Anh cố rướn người dậy để có thể nhả dươиɠ ѵậŧ ra , thì đằng sau vòng tay siết anh vào lòng và bên dưới thì đẩy dươиɠ ѵậŧ lên đánh cái bốp lên l*и anh .
" Ưm a … con làm gì vậy … ưm ưm .. con đừng chuyển động "
" Ba dậy rồi à , ba dậy sớm vậy "
" Con nói chuyện thôi …ưm a .. đừng di chuyển …a a "
" Con thích di chuyển , bên trong ba thích lắm , nó nóng ẩm và hút lấy con "
" Con đừng nói …a a … con rút ra …a a …đi "
Hắn từ đằng sau choàng hai tay lên đằng trước mà ấn chặt lấy vai anh , hắn giữ chặt và ra sức đυ. ȶᏂασ vào bên trong anh.
" Mới sáng sớm ..a a …con tha cho ba đi ….a a "
" Hôm qua đủ rồi …a a .. sao con có thể sung sức như vậy …a a "
" Con sẽ xem nó như lời khen của ba đối với con "
" Không được mà ….a a …lỗ l*и sẽ bị con đυ. hư mất …a a "
" Không đâu , con thấy lỗ da^ʍ này thích con đυ. ȶᏂασ như vậy "
" A a … tử ©υиɠ bị đâm vào rồi… a a ..chết mất "
Cố Ngôn từ đằng sau ra sức đυ. ȶᏂασ vào bên trong lỗ l*и , l*и da^ʍ hôm qua bị hắn đυ. ȶᏂασ vẫn chưa thể khép lại, lại bị hắn ra sức đυ. vào làm nó thêm căng ra , nước da^ʍ phun tí tách .
Thẩm Lạc oằn người vì sướиɠ , mới sáng sớm mà anh đã bị hắn làm cho chảy nước lên láng . L*и da^ʍ bị hắn đυ. đến không khép lại được .Hắn như đang muốn lỗ l*и này ngập mùi của hắn .
Cha vợ đáng thương bị con rể đυ. ȶᏂασ không thương tiếc , l*и da^ʍ như trở thành chỗ đựng của dươиɠ ѵậŧ .
Những ngày sau đó Thẩm Lạc như chìm vào bể dục . Anh bị hắn đυ. ȶᏂασ những lúc hắn muốn , l*и da^ʍ lúc nào cũng ướt nước .
___________________
" Ông chủ , người không sao chứ , sao nhìn mặt người đỏ vậy "
" Ta không sao …ưm …ngươi lui xuống trước đi …ưm ..không cho ai được phép tiến vào phòng ăn ….ưm a ..tất cả mọi người ra ngoài …ưm a …nghe chưa "
" Vâng ạ "
Người giúp việc nghi hoặc tại sao ông chủ lại kêu mọi người ra khỏi nhà lớn , tại sao mặt ông chủ lại đỏ như vậy .Dù thắc mắc nhưng người giúp việc không dám nghĩ gì nhiều tại sợ bị đuổi việc .
Thẩm Lạc khi thấy người giúp việc bước ra khỏi nhà ăn và đóng cửa lại thì mới dám rêи ɾỉ .
"A a … đừng hút … xin con …a a ..cha chịu không nổi "
Bên dưới mặt bàn đang phủ chăn là Cố Ngôn đang ra sức liếʍ láp lỗ l*и trước mắt , lỗ l*и bị hắn liếʍ ướt sũng .
Cố Ngôn vạch hai mép l*и ra làm lộ ra mị thịt , hắn đút đầu lưỡi vào bên trong mà ra sức chuyển động , nước da^ʍ bị lưỡi liếʍ láp cho hết , lưỡi dựa theo động tác giao hợp mà tiến vào đút ra bên trong lỗ l*и . Ở bên trên Thẩm Lạc không thể kiềm được tiếng rêи ɾỉ dâʍ đãиɠ , anh đã bị hắn đυ. ȶᏂασ đến dâʍ đãиɠ .
" Không mà …a a …xin con …con rể …a a …cha sẽ hư mất ..a a "
" Cái l*и này thiệt ngon , con muốn liếʍ láp nó "
" Đừng mà …a a …không …sướиɠ quá …a a "
Những tiếng nước dâʍ đãиɠ phát ra bên dưới chiếc bàn , lỗ l*и bị lưỡi và ngón tay của hắn đùa giỡn , móc l*и , chuyển động , làm nó phun nước không biết bao nhiêu lần .Cái lỗ l*и hiện tại đang phủ đầy nước da^ʍ , hộŧ ɭε bị chà đạp đến sưng đỏ .Trước khi chui lên thì hắn lại giở khăn trải bản lên làm cho Thẩm Lạc thấy hình ảnh hắn hôn cái chóc lên l*и da^ʍ đầy nước của anh .
Sau đó , anh lại bị hắn đè lên bàn ăn mà đυ. ȶᏂασ , l*и da^ʍ phun nước ướt đầy bàn ,làm cho lần nào ăn cơm anh cũng nhớ lại hình ảnh này làm anh đỏ bừng cả mặt .
Những ngày sau đó anh bị hắn đυ. ȶᏂασ đến l*и da^ʍ lúc nào cũng ướt nước , khi anh nhìn nhìn hắn bên dưới lại ngứa ngáy mong hắn đút vào . Những câu " chồng ơi " phát ra không biết ngượng khi bị hắn đυ. ȶᏂασ .Anh như biến thành người vợ dâʍ đãиɠ của hắn .
Cho đến một ngày anh có những biểu hiện kì lạ . Anh bỗng nhiên buồn ngủ nhiều hơn , thèm một số món ăn mà trước đây không thích , hay bị buồn nôn nữa .
Anh nghĩ bản thân mình đã có em bé rồi , anh mời bác sĩ đến và khám cho mình , dù sao thì điều này vẫn nên được giữ bí mật .
Khi bác sĩ thông báo Thẩm Lạc đã có thai , anh không kiềm được nước mắt , cuối cùng con anh cũng được cứu rồi . Anh phải báo tin này cho Cố Ngôn , anh bắt máy gọi điện cho hắn .
" Xin hỏi là ai vậy ạ " giọng nữ bắt máy chứ không phải Cố Ngôn
" Tôi muốn hỏi Cố Ngôn hiện tại đang ở đâu "
" Cố tổng hiện tại đang bận , xin ngài vui lòng gọi lại sau " sau đó , người nữ bên kia cúp máy cái rụp không để cho anh nói thêm một lời . Anh như bị hụt hẫng vậy vì dù sao đây cũng là con hắn , nhưng anh tự giễu " Cố Ngôn chắc gì cần đứa bé này chỉ có anh là cần thôi "
Nỗi hụt hẫng chưa kịp nguôi thì anh lại nghe được rằng gia đình nhà em anh lại tới nữa .
Thẩm Lạc thật sự mệt mỏi , anh không biết phải làm sao với gia đình họ đây nữa .
Anh bước xuống phòng phòng khách và ngồi ngay vị trí trung tâm . Gia đình nhà Thẩm Tử bước vào thì thấy anh đang rất nhàn hạ ngồi uống trà .
" Chú nghĩ sao rồi về đề nghị của cháu " Thẩm Tử hỏi Thẩm Lạc
" Ta đã nói rồi , ta không đồng ý "
" Nhưng mà nếu không đồng ý thì không cứu được chị Thẩm Hồng đâu ạ "
" Đó là chuyện của gia đình ta , không cần cháu quan tâm "
" Sao anh lại nói vậy , gia đình chúng em chỉ quan tâm anh thôi " cha của Thẩm Tử nói
" Không cần đâu , anh sẽ tự giải quyết được "
" Chú à , chú cần gì mà phải vậy , cháu chỉ muốn giúp chú thôi , nếu không cứu được chị Thẩm Hồng thì chẳng phải chuyện làm ăn hai bên gia tộc sẽ trục trặc sao "
" Cháu thật sự chỉ đang muốn giúp chú thôi "
" Thật sao , hay là cháu muốn leo lên gia tộc nhà họ Cố , cháu phải hiểu rõ hơn ta chứ " Thẩm Lạc cảm thấy thật buồn cười với gia đình này .
" Dù sao thì cũng là giúp ích cho gia tộc này , nếu con gái chú làm không được thì chú để chị Thẩm Hồng ly hôn với Cố Ngôn đi "
" Dù sao điều đó cũng dễ cho những người khác trong gia tộc có thể dễ dàng quen Cố Ngôn "
" Em nghĩ con em nói đúng đấy , nếu anh không thể móc cầu nối thì để con anh ly hôn đi , dù sai gia tộc này không thiếu con gái "
Thẩm Lạc bị những lời nói này làm cho phiền lòng , anh cảm thấy có thể phải đưa ra quyết định rồi , anh nhớ lại tiếng phụ nữ trong điện thoại của Cố Ngôn , dù sao thì Cố Ngôn vẫn có tương lai phía trước , anh thì cũng đã có em bé có thể cứu được con gái anh rồi. Anh nghĩ điều này cũng là điều tốt.
" Được rồi , đừng nói nữa , tôi sẽ cho Thẩm Hồng ly hôn , được rồi chứ "
Thẩm Lạc vừa dứt lời thì có tiếng nói vang lên:
" Con không đồng ý , ly hôn hay không là chuyện của con , không phiền những người lạ có ý kiến " Cố Ngôn mới bước chân vào nhà thì nghe thấy câu nói của Thẩm Lạc , Côa Ngôn không quan tâm là có ly hôn với Thẩm Hồng hay không nhưng hắn sợ nếu hiện tại ly hôn thì hắn không thể gần bên cha vợ nữa .Hắn không thể ôm cơ thể đó vào lòng được nữa , điều này là không thể.
" Phiền mọi người ra về cho , tôi hiện tại cần nói chuyện với cha vợ của mình "
Thẩm Tử thấy gương mặt cau có của Cố Ngôn thì ngoan ngoãn đứng dậy bước ra về .Cô sợ nam chính sẽ làm gì gia đình cô mất .
" Những người còn lại cũng ra ngoài đứng đợi đi " Cố Ngôn nói với những người giúp việc
Sau khi chắc chắn là người giúp việc ra ngoài hết thì mới ngồi vào bên cạnh Thẩm Lạc
" Tại sao cha lại đồng ý với họ , cha không cần con giúp chữa bệnh nữa sao "
" Cha chỉ muốn tốt cho con thôi , dù sao thì chưa chắc thành công cứu được con gái cha , hơn nữa cha nghĩ con cũng cần tìm người con yêu rồi "
" Con không muốn , hay là cha có người khác rồi , cha muốn mang thai đứa con của người khác phải không " Cố Ngôn điên tiết lên khi nghĩ đến điều đó , hắn không cho phép cha vợ của hắn có nam nhân khác , cha chỉ có thể mang thai con của hắn .
" Có phải ý của cha là vậy không , cha muốn con ly hôn Thẩm Hồng để cha không vướng bận con nữa mà tìm nam nhân khác"
" Không phải , con nói gì vậy "
" Chắc chắn là vậy , con không thể để ba rời xa con , ba chỉ là của con " Cố Ngôn chồm lấy hôn Thẩm Lạc , hai tay xoa nắn vùng ngực của anh và lưỡi thì quấn lấy lưỡi anh , đến khi tay hắn chạm xuống bên dưới thì Thẩm Lạc đẩy mạnh tay hắn ra .
" Không được đâu , không được làm "
" Tại sao không được làm , hay ba chê con , chán con , con phải làm ba quen thuộc dươиɠ ѵậŧ của con "
" Không được , đừng mà , dừng lại … ba có thai rồi , không làm được đâu "
Cố Ngôn sững người khi nghe Thẩm Lạc nói vậy , hắn nhìn chằm chằm vào bụng anh .
" Ba có thai rồi , chắc chắn là của con "
" Ừm , nên con tránh ra đi , ba không muốn làm "
" Không làm , tất nhiên không làm , con sắp làm cha rồi , con phải ly hôn với Thẩm Hồng "
" Sao hồi nãy con không đồng ý giờ lại đổi ý "
" Tất nhiên phải ly hôn , con của con với cha ra đời , con không muốn nó không có cha , con nhất định sẽ làm nó trở thành đứa bé hạnh phúc nhất "
" Con nói gì vậy , con của ta thì liên quan gì tới con chứ "
" Cha thật hay quên , cha đừng quên đứa nhóc này có một nửa dòng máu của con , hằng ngày con đều chăm rót tϊиɧ ɖϊ©h͙ như vậy mới có được nó "
" Con đừng nói , sao con có thể không biết xấu hổ như vậy chứ "
" Ngoan , há miệng ra nào vợ "
" Không phải vợ ….ưm ưm " Thẩm Lạc mới hé miệng phản đối thì đã bị hắn hôn cho mềm nhũn .
Sau đó , anh ngoan ngoãn để hắn ôm vào lòng mà xoa nắn , hắn vuốt ve vùng bụng của của anh và trên môi là nụ cười ngây ngốc .