Yêu Hay Không Yêu, Không Yêu Hay Yêu

Chương 2: Say rượu

Cuối cùng gần 8h thì Tấn Dương cũng đến, nhưng chỉ có một mình cậu.

"Ủa Mỹ Nghi đâu?"

"Cô ấy có việc gấp nên không đến được"

Tôi thấy tâm trạng của cậu có vẻ không vui.

Cậu bước đến ngồi phía rìa ngoài bên trái bàn, vị trí mà tôi khó quan sát cậu nhất.

Từ lúc cậu tới, đến bây giờ cậu cũng không nhìn tôi lấy một lần.

Chúng ta từ khi nào lại trở thành như vậy.

Tới gần 11h, cậu say nằm gục trên bàn nhậu, ai cũng say chỉ có mình tôi tỉnh.

Mọi người lần lượt ra về, tôi đưa cậu về đến nhà của tôi thì đã gần 12h đêm.

Tôi đỡ cậu nằm lên giường, xong tôi cũng cạn kiệt sức lực luôn.

May tôi là người khỏe mạnh, thể lực tốt hay tập gym, võ nên mới mang nổi cậu về nhà.

Lúc tôi bước ra từ nhà tắm thì đã thấy cậu chần chuồng nằm trên giường.

Mặc dù, tôi đã thấy qua cơ thể cậu không biết bao nhiêu lần, tôi quá biết cơ thể, biết từng nốt ruồi của cậu.

Nhưng lúc này khi thấy cậu chần chuồng nằm đó tôi vẫn rung động hơn bao giờ hết, trái tim đập mạnh mẽ trong l*иg ngực, máu nóng dồn lên não, tôi muốn chiếm đoạt cậu, tôi muốn cậu là của tôi.

Nghĩ là làm, tôi cởi chiếc quần đùi và qυầи ɭóŧ vứt lên ghế sô pha, tiến lại giường. Chưa bao giờ mà tôi vội vàng đến thế, muốn cậu đến thế.

Tôi leo lên giường, ngồi lên eo cậu, sau đó tôi hôn cậu, cuối cùng tôi cũng đã được hôn lên đôi môi phớt hồng mà tôi mơ ước bấy lâu.

Tôi cạy mở hàm răng cậu ra, đầu lưỡi vói vào trong dây dưa với lưỡi cậu, tôi liếʍ mọi ngõ ngách trong khoang miệng cậu, không bỏ sót ngõ ngách nào.

Khoang miệng cậu nồng nặc mùi bia làm tôi say mê không lối thoát.

Tôi ra sức hút lấy nước bọt thơm ngon của cậu như mỹ vị thế gian, tôi cũng đẩy nước bọt của mình qua cho cậu nuốt.

Tưởng chỉ có mình tôi tự biên tự diễn, ai ngờ cậu đáp lại, đầu lưỡi cậu quấn lấy, mυ'ŧ lấy đầu lưỡi tôi, lưỡi cậu ra sức liếʍ láp khoang miệng của tôi làm tôi vô cùng sung sướиɠ.

Tôi và cậu hôn nhau say đắm.

Không biết qua bao lâu, môi chúng tôi mới tách ra, kéo theo đó là sợi chỉ bạc óng ánh.

Tôi giật mình khi thấy cậu đã mở mắt ra, đôi mắt cậu lờ đờ như người say, cậu nói khẽ "Mỹ Nghi"

Nghe hai từ đó tâm tình vui sướиɠ của tôi như rớt xuống đáy cốc, tôi không kiềm nén được cơn giận trào dâng trong lòng.

Tôi cúi mặt xuống cắn cắn môi cậu, hôn cậu để ngăn chặn những từ đáng ghét đó không thoát ra từ miệng cậu nữa.