Chương 20: Gặp lại Long Trạch Cảnh Thiên
“Ha ha, ca ca, ngươi không cần phải lo lắng. Bản cung đã đáp ứng hắn sẽ giải trừ hôn ước của Mộ Dung Thất Thất cùng Tĩnh vương, để cho hắn ôm mỹ nhân về nhà, người như hắn ắt sẽ không đùa giỡn đâu.” Nhắc đến chuyện này, Đoan Mộc Tình bỗng nhiên đặc biệt hâm mộ Mộ Dung Thất Thất. Tuy rằng nàng ta vừa bất tài vừa không xinh đẹp, nhưng lại có một vị nam tử tuyệt sắc như vậy khuynh đảo vì nàng ta. Đáng thương cho nàng, tuy rằng là Đoan Mộc gia đại tiểu thư, là người đứng đầu lục cung, là hoàng hậu, nhưng Hoàng thượng cũng đâu hề coi trọng nàng……
Sự ân sủng của đế vương chỉ thoáng qua trong phút chốc, vì thế, nàng phải sinh hạ thái tử mới được! Dưới tay áo, bàn tay Đoan Mộc Tình đã nắm chặt từ lúc nào.
“Tiểu, tiểu thư……” Đang chờ ở ngoài cửa, Tố Nguyệt bỗng nhiên thấy Mộ Dung Thất Thất bị một người nam nhân lôi kéo, nàng xíu chút nữa thì ngã nhào xuống mặt đất. Nam nhân này là ai? Hắn thế nhưng dám động thủ động cước với tiểu thư!
“Buông tay!” Mộ Dung Thất Thất muốn rút tay ra, lại bị đối phương mau chóng nắm chặt lại.
“Không buông!” Liên công tử vẫn hiện lên biểu tình tao nhã như trước, nhưng mà cặp con ngươi yêu diễm kia, lại lóe lên chút xúc cảm mà Mộ Dung Thất Thất không thể đoán được.
“Ngươi muốn chết?!” Trong mắt Mộ Dung Thất Thất hừng hực lửa giận, từ trước tới giờ luôn là nàng làm chủ mọi chuyện, khi nào thì đến phiên hắn khoa tay múa chân, xen vào chuyện của nàng. Mặc kệ này nam nhân là ai, nàng cũng không có hứng thú, nếu hắn vẫn tiếp tục dây dưa, cũng đừng trách nàng không khách khí!
Thấy đôi mắt của Mộ Dung Thất Thất tản ra ánh sáng cuồng dã như báo hổ trong rừng, Liên công tử lại hiện ra biểu tình thưởng thức.
Không hổ là nữ nhân được vương chọn! Có lẽ vương nhìn trúng nàng bởi ngạo khí cùng sự cương quyết bất tuân trong đôi mắt kia? Bất quá, chỉ thế cũng không đủ, không đủ tư cách để trở thành người sánh vai cùng nam nhân kia. Mộ Dung Thất Thất, ta còn muốn nhìn xem ngươi có bản lĩnh gì, có thể khiến cho vương đối với ngươi đặc biệt hơn những kẻ khác –
“Thất Thất, ngươi thật biết cách che giấu–”
Liên công tử khẽ thổi, hơi thể âm ấm phả ra, mơn trớn vành tai Mộ Dung Thất Thất.
“Các ngươi đang làm cái gì!”
Không đợi Mộ Dung Thất Thất phản kích, một âm thanh giận dữ cực độ truyền đến, cùng lúc ấy, bên kia không biết khi nào lại có nhiều thêm vài người xuất hiện, cầm đầu không ai khác chính là Tĩnh vương Long Trạch Cảnh Thiên.
Lúc này, sắc mặt Long Trạch Cảnh Thiên xanh mét, đứng phía sau hắn, còn có Đoan Mộc Hồng Trần, Thượng Quan Vô Kỵ cùng Lí Vân Khanh.
Lí Vân Khanh cùng Thượng Quan Vô Kỵ biết hoàng hậu nương nương truyền chỉ bắt Mộ Dung Thất Thất tìm Liên công tử, chưa kịp lo lắng cho nàng, lại biết được Liên công tử đang ở Đoan Mộc phủ, hai người lại đây, vừa vặn gặp Long Trạch Cảnh Thiên được Đoan Mộc Hồng Trần mời làm khách. Vừa đi đến đây, lại đúng lúc thấy được một màn vừa rồi. Theo góc độ mà bọn họ thấy, là Liên công tử đang hôn Mộ Dung Thất Thất –
“Vương gia, ngươi thấy chứ! Nàng ta chính là Mộ Dung Thất Thất!” Khóe miệng Đoan Mộc Hồng Trần lộ ra một nụ cười châm chọc, Mộ Dung Thất Thất ở nơi đông người lại cực kì thân mật với nam nhân xa lạ, dù chỉ là một nam nhân bình thường khi thấy vợ mình như vậy cũng không thể chịu được, huống chi là Long Trạch Cảnh Thiên.
Thấy bộ dáng của Đoan Mộc Hồng Trần, Lí Vân Khanh liền hiểu rõ, hắn ta hẳn là cố ý mời Long Trạch Cảnh Thiên đến xem màn kịch này. Nhưng mà, nam tử kia đứng bên người Mộ Dung Thất Thất là ai vậy? Liên công tử sao? Một người nổi tiếng hắn, có thể có quan hệ gì với Mộ Dung Thất Thất?
Vấn đề này cũng chính là thắc mắc trong lòng Thượng Quan Vô Kỵ, nhìn thấy Mộ Dung Thất Thất đứng chung một chỗ với nam nhân khác, Thượng Quan Vô Kỵ cảm thấy thực không thoải mái, cảm giác giống như vừa mất đi cái gì đó rất quan trọng.
“Vô liêm sỉ!”
Long Trạch Cảnh Thiên phẫn nộ nhìn chằm chằm một đôi “Cẩu nam nữ” này, tuy rằng hắn chướng mắt Mộ Dung Thất Thất, muốn từ hôn, nhưng ngại đối phương hiện tại chính là vị chính thê của hắn trên danh nghĩa. Nhưng vị hôn thê của mình cùng nam nhân khác dây dưa một chỗ, hơn nữa bị nhiều người nhìn thấy như vậy, điều này khiến cho Long Trạch Cảnh Thiên hết sức mất mặt!
“Thất Thất, hắn đang nói chúng ta đấy!” Liên công tử đem Mộ Dung Thất Thất ôm càng thêm chặt vào trong lòng, đôi mắt đẹp nhìn về phía Long Trạch Cảnh Thiên tỏ ý kɧıêυ ҡɧí©ɧ.
“Hắn chính là vị hôn phu của ngươi sao! Ta thấy, bất quá cũng chỉ có như thế, hắn có chỗ nào so được với vẻ ngọc thụ lâm phong của ta đâu! Thất Thất, không bằng ngươi suy nghĩ một chút xem sao, trực tiếp đá hắn mà theo ta, vậy được không?” Liên công tử nghịch nghịch mái tóc dài của Mộ Dung Thất Thất, quấn quanh ở đầu ngón tay,“Ta cam đoan với ngươi, từ sợi tóc trên đầu ta, đến ngón chân út của ta, đều rất sạch sẽ . Không giống hắn, đã sớm bị son phấn của nữ nhân làm cho ô uế. Nam nhân ghê tởm như vậy rõ ràng không phải là loại người ngươi thích –”
Động tác của Liên công tử “vô tình” khơi mào lửa giận của Long Trạch Cảnh Thiên.
Kệ nàng là cái quái gì, dù chỉ là nữ nhân hắn không cần, nhưng mà trước khi hắn vứt bỏ nàng ta, tuyệt đối không được phép làm chuyện gì có lỗi với hắn. Nếu không, không thể tha thứ!
“Mộ Dung Thất Thất, hôm nay ta mới biết được ngươi thế nhưng lại hạ lưu như vậy!” Long Trạch Cảnh Thiên đã đoán ra được đối phương chính là Quái y Liên công tử, hắn không thể làm mấy của tên kia, cho nên đem cơn tức giận trút lên đầu Mộ Dung Thất Thất,“ Tiện nhân như ngươi có cho ta cũng không thèm!”
“Tốt, có bản lĩnh ngươi liền viết thư từ hôn đi?” Mộ Dung Thất Thất rốt cục hiểu được ý của Liên công tử, nhìn hắn không kiêng nể gì mà kɧıêυ ҡɧí©ɧ Long Trạch Cảnh Thiên, chắc vì muốn phá vỡ hôn sự của nàng mà đến. Đây chính là điều mà Mộ Dung Thất Thất nàng muốn a!
Nghĩ như vậy, Mộ Dung Thất Thất liền ôm lấy cổ Liên công tử, bắt đầu đùa bỡn với hắn, đồng dạng tư thế, nhưng hiện tại đổi lại là nàng tán tỉnh hắn .“ Nếu như ngươi là nam nhân, vậy hãy thành toàn cho chúng ta đi. Là quân tử thì hãy thành toàn cho ước nguyện của ta, thứ không là của ngươi, mãi mãi cũng chẳng thuộc về ngươi đâu! Vương gia, miễn cưỡng sẽ không hạnh phúc, Thất Thất vốn đã có người trong lòng.”
“Bổn vương cưỡng cầu ngươi?! Bổn vương mà muốn cưỡng cầu phế vật ngươi?! Bổn vương, ta, ta……” Long Trạch Cảnh Thiên tức muốn hộc máu, hắn như thế nào liền biến thành kẻ“Hoành đao đoạt ái” trong miệng Mộ Dung Thất Thất, là tiểu nhân phá hoại nhân duyên của người khác? Hắn vốn muốn từ hôn nhưng chưa kịp làm a!
“Hảo! Mộ Dung Thất Thất, có khí phách! Ngươi đừng hối hận! Người đâu, đem giấy bút đến cho bổn vương!”
“Vương gia, ngươi đừng xúc động!” Vừa nghe Long Trạch Cảnh Thiên muốn viết thư từ hôn, Thượng Quan Vô Kỵ lập tức bắt lấy cánh tay hắn,“Từ hôn sẽ gây tổn hại rất lớn đến khuê danh của người con gái! Mong vương gia sẽ nghĩ kĩ lại!”
“Vương gia, hôn sự của các ngươi là do Hoàng Thượng hạ chỉ , nếu như Hoàng Thượng biết Vương gia nói ra lý do từ hôn, chỉ sợ –” Mặt khác, Lí Vân Khanh một bên cũng ngăn cản Long Trạch Cảnh Thiên, muốn hắn ta hãy bình tĩnh. Tuy rằng không biết Mộ Dung Thất Thất vì sao muốn như vậy, nhưng nếu Long Trạch Cảnh Thiên thực sự viết thư từ hôn, chỉ sợ thanh danh của Mộ Dung Thất Thất sẽ hoàn toàn mất hết!
“Liên, ngươi từng nói qua giấc mộng lớn nhất của ngươi chính là để người khác chăm sóc con của mình, xem ra nguyện vọng của ngươi lập tức sẽ được thực hiện.” Mộ Dung Thất Thất lôi kéo cánh tay của Liên công tử, cười khanh khách xoa bụng chính mình,“Kỳ thật ta vẫn cảm thấy họ Long Trạch này rất êm tai!”
Lời nói Mộ Dung Thất Thất làm cho Liên công tử ngẩn ra, sau nhìn đến vẻ giảo hoạt hiện lên trong mắt nàng, hắn lại cười. Nữ tử này quả thực thú vị, thế nhưng dám vứt bỏ trinh tiết mà thế nhân coi trọng.
Chắc hẳn nàng cũng rất muốn huỷ đi cuộc hôn nhân chính trị này, vương chỉ sợ nàng mê luyến Long Trạch Cảnh Thiên, mới lệnh cho hắn đến quấy rối, hiện tại xem ra chỉ là chuyện thừa, mình nàng có thể lo chu toàn hết thảy……
“Ngươi! Mộ Dung Thất Thất, ngươi quả thực vô sỉ đến cực điểm!”
Lý trí vừa mới trở về của Long Trạch Cảnh Thiên thoáng chốc bị đánh tan, lúc này bất luận là như thế nào hắn cũng không thể nhịn được. Nàng chưa gả cho hắn mà đã để hắn đội mũ xanh, nữ nhân như vậy, vô luận như thế nào hắn cũng không muốn thú!