Khương Nguyễn ngay tức thì hoảng loạn lên: “Tưởng Việt, em muốn làm gì!”
Tưởng Việt không biết từ khi nào đã cởϊ qυầи ra, móc gậy thịt thô dài giống như dáng người của cậu, để ở cửa huyệt ướt đẫm của cô, qυყ đầυ đã bị làm ướt.
“Không phải cô vừa mới muốn xin lỗi sao? Không bằng dùng tiểu huyệt bồi thường đi.”
Cậu một bên nói, một bên đỡ côn ŧᏂịŧ ở cửa huyệt Khương Nguyễn di chuyển trên dưới.
“Không thể, cô là giáo viên của em!” Khương Nguyễn kẹp chân muốn tránh.
“Bị học sinh của mình làm không phải càng kí©ɧ ŧɧí©ɧ sao?” Tưởng Việt cười cười, đỡ một chân của cô lên, dùng qυყ đầυ chậm rãi đỉnh vào môi âʍ ɦộ.
Khương Nguyễn giống như con tin bị bắt cóc, động cũng không dám động, chỉ có thể bất lực mà xin tha.
“Không cần tiến vào! Không thể a!”
“Chính cái miệng nhỏ bên dưới của cô giáo nhiệt tình mời em vào nha, côn ŧᏂịŧ mới vừa đi vào một chút đã kẹp ngay lấy mà hút”
Tưởng Việt đỡ côn ŧᏂịŧ, qυყ đầυ cực lớn căng cửa huyệt ra, từng chút từng chút một mà cắm vào trong.
Cho dù có dâʍ ɖị©ɧ bôi trơn, quá trình cắm vào vẫn không thông thuận lắm, da^ʍ huyệt Khương Nguyễn thật sự quá chặt, gậy thịt cắm xuống đi vào đã bị bao lấy chặt chẽ, hút một hút rồi co lại như muốn đẩy ra lại như muốn hút vào sâu bên trong.
“Ha….” Tưởng Việt sảng khoái mà thở ra một hơi, “Hoa huyệt cô sao lại khít chặt như vậy, không phải em là người đầu tiên cắm vào chứ?”
Khương Nguyễn đúng thật là xử nữ, nhưng cô làm sao có thể thừa nhận lần đầu tiên của mình là bị học sinh cắm vào, vì thế không có trả lời, chỉ có thể khóc lóc lắc đầu.
“Yên tâm, em sẽ làm cô được sung sướиɠ.” Tưởng Việt nói xong, vươn tay xuống xoa ấn âm đế cho cô.
Vừa rồi đã cao trào một lần, âm đế đang rất mẫn cảm, bị cậu nhẹ nhàng chạm vào Khương Nguyễn liền ‘ưm’ một tiếng, Tưởng Việt nhân cơ hội thẳng lưng, côn ŧᏂịŧ cắm vào một khúc sâu.
“A! Không cần, quá lớn!” Khương Nguyễn khóc lóc ô ô, gậy thịt nam sinh giống như thanh sắt mà thọc sâu trong hạ thể cô, làm cô vừa trướng vừa đau, kèm theo một cảm giác tê dại không hình dung được.
“Cô muốn ăn hết vào mới được đúng không?” Tưởng Việt nhẹ giọng hỏi, nhìn tiểu huyệt cô bị gậy thịt thô to của mình căng thành một cái động lớn, bên trong vừa ẩm ướt vừa nóng, kẹp chặt làm da đầu cậu sướиɠ tê dại.
Côn ŧᏂịŧ đã đi vào hơn phân nửa, Tưởng Việt bắt đầu di chuyển chậm rãi ra vào, hai bên mép vách động cọ xát lên nếp cuốn gậy thịt, hai người đồng thời thoải mái mà ‘hừ’ một tiếng.
Tưởng Việt nâng mông Khương Nguyễn, bế cô đem đặt lên bàn làm việc, khiêng hai chân lên, gia tăng tốc độ thọc vào rút ra.
Cánh tay Khương Nguyễn chống về phía sau đỡ thân mình, cúi đầu là có thể thấy gậy thịt màu đỏ tím của cậu đang ở hoa huyệt cô ra ra vào vào, mang dâʍ ŧᏂủy̠ ra làm ướt hết đám lông rậm rạp của Tưởng Việt.
Hình ảnh da^ʍ mĩ như vậy, cô không dám nhìn tiếp, dâʍ ŧᏂủy̠ bên dưới càng chảy ra nhiều hơn.
Tưởng Việt dựa vào chất lỏng đang chảy giàn giụa này, dùng sức đỉnh một cái, rốt cuộc đem toàn bộ gậy thịt đi vào.
“..... Ân….. Quá sâu…… Ưm….. Trướng quá……”
Thanh âm Khương Nguyễn giống như đau đớn cũng giống như thỏa mãn, Tưởng Việt rốt cuộc nhịn không được, hai tay nắm lấy eo cô, hạ thân bắt đầu mãnh liệt đâm vào.
Theo động tác bọn họ, cái bàn vang lên tiếng ‘kẽo kẹt kẽo kẹt’, đồ vật trên bàn ngã thành một đống, Khương Nguyễn ngửa đầu thở hổn hển, cái miệng nhỏ bên dưới cũng đồng thời dùng sức mυ'ŧ dị vật xâm lấn.
Một lần lại một lần đâm vào bên trong, Khương Nguyễn nhìn Tưởng Việt lộ bụng nhỏ ra.
Giống như cô đã nghĩ, cơ bụng Tưởng Việt tinh tráng lại chỉnh tề, theo mỗi lần dùng sức thao sẽ hơi hơi phồng lên, lộ ra đường cong gợi cảm.
Khương Nguyễn nhìn đến miệng lưỡi khô khốc, tiểu huyệt càng hút chặt hơn, Tưởng Việt thấy được tầm mắt của cô, cười kéo tay cô đặt ở cơ bụng của mình.
“Cô thích à?”
Ngón tay chạm vào cơ bắp cứng rắn, đường cong nam tính lộ rõ lên thật đẹp, lúc này Khương Nguyễn không thể nói lời trái lương tâm được, nhẹ nhàng gật đầu.
“Buổi sáng lúc em ôm cô, có nghĩ qua muốn cơ thể của em không?”
Bị chọc trúng bí mật, Khương Nguyễn hoảng loạn lắc đầu.
Tưởng Việt cười xấu xa, đột nhiên đẩy tốc độ nhanh hơn, điên cuồng mà làm cô, ép hỏi cho được: “Rốt cuộc là có hay không?”
Khương Nguyễn bị đâm cả người mềm nhũn, âʍ đa͙σ bị cọ xát cùng các dòng điện lưu trong cơ thể giống như những cơn sóng triều tầng tầng chồng chất lên nhau.
Cô hoàn toàn không còn sức để nói, chỉ có thể thành thật gật đầu thừa nhận.
“Cô giáo sao lại tao như vậy a, có phải cũng tưởng tượng qua cảnh giống như bây giờ, côn ŧᏂịŧ lớn hung hăng mà cắm vào tao huyệt của cô.”
Khương Nguyễn khóc lóc lắc đầu, kɧoáı ©ảʍ trong cơ thể quá mãnh liệt, nghe Tưởng Việt nói những lời da^ʍ uế đó, tiểu huyệt càng thêm co rút, trong nháy mắt đạt đến cao trào.
Từng đợt lại từng đợt hoa dịch tưới trên qυყ đầυ, Tưởng Việt có cảm giác gậy thịt của mình như được suối nước nóng tưới lên, sướиɠ muốn chết.
Cậu cúi người xuống, hôn lên miệng Khương Nguyễn, câu lưỡi của cô ra mυ'ŧ vào liếʍ láp.
Cao trào qua đi, cả người Khương Nguyễn như còn ở trên mây, mở miệng ra mặc kệ cậu ta cần gì thì cứ lấy.
Tưởng Việt đem côn ŧᏂịŧ rút ra, một cổ dâʍ ŧᏂủy̠ chảy xuống, theo bắp đùi của cô chảy lên bàn làm việc.
Cậu một lần nữa đột nhiên đâm vào bên trong, hoa tâm mẫn cảm bị va chạm thật mạnh, Khương Nguyễn kêu ‘ô ô’, hai tay nắm lấy cánh tay cường tráng, móng tay ở trên cánh tay cậu quệt ra vài vệt đỏ.
“Đinh linh linh….” Tiếng chuông tan học vang lên, Khương Nguyễn cuống quít đẩy cậu ra.
“Mau đứng lên a, tan học rồi. Các giáo viên khác lập tức sẽ trở về.”
Cảm giác căng thẳng kéo theo phản ứng của cơ thể, Tưởng Việt cảm giác được gậy thịt bị cô gắt gao kẹp lấy, thịt non bên dưới giống như bao lấy qυყ đầυ của cậu.
“Mẹ kiếp!” Cậu rủa thầm một tiếng, chẳng những không có ngừng mà ngược lại càng thêm hung hăng mà thao làm.
“A….. Không cần….. Sẽ bị phát hiện….. n a…….”
Tiếng Khương Nguyễn khóc lóc bị đâm phá thành những tiếng rêи ɾỉ nhỏ, nhũ hoa mê người trước ngực đung đưa theo từng đợt ra vào, Tưởng Việt nhìn đến đỏ mặt, duỗi tay thô lỗ mà xoa nắn.
“Bị phát hiện thì càng tốt, để đồng nghiệp của cô nhìn xem, cô giáo Khương rốt cuộc tao đến thế nào, bị chính học sinh của mình ấn trên bàn làm việc thao đến dâʍ ŧᏂủy̠ chảy ròng.”
Tưởng Việt cúi người ngậm lấy đầṳ ѵú dựng đứng, mυ'ŧ vào nhẹ nhàng gặm cắn, hạ thân di chuyển tốc độ càng lúc càng nhanh, gậy thịt căng cứng hận không thể đem cô nhét hết vào.
Khương Nguyễn ngửa đầu, muốn thét chói tai nhưng lại không thể, thân thể cùng tâm lý cùng lúc bị kí©ɧ ŧɧí©ɧ làm cả người cô vô cùng căng thẳng.
Tưởng Việt ấn bắp đùi của cô, mông giống như cái mô tơ, nhanh chóng hướng vào chỗ sâu tiểu huyệt mà thọc vào, chất lỏng chỗ giao hợp bị đánh tan thành bọt mép, dính một vòng thật da^ʍ mĩ.
Bên ngoài dần dần vang lên tiếng bước chân hỗn độn, Khương Nguyễn sợ tới mức liên tục lắc đầu, cơ thể rốt cuộc không chịu nổi, ngay lúc gậy thịt thô cứng đỉnh một cái thật sâu bên trong, cô thét chói tai mà phun tới.
Sau cao trào huyệt thịt không tự giác mà co rút lại, Tưởng Việt nhìn cô giáo bị cậu làm cho thỏa mãn, vẻ mặt đầy sắc tình, mắt rưng rưng cầu xin nhìn cậu, kɧoáı ©ảʍ tập trung đến bụng dưới, thọc vào rút ra vài cái sau đó đột nhiên đỉnh hông, đem tϊиɧ ɖϊ©h͙ nồng đậm bắn vào tận sâu bên trong hoa huyệt.
Vài phút sau, cửa văn phòng bị đẩy ra, giáo viên cùng tổ với cô quay về, nhìn Khương Nguyễn đang ngồi ở bàn làm việc, bên cạnh có một nam sinh đang đứng, trong tay cầm một tờ giấy ướt đẫm.
“Nước bị đổ ra bàn?” Đồng nghiệp dò hỏi.
Khương Nguyễn đang cúi đầu sát trên bàn, nâng khăn giấy lên, lôi ra một sợi chỉ bạc…..
“Không cẩn thận làm đổ ly nước, làm giấy xin phép nghỉ học của học sinh bị ướt.”
Đồng nghiệp cười cười, “Lại xin thêm một lần là được rồi……”
“Đúng.” Khương Nguyễn gật gật đầu.
Tưởng Việt bên cạnh cúi người giúp cô: “Nước nhiều quá, em giúp cô lau nha……”
Giọng điệu cậu mang ý tứ khác, đầu Khương Nguyễn rũ càng thấp, bộ phận bên dưới dính dính nhão, bên tai còn quanh quẩn lời nói của cậu lúc nãy dán bên tai cô………
“Cô đem tiểu bức kẹp thật chặt nha, nếu để tϊиɧ ɖϊ©h͙ chảy ra, mọi người sẽ biết cô giáo Khương vừa mới bị học sinh của mình bắn vào trong hoa huyệt a……….”
------------------------