Đây là cuốn truyện thể loại hào môn . Nam chính là Cố Ngôn - cũng là người thức tỉnh và biết đây là cuốn truyện , nam chính giả nghèo vì anh không muốn người ta yêu mình vì gia thế và anh cũng không nói với gia đđình nhà vợ .Nhờ biết nội dung nên Cố Ngôn chắc chắn được vợ anh hiện tại - Thẩm Tử - đã ngoại tình với người yêu cũ cũng là cha đứa bé mà anh coi là con mà hết mực yêu thương.
Dù lúc trước hắn đã nghi ngờ nhưng không chắc chắn được tại vì Thẩm Tử lúc nào cũng mang dáng vẻ ngoan hiền ,lúc mà hắn nói chịu trách nhiệm thì cô vẫn còn từ chối hắn cho đến khi cô mang cái thai đó đến khóc với hắn thì cô mới đồng ý lời cầu hôn của hắn , không nghĩ tới cô lại lợi dụng anh .
Lúc Thẩm Tử có thai cô không thể để cho ai biết được vì cha của nó đã có vợ nên Thẩm Tử đã nhắm trúng anh là người đổ vỏ cho cái thai đó .Thẩm Lạc - cha của Thẩm Tử cũng biết về cái thai đó nên đã mắt nhắm mắt mở về quyết định của con gáí . Hiện tại thì Thẩm Tử đã liên hệ lại với người tình cũ , hai người đang trong mối quan hệ mập mờ va Thẩm Lạc biết nhưng mà lại vì lợi ích mà xem như không biết .
Thẩm Lạc có hai đứa con gái , chị lớn là Thẩm Tử là vợ hiện tại của nam chính , con út là Thẩm Như là nữ chính trong phần hai , cũng là nguyên nhân mà nam chính không đuổi cùng giết tận gia đình nhà họ Thẩm .Thẩm Như là người duy nhất trong căn nhà quan tâm và đối xử tốt với Cố Ngôn , còn Thẩm Như với anh thì chỉ là quan hệ trên danh nghĩa , hai người vẫn phân phòng để ngủ mà . Còn về phần Thẩm Lạc thì đối xử với anh không nóng không lạnh , tại vì ông chỉ xem anh như người đổ vỏ cho con gái anh thôi .
__________________________________________
Lúc này Cố Ngôn đang cầm xấp ảnh mà anh nhờ thám tử tư theo dõi Thẩm Tử ,anh nhìn hình ảnh người vợ anh tay trong tay với người khác mà bình thản , lúc đầu Cố Ngôn biết Thẩm Tử anh còn cảm thấy bản thân mình có lỗi tại vì anh nghĩ đêm đó là do anh cướp đi sự trong trắng của cô nhưng đâu ngờ là cô lại nhắm trúng hắn để đổ vỏ cho cái thai trong bụng . Cố Ngôn xoa mi tâm , hắn nhớ lại cốt truyện mà mình biết được , anh không ngờ tất cả những gì đang có hiện tại chỉ là lừa dối .
Cố Ngôn đứng dậy và cầm xấp ảnh đó đi đến nhà của vợ hắn .
_______________________
" Con kiếm ta có việc gì " Thẩm Lạc đang ngồi trong phòng làm việc thì Cố Ngôn đến và nói có việc tìm hắn .
" Con muốn cho cha xem cái này " nói rồi hắn đưa xấp ảnh đó cho Thẩm Lạc .
Anh cầm lên thì thấy là hình ảnh con gái anh - Thẩm Tử đang đi chung với người đàn ông khác , anh không có biểu hiện gì là ngạc nhiên vì dù sao anh cũng biết về việc này .
Cố Ngôn nhìn Thẩm Lạc không có biểu hiện gì bất ngờ thì gần như đã xác thực được là cuốn truyện mà mình đọc được đúng với hiện tại .
" Con đưa cho ta xem cái này làm gì " anh đặt xấp ảnh xuống và ngước lên hỏi .Ánh mắt của anh nhìn hắn như nhìn một tên hề vậy .
Ánh mắt cao cao tại thượng làm cho hắn tức điên , hắn đã từng rất kính nể anh mà anh lại như vậy .
" Cha không có gì nói với con sao "
" Ta có gì phải nói với con sao " anh hỏi ngược lại hắn .Hắn chỉ được xem là người đổ vỏ cho con gái anh thôi , một tên nghèo hèn như hắn thì cần gì anh phải xem trọng .
" Cha biết vợ con nɠɵạı ŧìиɧ đúng không " hắn nhìn vào mắt anh mà hỏi .
" Ta sẽ đền bù thỏa đáng cho con " anh nhìn vào hắn mà nói .Dù sao cũng là con gái anh lợi dụng người ta nên đền bù một chút mà giải quyết được vấn đề thì cũng tốt .
" Cha đang bố thí cho con đó à " hắn nhìn anh mà cười gằn .
" Ta biết con tức giận nhưng mà cái gì cũng có thể giải quyết được mà "
" Vậy sao " hắn cúi gầm mặt xuống , tay nới lỏng cà vạt
" Tất nhiên , con nên đi về và xem như chưa có gì đi , đừng nhắc lại chuyện này nữa " anh vừa nói xong thì hắn xông tới tóm chặt lấy hai tay anh .Cà vạt bị hắn dùng để trói chặt hai cánh tay của anh lại .
" Con là gì vậy " anh vùng vẫy và dùng chân đá vào bụng hắn làm hắn đau đớn mà lùi về sau . Thẩm Lạc chạy nhanh tới cửa mong thoát thân , chỉ cần thoát khỏi đây thì anh sẽ không để yên cho tên này đâu .
Cũng tại anh không thích ai làm phiền khi mình làm việc nên cả tầng lầu này không có ai cả không thì anh cần gì phải chạy trốn .
Từ đằng sau có một lực kéo Thẩm Lạc lại , Cố Ngôn vác anh lên vai và thảy anh xuống ghế sofa .
" Con làm gì vậy , thả ta ra " anh vùng vẫy định đạp hắn nhưng bị hắn nắm lấy chân .
" Không phải cha định bồi thường cho con sao , thì con đang lấy cái bồi thường đây " hắn cười nói với anh và giơ tay lột quần anh xuống .Thẩm Lạc vội vàng khép đùi lại , anh cố lùi lại đằng sau nhưng sofa thì có giới hạn nên anh không thể lùi lại quá nhiều .
" Con bị điên rồi , con thả ta ra " anh quát hắn
" Ồ , dù sao thì con cũng đâu có gì để mất nhưng mà gia đình cha thì có đấy " hắn nắm lấy chân anh mà kéo lại mặc cho anh vùng vẫy đạp lên người hắn .
Cố Ngôn chen vào giữa hai chân Thẩm Lạc và nắm lấy qυầи ɭóŧ của anh kéo xuống .
" Đừng mà ...con thả ta ra ....con muốn gì ta cũng cho con ..." Thẩm Lạc không thể để Cố Ngôn biết bí mật của anh được , anh dùng lưng lết lên để rời xa hắn , anh chân anh thì khép chặt .