Sáng hôm sau thức dậy , anh cảm thấy cả cơ thể đau nhức , anh nhớ lại tối qua hắn đã đυ. anh không biết bao nhiêu lần . Anh chắc chắn sẽ bị hắn làm cho mang thai .
Lúc này Cố Ngôn đang ôm chặt lấy Thẩm Lạc trong lòng , tay hắn choàng qua eo anh và kéo sát vào lòng ngực hắn .
Thẩm Lạc quay qua nhìn kỹ khuôn mặt Cố Ngôn , anh luôn biết là nam chính thì lúc nào cũng đẹp trai nhưng lúc này ở hắn có cái gì đó làm anh không cưỡng lại được , anh nhẹ nhàng hôn lên môi hắn nhưng lại bị hắn làm cho nó trở nên nóng bỏng . Hai đôi môi quấn lấy nhau và sau khi tách ra , anh chỉ có thể thở gấp .
" Cháu dậy từ lúc nào vậy " Anh hỏi Cố Ngôn , người đang nhìn chằm chằm anh .
" Cháu dậy từ lúc chú cử động á , chú còn nhìn cháu nữa , chú dễ thương quá à " hắn nói xong còn cạ cạ lên mũi anh làm cho hai má của anh hơi ửng hồng .
" Cháu chỉ biết ăn hϊếp chú thôi "
" Chú hiện tại là vợ cháu , cháu làm sao dám ăn hϊếp vợ cháu được "
" Ai làm vợ cháu chứ , ai chứ không phải chú "
" Hôm qua chú đã kêu cháu là chồng và thừa nhận làm vợ cháu mà , chú định lật lọng hả "
" Là cháu ép chú kêu chứ chú có thừa nhận đâu "
" Nếu chú đã quên thì cháu sẽ nhắc lại cho chú nhớ " nói rồi hắn nhấp nhè nhẹ vô l*и anh , lúc này anh mới nhớ ra là dươиɠ ѵậŧ cú hắn còn bên trong anh .
Hắn nhấc một chân của anh gác lên người hắn để hắn có thể dễ dàng cᏂị©Ꮒ anh , lỗ l*и lại bị hắn chà đạp đến chảy nước da^ʍ .
" A a … đừng mà …chú chịu không nổi …ưm a "
Hắn ôm chặt anh vào lòng , mặt anh đối diện với ngực của hắn , anh bị hắn ôm vào lòng mà đυ. , anh không thể phản kháng mà chỉ có thể cầu xin hắn .
" Chú sai rồi …ưm a ….tha cho chú đi…a a "
" Chú sai chỗ nào hử "
" Chú là vợ cháu ….a a …là do chú thừa nhận …ưm a …"
" Vậy chú mau kêu tiếng chồng cho cháu nghe nào "
" Sao cháu có thể đáng ghét như vậy ….a a ….ô a …chồng ơi …nhẹ thôi …a a …lỗ l*и chịu không nổi "
" Vợ thật là ngoan , nên thưởng " hắn càng ra sức đυ. vào bên trong l*и da^ʍ , nước da^ʍ văng ướt cả giường .
Mới sáng ra mà anh đã bị hắn đυ. đến cả người vô lực , anh chỉ có thể nói trong lòng rằng " Không hổ là nam chính "
Cố Ngôn sau khi xong chuyện thì bế anh vào phòng tắm , hai người úm với nhau hết cả bữa sáng ,sau đó hắn kêu khách sạn bưng thức ăn lên phòng cho hắn .
Sau khi hai người ăn sáng xong thì hắn chở Thẩm Lạc về nhà sau đó mới chạy về nhà hắn .
Lúc này mẹ của hắn đang ngồi nói chuyện với Dương Như , mẹ hắn thấy hắn bước vào thì kêu hắn ngồi xuống bên cạnh bà .
" Mẹ kêu con có chuyện gì sao "
" Con ăn sáng chưa , có cần mẹ kêu phòng bếp làm đồ ăn cho con không "
" Con ăn rồi , mà mẹ đang nói chuyện gì vậy "
" Mẹ đang nói chút chuyện mua sắm với Dương Như thôi , con muốn nghe không "
" Cũng được , tại dù sao hôm nay cũng không làm gì "
Mẹ hắn cười cười nhìn qua Dương Như làm cho cô đỏ mặt nhưng hắn thì lại thờ ơ lấy điện thoại ra bấm .
Nhưng hắn vẫn nghe những gì mẹ hắn và Dương Như nói , hắn muốn mua cái gì đó cho Thẩm Lạc , chỉ cần nghĩ tới cảnh anh mặc đồ hay dùng đồ hắn mua làm hắn vui phải biết .
Hắn thấy bản thân đã nghe đủ rồi thì đứng dậy và bước lên phòng , hắn cần nghỉ ngơi rồi chuẩn bị thật tốt để ngày mai còn phải lên công ty của ba để học tập nữa .
Cố Ngôn mong muốn mình có thể làm chỗ dựa cho anh nên hắn cần phải học tập cho tốt công việc trên công ty và tiếp quản nó .
______________________
Lúc này trên bàn cơm chiều , cha mẹ của Cố ngôn và Cố Ngôn ngồi đối diện nhau .
" Mai con lên công ty với ba "
" Vâng ạ " Cố Ngôn đồng ý không chút chần chừ .
" Tốt lắm , con còn trẻ , cần phải tập trung vào công việc nhiều hơn "
" Vâng ạ , con biết rồi ạ "
Mẹ Cố Ngôn muốn nói gì đó nhưng lại cảm thấy con mình còn nhỏ nên để từ từ cũng được .
____________________
5 năm sau , lúc này Cố Ngôn đã tiếp quản công ty được 3 năm . Hiện tại hắn được xem là cao phú soái , là con rể vàng của nhiều nhà nhưng mà không ai biết được là hắn đã có một đứa con 4 tuổi .
Đứa bé này là con của hắn và Thẩm Lạc , lúc nghe tin Thẩm Lạc mang thai , hắn vui mừng cực kỳ , hắn muốn báo tin này cho cha mẹ nhưng Thẩm Lạc lại cản , anh nói hiện tại hắn vẫn chưa có gì , hơn nữa hắn vẫn còn rất trẻ , cha mẹ hắn thế nào cũng ngăn cấm .Điều này làm cho hắn có động lực rất lớn trong việc học hỏi để tiếp quản công ty , sau khi tiếp quản công ty được ba năm và hắn đã đứng vững gót ở công ty này . Không ai có thể ngăn cản hắn nữa thì hắn định nói cho ba mẹ biết , nhưng trước khi hắn nói thì ba mẹ hắn lại biết vụ này thông qua một bài báo.
" Giám đốc Cố thị đã có con được 4 tuổi . Ai Là Mẹ Đứa Bé "
Bên dưới kèm một bức hình của Thẩm Lạc và Cố Ngôn đang dắt tay đứa bé , không ai nghĩ Thẩm Lạc là người đẻ ra đứa bé cả , dù sao thì anh cũng là nam nhân hơn nữa nhìn anh cũng trưởng thành hơn Cố Ngôn nên mọi người chỉ nghĩ là bạn .
"Con nói cho ba mẹ biết bài báo có phải sự thật không " cha mẹ Cố Ngôn gọi điện hỏi
" Bài báo là thật , tối nay con sẽ dẫn người về gặp ba mẹ "
" Được , ba mẹ đợi con "
Hắn nhìn comment của mọi người dưới bài báo , không ai khen hắn với anh đẹp đôi cả mà toàn hỏi thông tin của Thẩm Lạc , còn lâu mấy người mới có được ảnh .
Cố Ngôn vui vẻ lái xe qua nhà Thẩm Lạc và đi rước con của mình và sau đó chạy qua nhà Cố Ngôn .
" Giới thiệu với ba mẹ đây là vợ con và đây là con của con " hắn giới thiệu Thẩm Lạc và con của hắn cho ba mẹ .
" Chuyện này … chuyện này " cha mẹ của Cố Ngôn trông khá bối rối .
" Con biết chuyện này khó chấp nhận nhưng con thương anh ấy hơn nữa tụi con cũng đã có con rồi , ba mẹ cũng đâu muốn là cháu của hai người phải chịu khổ"
Cha mẹ Cố Ngôn quay qua nhìn đứa cháu trai 4 tuổi của mình , đứa trẻ nở nụ cười với hai người làm cho trái tim của họ rung rinh .
"Mọi chuyện cũng đã rồi , thì ta vơus mẹ đành chấp nhận thôi "
Khoảng 1 tháng sau hai người tổ chức hôn lễ , các bài báo đưa tin chóng mặt .
Và một năm sau đó thì Thẩm Lạc lại mang thai thêm một đứa bé gái , điều này càng làm Cố Ngôn yêu chiều và thương yêu Thẩm Lạc hơn nữa .