Vực Sâu Diễm Tình

P1 - Chương 1: Cô em vợ

Từ lúc cô còn đi học, đã yêu thầm Kiều Mộc, lúc ấy anh là học trưởng của cô, cũng là một nhân vật nổi tiếng trong trường học, còn cô, chỉ là một đàn em nhỏ vô hình không có tiếng tăm gì, hai người không hề có điểm chung.

Sau đó nghe nói, anh tốt nghiệp trung học, thi đỗ đại học ở thủ đô, rời khỏi thành phố nhỏ này.

Cô mất mát mà trải qua cuộc sống của mình, nhưng trong lòng vẫn không từ bỏ được mối tình đơn phương này, cho dù về sau có bao nhiêu người đàn ông theo đuổi cô, cô cũng đều thờ ơ.

“Đứa em gái này của em, mắt cao hơn đầu, điều kiện bình thường đều chướng mắt con bé.” Lê Sâm Chi giới thiệu với bạn trai về cô như vậy. Lúc ấy Lê Sâm Chi đi làm ở thủ đô, nhận được điện thoại của em gái, bạn trai hỏi là ai, cho nên mới dẫn tới đề tài này.

“Điều kiện cao như thế nào?” Bạn trai mặc áo sơ mi trắng, kéo tay áo hỏi.

“Không rõ nữa, con bé không nói với em.” Tính tình Lê Sâm Chi cứng cỏi, có chút theo xu hướng nữ cường, nhưng cũng không dám lộ ra trước mặt bạn trai, dù sao cô ấy khổ sở theo đuổi đối phương lâu như vậy, mới bắt được tới tay, sao dám để lộ bản tính nhanh như vậy được, ít nhất cũng phải chờ tới sau khi kết hôn đã.

“Người nhà em muốn để em giới thiệu đồng nghiệp nam cho con bé?” Bạn trai nghe thấy nội dung nói chuyện trong cuộc điện thoại vừa rồi, hình như là mẹ của bạn gái có yêu cầu như vậy, nhưng em gái của cô ấy gọi điện thoại tới từ chối.

“Vâng, bảo là tính tình con bé quá trầm lặng, tương lai không dễ tìm đối tượng.”

======================

Lê Sâm Chi muốn kết hôn với bạn trai, từng đưa anh về nhà gặp mặt ba mẹ.

Lúc em gái của cô ấy nhìn thấy anh lần đầu tiên, sắc mặt chợt tái nhợt, còn bị bạn trai hỏi có phải trong người không thoải mái hay không.

Em gái hơi gật đầu, sau đó liền về phòng.

“Tính tình của con bé kì cục như vậy đấy.” Lê Sâm Chi nhận xét về cô em gái như vậy.

======================

Chuyện giường chiếu của Lê Sâm Chi và bạn trai có chút không quá hòa hợp, cô ấy quá chủ động, theo đuổi cảm giác kí©ɧ ŧɧí©ɧ cuồng dã, mà bạn trai thì thích làm từng bước, hành sự theo nhịp độ của anh.

Lê Sâm Chi vì để cho anh vui, nên tất cả đều nghe theo anh, chỉ là hai người ở trên giường luôn thiếu chút cảm giác.

Sau khi hai người kết hôn được nửa năm, em gái của Lê Sâm Chi đến thủ đô tìm công việc, Lê Sâm Chi không có quan hệ rộng bằng chồng, sau đó đành dựa vào quan hệ của chồng, tìm một công việc trợ lý ở công ty của anh cho cô.

“Chức vị của công việc này hơi thấp, không biết con bé có chấp nhận được hay không?” Người đàn ông hơi có lỗi mà nói. Bởi vì cô em vợ trầm tính và hay ngại, cho nên anh thường hay truyền lời qua Lê Sâm Chi.

Lê Sâm Chi không để bụng mà phủi tay. “Nếu con bé không hài lòng, thì tự đi tìm đi! Có bản lĩnh thì đừng tới xin em.”

Người đàn ông cũng phát hiện thái độ của vợ đối với em vợ rất khinh thường, rõ ràng tính tình của cô em vợ rất ôn hòa hướng nội, trầm tĩnh khiêm tốn, không rõ vì sao vợ mình lại thấy không vừa mắt với cô ấy.

“Nghe nói Lê Thanh Lan là em vợ của anh, giới thiệu cho tôi đi, tôi rất thích kiểu tính cách này của cô ấy.” Người đồng nghiệp nam choàng lấy vai anh, nhìn cô gái ở bên ngoài cửa kính. “Dáng vẻ đẹp lại còn dịu dàng, cái lúc mà cô ấy cúi đầu cười, quả thật là muốn hòa tan trái tim tôi luôn rồi.”

Người đàn ông cười khẽ. “Tính tình của con bé không hợp với cậu đâu.” Bởi vì người đồng nghiệp chính là kiểu người vừa mắt là sẽ theo đuổi, hoàn toàn không đứng đắn, nếu như giới thiệu em vợ cho anh ta, thì mới là hại em vợ.

Người đồng nghiệp nam kia thấy anh không phối hợp, đột nhiên nở một nụ cười đáng khinh. “Có phải anh có tâm tư gì khác với cô em vợ này hay không? Không chịu giới thiệu cô ta cho người đàn ông khác, anh ngủ với cô ta rồi à? Không thì sao phải che chở người ta như vậy?”

Người đàn ông biết người đồng nghiệp này luôn nói chuyện chẳng nể nang gì, nên mặc kệ anh ta, cầm ly cà phê rời đi.

Lúc tan tầm, ngoài trời đổ mưa to, người đàn ông lái xe ra khỏi công ty, nhìn thấy cô đang tránh mưa ở dưới mái hiên, bèn lái xe đi qua, hạ cửa sổ xe xuống, bảo cô lên xe.

Cô lắc đầu, lộ ra nụ cười ngượng ngùng.

Người đàn ông nghĩ thầm, đồng nghiệp của anh nói không sai, người em vợ này khi cười lên cực kỳ dịu dàng xinh đẹp, dáng vẻ hoàn toàn đối lập với Lê Sâm Chi. “Lên xe đi, anh đưa em về.”

Cô chần chừ một lát, cuối cùng vẫn lên xe.

Bởi vì cô quá yên tĩnh, người đàn ông khó mà tìm được đề tài để bắt chuyện với cô.

Mát tóc dài qua vai, bởi vì cô cúi đầu, mà che đi nửa khuôn mặt, chỉ lộ ra sống mũi cao thẳng, theo anh hỏi chuyện mà nhẹ giọng đáp lại.

“Tính tình của em quá trầm, như vậy sẽ rất khó kết bạn đấy.” Người đàn ông xoa xoa tóc cô. Bởi vì trong nhà có một đứa em gái, anh đã quen có động tác thân mật như thế với em gái rồi, bây giờ không biết vì sao, cũng làm như vậy với cô em vợ, chính anh cũng ngẩn ra.

May mà cô em vợ không có phản ứng gì khác, chỉ nghiêng đầu, khẽ cười với anh, lộ ra gương mặt hơi phiếm hồng.

Người đàn ông quay đầu lại, nghĩ thầm đúng là tính cách của cô em vợ này với vợ mình khác nhau hoàn toàn. Một người thì là nữ cường nhân có thể giao hết mọi việc cho cô ấy xử lý mà hoàn toàn không cần lo lắng, còn một người thì là một cô bé thấy thế nào cũng sẽ không yên tâm, không nhịn được mà muốn thương tiếc cô, chăm lo cho cô.

Cũng chẳng trách vợ mình lại thấy cô em vợ không vừa mắt, hẳn là bởi vì hận rèn sắt không thành thép chăng!

===========================

Tuy rằng ở cùng một thành phố, cùng một nơi đi làm, nhưng mà Lê Sâm Chi với em gái lại rất ít qua lại. Tình cảm của hai chị em không thân, nhưng cũng không tới nỗi trở mặt, thỉnh thoảng mẹ Lê gửi quà lên, Lê Sâm Chi cũng sẽ bảo em gái tới lấy, hoặc là bảo chồng đưa tới công ty cho cô.

Chỉ là câu chuyện giữa hai chị em toàn là chị hỏi em cúi đầu trả lời, chị thì khí thế hùng hổ, em thì nhu nhược đáng thương, thời gian qua lâu, Lê Sâm Chi cũng hết kiên nhẫn với cô, đuổi cô rời đi.

Có một hôm, người đàn ông mang theo hoa quả mà mẹ Lê gửi lên, đến phòng mà em vợ thuê, ấn chuông cửa của cô hồi lâu mà vẫn không ai đáp lời, gọi điện thoại, tiếng chuông lại vang lên từ bên trong cánh cửa.

Thật lâu sau, cô mới cả người ướt đẫm mà chạy tới mở cửa, giống như ướt sũng.

“Làm sao vậy?”

Tóc và mặt của cô đều đang nhỏ nước. “Ống nước bị vỡ.”