[Đồng Nhân HunterxHunter] Mỹ Nhan Thịnh Thế

Chương 38: Hisoka X VS X Gon

Không bao lâu sau liền đến ngày 10 tháng 7, là ngày diễn ra trận đấu giữa Gon và Hisoka. Mọi người vô cùng hào hứng với trận đấu của các đấu thủ tầng 200, cho nên để giành được hai vé vào xem thi đấu, tôi và Tiểu Lâm đã phải rất vất vả.

Trước khi vào thi đấu, tôi đã gặp mặt riêng với Gon để nhắc nhở cậu bé:"Gon! Nghe chị nói này, nhất định phải chú ý thường xuyên sử dụng Ngưng nhé! Tránh đòn tấn công bằng Niệm của Hisoka! Một tên giảo hoạt như Hisoka em nhất định phải cẩn thận đề phòng nhé!"

Gon vô cùng ngoan ngoãn, ánh mắt kiên định gật đầu:"Ừm! Em biết rồi!"

Ấy thế mà lúc trên sàn đấu, bị Hisoka dùng lời nói mê hoặc làm cho mụ mị đầu óc, Gon liền đem mấy lời dặn dò đầy tri kỉ của tôi ném ra sau đầu, một chút chút cũng không thèm nhớ tới.

Trong lúc Hisoka đang khua môi múa mép giảng giải về Niệm cho Gon, tôi ở trên khán đài liền không nhịn được nữa quát lên:" Gon! Dùng Ngưng đi!" Gon lúc này mới giật mình, đem khí bao bọc quanh tròng mắt, trong tích tắc tránh được đòn tấn công bằng Bungee Gum của Hisoka. Nhưng mà Gon ngốc nghếch, mải mê tấn công Hisoka, đến con át chủ bài như Ngưng cũng quên không sử dụng đến nữa. Chẳng bao lâu sau liền bị Hisoka dán Bungee Gum vào người, kéo qua kéo lại khắp sàn đấu.

Lúc này, tôi lại cảm thấy người ngồi bên cạnh mình khẽ cử động. Xoay đầu nhìn sang liền thấy bàn tay mình đang bấu chặt lấy cánh tay của Tiểu Lâm. Tôi vội vàng buông tay ra, ngón tay tôi khẽ xoa xoa mấy vết móng tay bị lằn sâu trên cánh tay cậu ấy:"Xin lỗi! Mình không nhịn được liền..."

Nhìn thấy Gon bị Hisoka đánh không thương tiếc làm cho tôi đang ngồi ở đây không nhẫn nhịn được cơn tức giận, trong vô thức liền muốn túm lấy cái gì đó để xả giận, vừa hay lại đυ.ng trúng cánh tay xui xẻo của Tiểu Lâm đáng thương ngồi bên cạnh.

Vuốt vuốt mấy vết móng tay do chính mình để lại, tôi không khỏi cảm thán. Không ngờ mình ra tay lại ác như vậy…Nếu ấn mạnh thêm chút nữa, chắc chắn là đã bị chảy máu rồi! Vậy mà Tiểu Lâm một chút cũng không lên tiếng, làm cho tôi trong vô thức không biết tốt xấu mà làm càn. Tôi khe khẽ thở dài. Tiểu Lâm mà cứ luôn mặc kệ tôi làm loạn như vậy, tôi sẽ bị chiều hư đó!

Lại nhìn Tiểu Lâm mặt không đổi sắc, vẫn ung dung ngồi bên cạnh như thể mấy vết thương kia không phải là của cậu ấy vậy. Ngón tay tôi vẫn đặt trên cánh tay của Tiểu Lâm nhẹ nhàng vuốt ve, mắt lại nhìn về phía trung tâm sàn đấu, tiếp tục theo dõi trận chiến...Kết quả, dùng đầu gối nghĩ cũng biết, đương nhiên là Gon thua. Nhưng mà đấu với lão yêu quái như Hisoka thì có thể đấm vào mặt anh ta một cú đã là không tệ rồi!

Nghĩ đến đây, tôi đột nhiên phát hiện câu trên của mình có chút vấn đề...Thật ra, so với người đã sống mấy nghìn năm như tôi thì ngọn cỏ non như Hisoka vẫn còn mơn mởn lắm! Mấy người cả vạn tuổi trên Thiên Giới mới đích thực là người già!

Đến khi trận đấu kết thúc, mọi người vẫn còn bàn tán rôm rả lắm! Ừm...Có người sống sót sau trận đấu với Hisoka thì quả thật là rất thần kì, hơn nữa còn là một cậu bé mới mười hai, mười ba tuổi như Gon. Trận đấu này đúng là đáng để trở thành một đề tài bàn tán lâu dài.

Lúc này, chúng tôi đang đứng bên ngoài đấu trường, nói lời tạm biệt với Gon và Killua.

Gon tròn xoe mắt kính ngạc nhìn về phía tôi:"Chị Tiểu Lam và anh Tiểu Lâm không về Đảo Cá Voi cùng em sao?"

Cặp mắt trong trẻo của Gon nhìn thật là đáng yêu ghê cơ!!!

Tôi vui vẻ xoa xoa mặt Gon, lại tranh thủ sờ mái tóc mềm mại của Killua vài cái, lắc đầu:"Không đâu. Bọn chị dự định sẽ về thăm nhà một chuyến. Cũng đã lâu rồi không có trở về...""

Nói đến đây, liền thấy mặt Gon xụ xuống, mái tóc trên đầu hình như cũng xẹp đi không ít.

Gon rầu rĩ lên tiếng,""Thôi được rồi...Bọn em chia tay anh chị từ đây vậy!"

Tôi lại cảm thấy rất buồn cười,"Thôi nào! Rốt cuộc là tại sao em lại buồn như thế chứ? Chúng ta sẽ gặp lại nhau ở thành phố Yorkshin mà!"

"Đúng rồi nhỉ?" Gon hưng phấn, tươi tỉnh trở lại. Cái đuôi vừa cụp xuống đã vểnh lên ve vẩy.

Chờ Wing dặn dò Gon và Killua xong, hai đứa bé đã đi về phía xa, đầu ngoảnh lại, vẫy tay chào:"Tạm biệt nhé!"

Sau khi tạm biệt Wing và Zushi, chúng tôi liền quay về Đấu Trường Trên Không...