sóng tin tức cấp quốc gia, tin tức phát sóng xong thuận tiện phát sóng một chút dự báo thời tiết đài vệ tinh Đế Đô, sau đó tiếp tục chiếu phim truyền hình, qua một giờ sáng liền ngừng đài.

Vì vậy, chương trình thực sự thuộc về họ, chỉ có 40 phút tin tức buổi trưa. Bây giờ bởi vì đài truyền hình đề xuất cải cách đổi mới truyền hình, Giám đốc Kim suy nghĩ rất lâu, mới thêm một cột 《Chuyện quanh ta 》, thời gian phát sóng ấn định lúc 8 giờ tối.

"Giám đốc đài, vị MC ông mời tới thật sự là sinh viên khoa truyền thông Hải Thành?" Người quay phim biểu tình có chút ngưng trọng, nếu thật sự là như vậy, chỉ sợ trong chương trình này của bọn họ, người có tiếng nói nhất chính là vị MC này.

"Không chỉ là sinh viên của đại học Hải Thành, mà còn là con gái của doanh nhân Tống Hải." Kim Đài trưởng nhắc nhở mấy người, "Tiểu cô nương còn trẻ, các vị tiền bối phải bao dung một chút, nên dạy, cũng đừng giấu diếm."

"Lời này của giám đốc, ngài quá khách khí, chúng ta những thứ này đều là dã lộ lăn lộn ra, nào có thể so sánh với Tống thiên kim." Đạo diễn chuyên mục cười nói, "Ngài yên tâm, chúng ta đều ở tuổi này, khẳng định sẽ không để cho tiểu cô nương trẻ tuổi chịu ủy khuất."

Đài trưởng nói đến tình hận này, bọn họ ai cũng không ngốc, biết nên lấy thái độ gì đối đãi.

"Người ta họ Nhan cũng không họ Tống" Kim đài trưởng cười cười, "Tiểu thư nhà người ta theo họ mẹ".

Mấy người ngồi đây tuy rằng tò mò vị thiên kim doanh nhân này vì sao không theo họ ba, nhưng cũng biết có một số việc không thể quá tò mò, lòng hiếu kỳ quá nặng không có ý nghĩa.

Nhan Khê đi tới nơi hẹn, là một phố lẩu trang trí không tệ, đi tới phòng vừa gõ cửa một chút, cửa liền mở ra, người mở cửa là một người phụ nữ hơn ba mươi tuổi.

"Vị này chính là người dẫn chương trình chúng ta chờ đợi từ lâu rồi sao?" Trên mặt người phụ nữ lộ ra nụ cười sáng lạn, "Chị tên là Trần Bội, là đạo diễn của chương trình, em gọi chị là chị Trần là được rồi." Sau khi nói xong, cô ấy quay đầu nhìn Kim đài trưởng, "Đài trưởng, cô gái xinh xắn này ngài lừa ở đâu được vậy?"

Mấy người còn lại nhao nhao ồn ào, đều nói nhân vật xuất sắc như vậy, khẳng định là Kim đài trưởng lừa gạt tới.

Nghe những đồng nghiệp mới khoe khoang, Nhan Khê yên lặng cảm khái, hiện tại thế đạo này, làm cái gì cũng không dễ dàng, những đồng nghiệp này vì khen ngợi cô, không biết phải tốn bao nhiêu tế bào não?

Khen ngợi ba cô và để cô sống một cuộc sống có hậu trường phía sau.

....