Một giờ sau, bốn người đến cửa chính quân bộ, một người mặc cảnh phục ngăn xe dừng lại, Tạ Vinh hạ cửa sổ xuống, anh ta là trợ thủ đắc lực nhất của Tông Vực, thân phận gần với Tông Vực, hơn nữa là nhân viên kỹ thuật, chức vị rất cao, người trong quân bộ đều biết anh ta.
Thấy đó là Tạ Vinh, người cảnh vệ liền chào một cái và cho xe vào.
Bình thường cũng là Raymond lái chiếc xe địa hình bá khí của mình đến trụ sở quân bộ, đây là lần đầu tiên Tạ Vinh lái chiếc xe thể thao của mình đến đây nên lính canh không nhận ra.
Lái xe vào và dừng lại xong, mấy người xuống xe đi vào tòa nhà quân bộ.
Có rất nhiều người đến và đi xung quanh, không ít người muốn xem ai lái chiếc xe thể thao ngổ ngáo này.
Đầu tiên, ở ghế phụ Raymond xuống xe, mọi người đều thắc mắc tại sao Raymond lại ngồi trên xe, anh ta không phải một mực ưa thích xe bá khí sao, tiếp đó Tạ Vinh xuống xe, đám người sợ hãi thán phục gật đầu, oh oh oh ~ Không ngờ Tạ Vinh tôi yêu một chiếc xe như vậy.
Ghế sau xuống một cái ngỗ ngược nam nhân, mọi người thất kinh thất sắc, Nguyên Dã tướng quân sao tới quân bộ, lại muốn tai họa ai?
Cuối cùng, tất cả mọi người nhìn thấy cửa xe bên kia bị mở ra, một đôi chân thẳng tắp thon dài được bao gọn trong quân phục bước ra khỏi cửa xe dẫm trên mặt đất, sau đó một người đàn ông lãnh khốc bá khí từ trong xe bước ra, một bộ quân trang cẩn thận tỉ mỉ được anh mặc tạo ra cảm giác cấm dục nồng đậm.
Đám người cảm thán khí chất của anh, chỉ thấy anh đứng đó quét mắt nhìn bốn phía một vòng, những người xung quanh đều cảm thấy có chút áp bách, an tĩnh nhìn anh bước vào tòa nhà cùng với Nguyên Dã, Tạ Vinh và Raymond đi theo phía sau.
Mãi cho đến khi không nhìn thấy bóng dáng, mới phản ứng được, người này là ai? Thế mà đi bộ cùng với tướng Nguyên Dã?
Có một nữ sĩ quan đứng cách chỗ họ xuống xe trước đó không xa, cho đến khi họ rời đi, cô ta che má, nhảy lên nhảy xuống khẽ hét lên.
Ah ah ah! Thật may mắn a, hôm nay thế mà gặp được Nguyên Dã tướng quân! Nguyên Dã tướng quân rất đẹp trai a!!! Người đàn ông đó là ai? Cũng thật đẹp trai! ! ! Phấn phấn phấn!
Dù sao cũng được trực tiếp đưa từ chiến trường đến bệnh viện đế quốc điều trị, lại nằm nhiều năm như vậy, bây giờ thời gian qua đi 8 năm xuất hiện lần nữa, không có người nhận ra anh là ai rất bình thường. Nhưng khí tràng của Tông Vực quá mạnh. Bây giờ xuất hiện tất cả đều đoán anh có phải là một vị tướng hay không? !
Có bốn vị tướng quân vô cùng bí ẩn trong đế quốc, không chỉ dân chúng không biết là ai, mà ngay cả bọn họ cũng không biết, chỉ có cấp cao nhất của đế quốc mới biết! Chỉ sau khi Nguyên Dã cao giọng đập nát tầng cao nhất của quân bộ đế quốc nửa năm trước, mọi người mới biết anh ta là một trong những tướng quân! Vậy liệu người đến cùng anh ta lần này cũng là một trong số họ?
Mặc kệ người khác đoán thế nào, bốn người Tông Vực bước vào thang máy tòa nhà quân bộ của đế quốc, quân bộ có thứ bậc nghiêm ngặt, mỗi tầng đều phải có thân phận tương ứng, muốn lên cấp cao nhất thì nhất định phải là thân phận tướng quân trở lên.
Quyền hạn của Tông Vực còn chưa được ghi vào, Nguyên Dã đã nhập chỉ lệnh cao nhất bước vào, cửa thang máy từ từ đóng lại, họ nhanh chóng lên đến đỉnh của tòa nhà.
Sau khi ra khỏi thang máy, hiện tại trang thiết bị ở tầng cao nhất là phát triển nhất đế quốc, Raymond đi phía sau vừa đi vừa sợ hãi thán phục, đây là lần đầu tiên anh ta đến tầng cao nhất. Cấp bậc thân phận của anh ta không đủ, lúc trước Tông Vực lại chưa tỉnh, cho nên chưa bao giờ lên tới đây.
Ngược lại, Tạ Vinh đã tới đây mấy lần, dù sao cũng là kỹ thuật viên cao cấp, tuy rằng cấp bậc không phải tướng nhưng lại là một trong những kỹ thuật viên giỏi nhất, vì vậy anh ta đã đến sửa chữa đồ đạc vài lần.
Trên tầng cao nhất không có canh gác, nhưng phải qua mấy cánh cửa có cấp độ bảo mật nghiêm ngặt mới vào được, Nguyên Dã lần lượt nhập mật khẩu quyền hạn, cho đến khi mở ra cánh cửa cuối cùng mới chính thức bước vào tầng cao nhất của tòa nhà quân bộ đế quốc.
Cửa kim loại kiên cố nhất chậm rãi thu lại từ giữa ra hai bên, Nguyên Dã dẫn mấy người xuyên qua đại sảnh sáng sủa đi thẳng vào phòng họp trong cùng,
lúc này đại sảnh không có người, đó nhất định là họp trong phòng họp.
Bước tới cửa phòng họp, Nguyên Dã quét xong mật khẩu, cửa phòng họp chậm rãi mở ra, cánh cửa đột nhiên bị mở ra, những người trong cuộc họp lập tức dừng lại, đồng loạt quay đầu nhìn về phía bốn người đang từ cửa đi vào.
--------------------------
Hãy tiếp tục và bắt đầu cốt truyện, để họ gặp nữ chính một cách nhanh chóng.