Wonderland (Giấc Mộng Xuân NP)

Chương 1: Trải nghiệm Wonderland

Văn án

Khương Nguyễn không biết rằng kể từ khi cô nhặt được tấm card trải nghiệm “Wonderland” kia, trò chơi đã bắt đầu ……

Chỉ cần ban ngày cô đối với người khác phía sinh ra một chút tà niệm, buổi tối trong lúc ngủ sẽ nằm mơ thấy người nọ đè cô không ngừng thao!

Từ học sinh dáng người cường tráng,

Đến tân hiệu trưởng tuổi trẻ nho nhã,

Người bạn xưa mà cô yêu thầm,

Bác sĩ ôn nhu,

…….

Từ lúc bắt đầu cảm thấy hoảng sợ và thẹn thùng, lúc sau thì sa vào trong đó, Khương Nguyễn cho rằng tất cả chỉ là mình dâʍ đãиɠ mà tưởng tượng ra.

Đến khi những người đàn ông ở trong đời sống hiện thức, bắt đầu từng người một đối với cô khác lạ….

Thể loại: NP, vừa có cốt truyện vừa có thịt 5:5.

Lưu ý: Truyện H văn nên không có tam quan đâu nha.

Lịch ra chương: ít nhất 1 chương/ngày, hôm nào không ra thì hôm sau mình post bù nhé.

Trong lúc đợi truyện ra các bạn có thể vào trang cá nhân của Dứa để đọc những truyện khác nhé. Nếu yêu thích truyện hãy đánh giá, đề cử truyện để truyện được lên top đề cử của trang. Cảm ơn mọi người! ^^

-----------------------------------------------------------

Chương 1: Trải nghiệm Wonderland

Hôm nay là ngày khai giảng chính thức sau kỳ nghỉ đông.

Khương Nguyễn dậy sớm rửa mặt, ăn bữa sáng, sau đó trang điểm, mắt thấy sắp bị muộn rồi, cô vội vội vàng vàng thay quần áo, đi lại tủ giầy lấy túi xách thì phát hiện trên tủ có một hộp chưa từng thấy qua.

Thân hộp có màu thay đổi dần từ hồng nhạt đến lam, mặt trên đính vài thứ lấp lánh giống như ngôi sao, có cả núi non, thủ công khá tinh xảo, tấm card ở giữa được in ấn một hàng chữ “Trải nghiệm Wonderland”.

Ngón tay Khương Nguyễn vuốt lên ký tự nhô lên, Wonderland? Cô đối với cái tên này không có ấn tượng, lật qua mặt trái, cũng không viết rõ ràng trải nghiệm này rốt cuộc là cái gì.

Thời gian không còn nhiều, Khương Nguyễn cũng không kịp cẩn thận nghiên cứu, liền tùy tay đem nó ném vào tủ giày.

Khương Nguyễn năm nay 25 tuổi, người Hải Thị, học đại học và nghiên cứu sinh ở Thụy Thành, năm trước tốt nghiệp sau đó vào trường cao trung tư lập nổi tiếng ở Thụy Thành là Minh Đức, đảm nhận chức giáo viên dạy ngữ văn của lớp 11/2 và chủ nhiệm lớp 11/8.

Trường cao trung Minh Đức được xem là trường học quý tộc ở Thụy Thành, bên trong ngoài những học sinh được trường dùng học bổng kếch xù để hấp dẫn học sinh xuất sắc đến học, thì còn lại là những phú nhị đại trong gia đình giàu có.

Học sinh kiểu này không cần quản lý nhiều, cho nên đây cũng là nguyên nhân Khương Nguyễn là người mới mà đã có thể làm chủ nhiệm.

Các thầy cô giáo thâm niên khác phần lớn là không muốn ôm loại này tốn công vô ích.

Khương Nguyễn cách trường học không xa, cô đến trường vẫn còn dư một ít thời gian.

Ngày đầu tiên khai giảng, sân trường rất là náo nhiệt, học sinh tốp năm tốp ba làm bạn nói chuyện phiếm đùa giỡn.

Khương Nguyễn vào cổng trường, vòng qua cửa đi dọc theo sân thể dục, đi về hướng văn phòng ở phía nam.

“Cô Khương!”

Đột nhiên nghe được có người gọi, Khương Nguyễn dừng chân, đằng sau có một nam sinh chạy tới.

Nam sinh vóc dáng rất cao, mặc một thân đồ thể dục màu đen cùng giày chạy đua, cơ bắp cường tráng, gân xanh nổi lên thể hiện rõ ràng sự nam tính.

Nam sinh tên là Tưởng Việt, là học sinh thể dục trường đặc biệt chiêu sinh, vì Minh Đức thắng được rất nhiều giải quán quân thi đấu thể dục.

“Sớm a!” Khương Nguyễn đối với cậu hơi hơi mỉm cười.

So sánh với diện mạo mà làm người ta liếc mắt một cái là vô cùng kinh diễm, thì Khương Nguyễn thuộc về loại hình dễ nhìn, làn da trắng nõn, ngũ quan thanh lệ, đặc biệt là bên má là một đôi lúm đồng tiền, lúc cười với người đối diện dễ làm cho người khác cảm giác như được tắm mình trong làn gió xuân ngọt ngào.

Tưởng Việt nhìn ngây người trong một chớp mắt, mới nhớ ra việc chính.

“Cô giáo Khương, buổi sáng em muốn xin nghỉ một lát, huấn luyện viên tìm em có chút việc.”

“Có thể a.” Hai người vừa đi vừa nói chuyện, “Vậy em chút nữa lại lớp trưởng đăng ký ….”

“Cẩn thận!” Khương Nguyễn nói còn chưa dứt lời đã bị Tưởng Việt một phen ôm vào trong lòng ngực.

Thiếu niên cơ ngực cứng rắn bồng bột, có lẽ là mới vừa vận động xong nên trên người có mùi hương nhàn nhạt, nhưng cũng không khó nghe, ngược lại có cảm giác tinh thần phấn chấn.

Khương Nguyễn ló đầu ra, thì ra là một trái bóng từ sân thể dục bay ra, suýt nữa đã đâm trúng cô, may mắn là Tưởng Việt nhanh tay lẹ mắt, một tay giữ chặt cô, một tay đánh bay bóng.

“Cảm …. cảm ơn.” Từ trong ngực cậu chui ra, Khương Nguyễn cả mặt đều đỏ, có chút thẹn thùng.

Tưởng Việt cũng có chút ngượng ngùng, tuy nói là gặp cảnh biến phải*, nhưng đem cô giáo ôm vào trong ngực như vậy, bên ngoài ngoại trừ xấu hổ thì bên trong nhân tâm cũng dễ dàng bị xáo động.

(*Gặp cảnh biến phải: nghĩa là tùy theo hoàn cảnh mà xử sự cho thích hợp)

Đặc biệt là cô giáo Khương nhìn qua rất mềm mại kiều kiều …..

Khương Nguyễn tới văn phòng, độ ấm trên mặt còn chưa hoàn toàn tan đi.

Tưởng Việt sức lực sao lại mạnh như vậy nha, lúc kéo cô ôm vào, bộ ngực đột nhiên đánh trên người cậu, đến bây giờ vẫn còn ẩn ẩn đau đau.

Nhưng mà đau đớn này lại mang theo một cảm giác vi diệu, làm Khương Nguyễn không nhịn được mà bắt đầu tưởng tượng, nếu cởϊ qυầи áo, cơ bắp trên người cậu nam sinh không biết là bộ dáng gì? Hẳn là cũng thực cứng đi, thời điểm dùng sức có thể sẽ lộ ra đường cong gợi cảm …..

Lúc sau các giáo viên ở văn phòng nói chuyện đã đánh gãy sự liên tưởng đang càng lúc càng bay xa của Khương Nguyễn.

Phục hồi tinh thần, cô nhịn không được ở trong lòng phỉ nhổ bản thân, vậy mà ở văn phòng có ý da^ʍ ô thân thể học sinh của mình.

Cô còn là giáo viên nhân dân đó, nội tâm sao lại hạ lưu như thế!

Cưỡng bách bản thân thu hồi những tâm tư xấu xa đó, Khương Nguyễn bắt đầu công việc của một ngày.

Buổi tối sau khi tan tầm, Khương Nguyễn cùng các giáo viên cùng tổ đi liên hoan, lúc trở về có chút mệt, tắm rửa xong sau đó ngã lên giường ngủ một mạch.

Trong lúc nằm mơ, thế nhưng lại gặp được Tưởng Việt ……

—————————————————-

Mọi người mua combo đọc cho tiết kiệm nhé, giá combo giảm giá còn 18k chỉ trong tuần này.