Chúng tôi bị phi thuyền đem thả ở trên một hòn đảo nhỏ, xung quanh đầy xác những chiếc thuyền lớn thuyền nhỏ đã chìm tụ hợp lại thành một hòn đảo có thể đặt chân. Đây chính xác là một khu Nghĩa địa tàu thủy.
Ở đây, chúng tôi gặp vợ chồng bà Banner và ông Genner. Để sinh sống ở đây một thời gian ngắn, chúng tôi bị ép phải thuê một căn phòng trên chiếc thuyền bị mắc cạn lớn nhất ở đây mà vợ chồng ông bà Banner gọi là khách sạn, bọn họ thì tự xưng là quản lý khách sạn. Mà giá của một phòng trong khách sạn ít nhất là mười triệu jeni. Đây nhất định là một cái giá trên trời đối với tất cả các thí sinh đang có mặt ở đây. Thậm chí đối với một gia đình thuộc tầng lớp Trâm anh thế phiệt như gia tộc Zoldyck cũng không muốn phải bỏ ra một cái giá lớn như vậy.
Đáng nói là, phản ứng của Gon khi nghe thấy giá tiền khiến tôi không nhịn được cười, hai mắt cậu bé mở to tròn, ngây thơ hỏi:""Có giảm giá cho trẻ em nghèo không ạ?"" Dù đáng yêu như thế nhưng câu trả lời mà Gon nhận lại được tất nhiên là không. Bởi vì bọn họ đâu có thiếu tiền, thứ bọn họ thiếu là bảo vật. Chúng tôi được gợi ý đi xuống biển tìm kho báu từ những chiếc tàu chìm xung quanh.
Đây quả nhiên là một cơ hội tốt đối với tôi. Tôi lập tức không chút chần chờ mà kéo Tiểu Lâm cùng nhảy xuống biển, mò tìm tất cả những thứ quý giá mà mình tìm thấy, nhét hết cho Tiểu Lâm để bù lại số tiền tôi đã bị thua bởi Hisoka hôm trước. Sau khi lên bờ, tuỳ tiện đem một món đồ đi giám định, tôi và Tiểu Lâm lập tức nhận được một phòng. Tôi liền nhân lúc này tắm rửa sạch sẽ, thay luôn bộ quần áo bị Gon và Killua bôi bẩn mà tôi chưa kịp thay đổi đi.
Vừa dùng khăn lau tóc vừa bước ra khỏi phòng tắm, tôi thuận miệng kêu lên:""Tiểu Lâm! Mau đi tắm đi, mấy ngày rồi không tắm cậu hôi chết đi được!""
""Ha~"" Tôi vừa dứt lời thì nghe thấy một âm thanh kì quái. Nếu là Tiểu Lâm muốn đáp lại tôi cậu ấy nhất định là sẽ không kêu lên như vậy. Tôi liền ngẩng đầu lên thì trông thấy Hisoka đang ngồi trên giường của tôi mà che miệng cười. Tôi còn chưa kịp thốt lên một câu nào liền thấy hắn phóng vụt về phía tôi, ấn tôi lên cửa phòng tắm. Hắn ghé sát mặt hắn vào mặt tôi, ước chừng chỉ cần hắn tiến thêm một chút nữa thì liền đem mũi chạm vào mũi của tôi.
""Kêu đến thuận miệng như vậy chắc là kêu nhiều lần rồi nhỉ? Hai người đã từng tắm chung với nhau chưa?"" Hắn ghé lại gần tôi, lời nói từ miệng hắn thổi vào tai tôi ngưa ngứa khiến tôi không nhịn được mà rụt cổ lại. Bàn tay hắn túm lấy khăn tắm đang quấn trước ngực tôi, dường như chỉ cần tôi nói sai một lời, hắn liền đem khăn tắm của tôi kéo xuống.
Tôi cũng không hoảng loạn, ngẩng đầu nhìn về phía hắn:""Chúng tôi có tắm chung với nhau chưa cũng không phiền anh quan tâm."" Hắn nghe thấy thế liền cười một tiếng, dùng một bàn tay ấn chặt hai tay tôi ra sau đầu, một tay còn lại nâng cằm tôi lên:""Đúng là không liên quan đến tôi, nhưng không hiểu sao tôi lại rất ngứa mắt hành vi nam nữ thân mật của hai người."" Khi nghe Hisoka nói như vậy, tôi không nhịn được nghĩ, không lẽ Hisoka thực sự có hứng thú với Tiểu Lâm nhà tôi ư??? Thật sự dọa người!!! Hai người họ mà ở bên nhau, Tiểu Lâm nhà tôi sẽ bị đè bẹp mất!!!
Đầu óc tôi vẫn đang bay bổng với những suy nghĩ đáng sợ thì Hisoka nói tiếp:""Em còn nhỏ như vậy lại muốn tìm đàn ông rồi sao?"" Hắn vừa thổi hơi lên cần cổ của tôi vừa vươn đầu lưỡi ra liếʍ liếʍ,""Hay là để tôi tới thỏa mãn em đi.""
Tôi có chút mơ màng, thỏa mãn tôi cái gì? Tôi hiện tại đang rất thoả mãn đấy có được không?
Khoan đã!!! Chẳng lẽ anh ta không phải có hứng thú với Tiểu Lâm mà là có hứng thú với tôi!?! Tôi có chút khó nghĩ, anh ta quay xe nhanh như vậy tôi có chút theo không kịp. Sau một hồi ngẫm nghĩ, tôi liền nói:""Anh vẫn còn biết tôi còn nhỏ sao?""
Anh là một ông chú già hai mươi mấy tuổi đầu mà muốn gặm cỏ non mới mười mấy xuân xanh như tôi sao? Hừ!!! Đừng có mơ!!!
""Vậy mau buông tôi ra đi!!!""
Hisoka làm như không nghe thấy lời tôi nói.
""Hừm. Đúng là vẫn còn nhỏ. Nhưng mà...phát triển cũng tốt lắm!"" Hắn chạm một tay lên ngực tôi, kêu lên kinh ngạc:""Ôi! Không bao hết luôn này!"" Mặt tôi lúc này nóng hừng hực , tức giận lẫn xấu hổ khiến máu dồn lên não, không cần nhìn tôi cũng biết mặt tôi lúc này đỏ bừng, chưa từng có một ai khiến tôi tức giận như vậy, tôi vùng ra khỏi tay anh ta, gầm lên:"" Hisoka!!!""
Tôi lao đến, muốn đánh cho hắn một trận lại bị hắn tránh được. Trước khi rời đi hắn còn không quên nháy mắt với tôi:""Lần sau sẽ không tha cho em dễ dàng như vậy đâu!""
Tôi tung một chưởng đến chỗ hắn đang đứng:""Anh nghĩ tôi sẽ tha cho anh sao!?! Khốn kiếp!!! Anh có giỏi thì đừng có chạy!!!""
Ôi chết tiệt!! Tôi lại không thể đuổi theo anh ta bây giờ. Tôi còn đang quấn khăn tắm!!!
Chỉ có thể tức giận nhìn theo cái bóng khuất sau khúc cua trên hành lang của Hisoka.
................