Editor: ✰๖ۣۜTωĭηƙℓε✰
***
Dịch Dương ra chỉ thị một cái, hôm sau ngay ở trên mạng bác bỏ tin đồn, cảnh cáo, luật sư văn kiện. Đồng thời cũng truyền tin cho công ty quản lý của Trái Dung, xem công ty có thể hay không quản lý tốt nghệ sĩ bên dưới.
Tuy nói tập đoàn Dịch thị kinh doanh nghiệp vụ cùng ngu Nhạc Quyển không dính dáng, nhưng không người nào cũng sẽ không có đầu óc như vậy, vì cái gì tiểu minh tinh bé nhỏ lại đắc tội cái công ty Dịch thị lớn như vậy?
Trái Dung ở bên này còn đang tùy ý đợi sự việc tiếp tục lên men, chờ đợi thời điểm dư luận đang gấp nhất, sau đó lên giải thích một phen làm sáng tỏ mọi chuyện. Nhưng còn chưa kịp chuẩn bị buổi họp báo, cô liền bị công ty gọi điện thoại tới.
Bị tổng thanh tra phiền phức đến tìm, Trái Dung không thoải mái, "Trái Dung, ai bảo cô tự quyết định cùng Dịch Dương bịa chuyện xấu? Cùng công ty bàn bạc qua sao? Được sự đồng ý của công ty chưa? Tìm được một cơ hội liền hành động, cô có biết hay không Dịch Dương là ai? Cảm thấy mình diễn được hai bộ phim thì liền không coi ai ra gì sao? Tôi cho cô biết, chuyện này chủ tịch đã biết, anh ta rất tức giận. Chủ tịch nói chờ cô diễn xong bộ phim này, cô ngay ở nhà nghỉ ngơi thật tốt đi!"
Đối với nghệ sĩ và minh tinh ở Ngu Nhạc Quyển mà nói, kiêng kỵ nhất chính là bốn chữ "Ở nhà nghỉ ngơi" này. Ngu Nhạc Quyển phát triển nhanh, chỉ có minh tinh không ngừng xuất hiện ở tầm mắt người xem mới sẽ không bị quên lãng. Nghỉ ngơi một năm hay nửa năm, Ngu Nhạc Quyển lại đổi một nhóm nghệ sĩ khác, ai còn sẽ nhận ra ngươi?
"Tổng thanh tra, em..."
Tổng thanh tra căn bản không cho Trái Dung cơ hội, trực tiếp đem điện thoại cúp máy.
Trái Dung ngốc lăng ở nguyên chỗ, thật lâu mới nhớ tới nhìn tình thế trên mạng hiện tại.
Trái Dung dung mạo xinh đẹp, những năm nay lại không có lịch sử đen tối, đường duyên khẳng định tốt hơn, lại thêm cái video tối hôm qua Hứa Tân Di ở đoàn làm phim mắng to cô ta, không ít người đối với Trái Dung thái độ cũng không tệ lắm.
Mấy bức ảnh cùng Dịch Dương bị phát tán, ai ai cũng nói họ quả thực là trai tài gái sắc, một đôi trời sinh.
Không ít nghi ngờ và tin đồn liên quan đến hai người như măng mọc sau mưa xuất hiện, fan hâm mộ nhao nhao đưa lên lời chúc phúc. Có người còn nói giống như câu chuyện tiểu thuyết về bá đạo tổng giám đốc cùng tiểu minh tinh ngoài đời thực, tiếng thét chói tai một mảnh.
"Hai người này không khỏi cũng quá xứng đôi đi! Quả thực trai tài gái sắc một đôi trời sinh!"
"Dung Dung nhà chúng ta rốt cuộc tìm được bạn trai, mẹ già thật là kích động rơi nước mắt, hi vọng Dịch tiên sinh về sau có thể đối với Dung Dung nhà chúng ta tốt một chút!"
"Mấy tấm ảnh chụp này sẽ không là Dịch Tổng cho người để phát tán đi? Tôi luôn cảm giác là Dịch Tổng nhìn thấy video cái đồ độc ác Hứa Tân Di kia ở đoàn làm phim khi dễ Trái Dung, cho nên mới cố ý phóng tán ra, cho Hứa Tân Di một cái cảnh cáo."
"Ngồi xem Dịch Tổng đánh Hứa Tân Di, lần này có trò hay để nhìn hì hì."
Những bình luận này, thậm chí còn nhảy tới Weibo của Hứa Tân Di.
Nhưng trời còn chưa sáng, tình huống liền đảo ngược.
Đầu tiên là Dịch thị họp báo đưa ra giải thích chỉ là hiểu nhầm, sau đó công ty của Trái Dung cũng đứng ra làm sáng tỏ mọi việc, hai người sạch sẽ không có một chút quan hệ.
Hiểu nhầm hai chữ này rất có ý tứ.
Tinh tế lĩnh ngộ ý tứ trong đó, có thể nói là Trái Dung tự biên tự diễn, liền vì trèo lên Dịch Dương nên cố tình bịa chuyện.
Fan hâm mộ Trái Dung không nói gì nữa, ảnh chụp chủ blog xóa hết, mấy cái thϊếp mời liên quan tới hai người cũng xóa, thế giới yên bình trở lại.
Trái Dung nhìn những bình luận châm chọc cô ta vì trèo lên Dịch Dương không tiếc bịa chuyện xấu, toàn thân thẳng run.
Lúc trước minh tinh cố ý bịa đặt cùng cái thiểu gia nhà giàu đời thứ hai nào đó truyền chuyện xấu cũng không phải không có, những tên thiếu gia đó căn bản sẽ không chú ý tới, coi như chú ý tới cũng sẽ không để ý. Hai ngày nữa minh tinh sẽ làm sáng tỏ mọi việc trên Weibo, bịa đặt vài câu, thành công thoát thân.
Rõ ràng có người được bỏ qua, vì cái gì đến cô ta lại không được?
Công ty không phải thường xuyên đem việc nghệ sĩ mở một con mắt nhắm một con mắt sao?
Cửa phòng hóa trang bị người đẩy ra.
Hứa Tân Di đi vào, trực tiếp đứng hóa trang trước gương, chú ý tới sắc mặt của Trái Dung, Hứa Tân Di âm dương quái khí mở miệng: "Trái Dung, tại sao sắc mặt em nhìn qua lại khó coi như vậy?"
Cô thân thiết đưa hộp phấn má đỏ cho thợ trang điểm của Trái Dung, "Đánh cho má em ấy đỏ lên, nhìn cho có khí sắc một chút."
Thợ trang điểm đến trang điểm cho Hứa Tân Di.
"Ài, đúng rồi, Trái Dung, chị nghe nói em và vị giám đốc tập đoàn Dịch thị kia... Chuyện gì xảy ra? Nhanh, nói cho chị nghe một chút?"
An Nhã tại một bên tiếp lời, "Tân Di, cô không thấy trên Weibo sao? Dịch thị đã mở buổi họp báo thanh minh, đơn độc giải thích. Lúc ấy tôi đã cảm thấy kỳ quái, người ta dù sao bản thân cũng giá trị chục tỷ, để ý thế nào được một cái tiểu minh tinh nhỏ bé, nguyên lai là bày đặt. Có ít người cũng không biết tự soi gương xem, xứng không?"
Hứa Tân Di bừng tỉnh đại ngộ, ôn nhu ấm áp nhìn về phía Trái Dung, "Nguyên lai là vậy, Trái Dung, không có việc gì, đừng lo lắng, đã mất đi cơ hội lần này vẫn còn lần sau, em sớm muộn sẽ câu được một phú nhị đại."
Biểu lộ ngạo mạn, ngữ khí trào phúng đúng chỗ, nghe xong cô nói chuyện hận không thể dùng tay cào mặt cô, quả thực đem một cái ác độc nữ nhân thể hiện vô cùng tinh tế.
Không để cho cô ác độc?
Làm sao có thể chứ?
Huống chi việc này lại truyền không đến lỗ tai của cẩu nam nhân Dịch Dương kia.
Tiếp đến khoảng thời gian này ngược lại là gió êm sóng lặng, nửa tháng sau, « Bối Bối thăng chức ký » đoàn làm phim thành công đóng máy.
Chuẩn bị trở về nhà nằm nghỉ một đoạn thời gian thì Hứa Tân Di lại nhận được một quyển tiểu thuyết và một cái kịch bản do An Nhã chuẩn bị cho cô.
"« Hoàng Đồ » quyển tiểu thuyết nguyên tác của bộ phim này tôi cho cô. Cô tìm thời gian đọc một chút, miễn cho đến lúc diễn lại nói chúng ta không chuyên nghiệp."
Bộ phim « Hoàng Đồ » này là bộ phim tiếp theo Hứa Tân Di diễn, nữ chính cổ trang, nhân vật nam chính là Hàn Kiêu.
Hàn Kiêu này, có thể nói là nam thần được cả Ngu Nhạc Quyển công nhận, đã sớm sinh tồn ở thế giới điện ảnh, trở thành khách quen của rất nhiều đạo diễn. Bình thường rất ít tiếp điện thoại, nhan sắc mị lực không có kẽ hở, có thể cùng hắn diễn chung, là tất cả ước mơ tha thiết của mọi nữ minh tinh.
Mà bây giờ được như vậy, Hứa Tân Di sao có thể không hưng phấn?
Đêm đó liền lấy ra tiểu thuyết nguyên tác, tinh tế đánh giá.
Chương thứ hai mươi ba, cùng nhau tắm.
Chương thứ bốn mươi bảy, cưỡng hôn.
Chương thứ tám mươi chín, đại hôn chi dạ.
Chương thứ một trăm hai mươi tám, đêm mưa ở Hàn Sơn.
Chương thứ một trăm năm mươi chín, ở Vu Sơn mây mưa.
Chương thứ 207, đêm khuya triền miên.
Khi Dịch Dương vào phòng, liền nhìn thấy Hứa Tân Di ôm một quyển sách trên ghế sa lon, rất chăm chú đọc, thậm chí còn phát ra tiếng cười nhẹ.
"Hứa Tân Di."
Hứa Tân Di ngoảnh mặt làm ngơ.
Dịch Dương nhếch lông mày, lại cao giọng hô: "Hứa Tân Di!"
Hứa Tân Di tựa hồ lúc này mới lấy lại tinh thần, ngẩng đầu nhìn về phía Dịch Dương, khóe miệng còn không nhịn được giương lên.
"Lão công? Anh về rồi?"
Dịch Dương nhìn sách của cô một chút, "Đang đọc cái gì?"
Hứa Tân Di thoải mái đem quyển tiểu thuyết cho hắn nhìn, "Đây là quyển tiểu thuyết nguyên tác bộ phim sắp tới của em. Muộn như rồi anh tranh thủ thời gian tắm rửa đi ngủ đi."
Dịch Dương đối với bộ phim của cô không có hứng thú, lúc này mới đi tắm rửa.
Chờ hắn tắm rửa xong, Hứa Tân Di còn mải mê đọc quyển tiểu thuyết kia, ngay cả tư thế ngồi đều không để ý.
Mắt nhìn thời gian còn sớm, Dịch Dương ngồi dựa vào ghế sô pha khác bên cạnh đọc qua nội dung công việc hôm nay.
—— " "Nàng muốn làm hoàng hậu, cho nên ta vì nàng bỏ mặc thiên hạ. Nếu là không có nàng, vậy ta có thiên hạ này thì có ích lợi gì!", trời ạ, lời kịch cũng quá bá đạo! Không biết thời điểm Hàn Kiêu cưỡng hôn mình... Không được không được, đừng nghĩ nữa, trái tim của mình chịu không được!"
—— " "... Nàng tựa ở l*иg ngực trần trụi của hắn, nhìn nhau. Nàng vuốt ve vết sẹo dữ tợn đáng sợ trên cổ tay hắn, sâu đến mức nhìn thấy vết thương của đao", trần trụi, không gian thân mật? Một màn này Hàn Kiêu khẳng định không thể mặc quần áo. Nghe nói Hàn Kiêu có tám múi cơ bụng, đến lúc đó nói không chừng còn có thể nhìn thấy! Không được! Hứa Tân Di mày phải khắc chế bản thân!"
—— "Thế nhưng là Hàn Kiêu thật quá đẹp rồi! Mình không chờ được nữa! Tại sao đoàn làm phim không thể ngày mai liền mở máy!!!"
Dịch Dương xuất thần nhìn tài liệu trước mặt, cúi đầu nhìn thoáng qua bụng dưới, đưa tay sờ lên.
Tám múi cơ bụng rất đáng gờm sao?
Nhìn dáng vẻ không có tiền đồ của Hứa Tân Di kìa!
Mê trai ——
Dịch Dương liếc tới, "Hứa Tân Di, tên quyển tiểu thuyết kia là gì?"
Hứa Tân Di ngẩng đầu, đem trang bìa quyển tiểu thuyết giơ lên cho hắn nhìn, "« Hoàng Đồ »."
"Có cảnh hôn không?"
Hứa Tân Di chớp mắt, không chút hoảng hốt, mở miệng liền nói, "Không có."
"Có cảnh giường chiếu không?"
"Không có."
"Có cảnh thân mật không?"
"Không có!"
Dịch Dương nheo cặp mắt lại, thần sắc hoài nghi nhìn cô, "Thật không có?"
"Không có!"
—— "Có thì sao, tôi cũng đều ký tên đồng ý. Diễn cảnh gì là tự do của tôi, cần anh can thiệp à? Anh không cho tôi diễn tôi liền đi tìm ông, để xem ông có mắng chết anh không."
"..." Dịch Dương buông xuống tờ tài liệu, "Hứa Tân Di, cô phải hiểu rõ, cô là đàn bà đã có chồng. Ở bên ngoài không được cùng nam nhân khác thân mật. Còn nữa, cô ghi nhớ, cô đã hai mươi bảy tuổi, mấy tháng nữa thì thành mươi tám rồi, đừng giống như mấy cô nương trẻ tuổi kia ở bên ngoài tìm nam nhân. Lớn tuổi như vậy cô có thấy xấu hổ hay không?"
Nói xong, Dịch Dương đứng dậy rời đi, không cho Hứa Tân Di một chút cơ hội oán thầm.
Nhìn bóng lưng Dịch Dương, Hứa Tân Di hít sâu.
—— "Lớn tuổi như vậy?"
—— "Gϊếŧ người là phạm pháp gϊếŧ người là phạm pháp! Hứa Tân Di mày tỉnh táo lại một chút. Nghĩ đến Hàn Kiêu, nghĩ đến cảnh hôn với Hàn Kiêu, cảnh giường chiếu, cảnh kí©ɧ ŧìиɧ, cảnh khỏa thân,... Ngàn vạn không thể nhất thời xúc động làm thịt cái cẩu nam nhân Dịch Dương này!"
—— "Anh cái ông già hai mươi tám tuổi này cút cho tôi! Bà mày vĩnh viễn mười tám! Mười tám!!!"
—— ——
Bởi vì một câu nói của cẩu nam nhân này, Hứa Tân Di một đêm ngủ không ngon. Bởi vì cô đã hai mươi bảy tuổi tuổi rồi mà trằn trọc, thẳng đến sáng hừng đông hôm sau, nhìn khuôn mặt mỹ mạo như hoa ở trong gương của mình, lúc này mới bớt giận.
Hai mươi bảy thì sao? Chỉ cần tôi được bảo dưỡng, vĩnh viễn mười tám tuổi!
Cẩu nam nhân đến tuổi trung niên khẳng định rất xấu, bụng phệ, không có ai thèm!
Bên trên bàn ăn Hứa Tân Di nhiệt tình đút cho Dịch Dương hai cái bánh mì nướng kẹp mỡ bò và mật ong, lại rót cho hắn một ly nước mật ong đầy, lúc này mới tha cho hắn, cười với hắn.
"Lão công, trên đường đi làm nhớ cẩn thận," Cô cong môi lên, "Hôn hôn."
Dịch Dương dừng chân, quay đầu nhìn Hứa Tân Di híp mắt lộ ra tia giảo hoạt. Nhớ tới buổi tối hôm qua nữ nhân này mơ tưởng cùng Hàn Kiêu hôn môi, cười lạnh một tiếng, bước nhanh đến phía trước, một tay nắm cái cằm Hứa Tân Di, như chuồn chuồn nước lướt qua trên môi Hứa Tân Di.
Toàn bộ quá trình chưa đầy ba giây, giống như sét đánh không kịp bịt tai.
Hứa Tân Di trừng to mắt, trơ mắt nhìn Dịch Dương bóp cằm mình, khuôn mặt đẹp trai kia phóng đại trước mặt. Đương nhiên, phóng đại còn bởi vì con ngươi bị chấn kính mở to.
Cảm giác mềm mại trên môi giống như bị điện giật, dòng điện trên môi lan tràn đến đại não, đến trái tim, đến chân tay. Sắc mặt đỏ lên, nhịp tim nhảy thình thịch, chân tay bất lực.
Hứa Tân Di cả người đều mơ màng.
Một nụ hôn tách ra cực nhanh, Dịch Dương đứng gần thấy được khuôn mặt trắng nõn trong suốt của Hứa Tân Di. Không chút tì vết, thậm chí ngay cả lông tơ nhỏ bé đều thấy được da thịt từ trắng chuyển sang ửng đỏ, chậm rãi lan tràn đến vành tai. Đỏ mặt trừng tròng mắt, bộ dáng thẹn thùng lại mờ mịt, còn thật đáng yêu.
Ngô, tạm thời có thể tính rất đáng yêu.
"Anh đi." Dịch Dương xoa bóp gương mặt hơi ửng đỏ của cô, vui vẻ quay người rời đi.
Hứa Tân Di toàn thân thẳng run.
Kết hôn hai năm, Dịch Dương cùng cô chung giường chung gối cũng không nguyện ý, khinh thường cùng cô có bất kỳ tiếp xúc, càng đừng nói đến hàng động hôn thân mật như vậy.
Bởi vì biết Dịch Dương là người có bệnh thích sạch sẽ, cho nên cô mới yên lòng to gan trêu chọc Dịch Dương.
Nghìn tính vạn tính...
Tại sao?
Hứa Tân Di hai tay ôm thân mình, im ắng nghẹn ngào.
—— "Mình mất sự trong sạch rồi."
Phanh ——
"Thiếu gia... Thiếu gia có sao không? Ôi ngài để ý một chút đi!"