Tinh Tế Chi Ma Quân Tại Hạ

Chương 17: Có thể phát sóng trực tiếp hay không?

Huyền Kiêu vừa đăng nhập vào Tinh võng, quang não đã không ngừng lóe sáng để thông báo, gần đây ‘Băng Phách’ rất nổi danh ở chiến khu cấp F, trong vòng một tháng này ngày nào cậu cũng đấu hai trận và vẫn chưa có ván nào thua.

Nếu không phải do Bùi Y quy định một buổi tối chỉ có thể đấu hai trận, thì chiến tích của cậu chỉ sợ sẽ khoa trương hơn rất nhiều.

Mỗi một video chiến đấu của cậu đều lọt lên top bảng xếp hạng có lượt xem nhiều nhất trên Tinh võng, đã có thể sánh ngang buổi biểu diễn hoặc bộ phim của một số minh tinh nổi tiếng lúc bấy giờ.

Đồng thời những bài viết phân tích kỹ thuật cũng càng ngày càng nhiều, ví dụ như ‘Phân tích chiến thuật của Băng Phách’, ‘Nếu Hành tinh động lực không trang bị cánh thì có khả năng bay không’, ‘Suy đoán về thân phận thật sự của Băng Phách’ v.v…

Trước kia là Huyền Kiêu chủ động khiêu chiến người khác, hiện tại không cần cậu tự mình lựa chọn thì cũng có rất nhiều cơ giáp sư tìm cậu để khiêu chiến. Từ lần trước cậu phát hiện ‘Hồng Lang’ mình khiêu chiến không có khả năng biến thân thành sói, nên cậu cũng không quá để tâm vào việc lựa chọn đối thủ.

Bây giờ mỗi ngày cậu chỉ cần đăng nhập, sau đó trực tiếp chọn người đứng đầu danh sách khiêu chiến, cũng là người có thực lực mạnh nhất để chiến đấu.

Đối thủ hôm nay tên là ‘Tử mị ảnh’, chiến trường đối phương chọn là một khu rừng rậm bạt ngàn màu tím, nơi này mang lại ưu thế cực lớn cho đối phương.

Đây cũng là lần đầu tiên Huyền Kiêu nhìn thấy cơ giáp kiểu nữ, còn là một cơ giáp cận chiến kiểu nữ ‘Nữ thần mặt trăng’ đã được cải trang, vỏ ngoài cơ giáp được phun một lớp sơn màu tím sẫm tương xứng với id của cơ giáp sư ‘Tử mị ảnh’, sau lưng có một đôi cánh lớn tỏa ra vầng sáng nhàn nhạt, trong tay còn cầm một cây chiến phủ tinh ngân (Rìu).

Lúc bọn họ xuất hiện trong chiến trường, trên Tinh võng đã có người nhận ra ‘Tử mị ảnh’, cô là một id lão làng vẫn luôn trà trộn ở chiến khu cấp F, thật ra thực lực của cô cực kỳ mạnh mẽ, nhưng không biết tại sao vẫn luôn không thăng cấp.

Trong hoàn cảnh xung quanh toàn là màu tím thì ‘Tử mị ảnh’ có vẻ rất thành thạo, nhưng thật bất hạnh cho cô, Huyền Kiêu vừa đột phá lên tầng hai “Sơn trường thủy khoát”. Cho dù bây giờ Bùi Y vẫn chưa dạy cậu cách tu luyện nội lực, nhưng chỉ bằng những chiêu thức tinh diệu thì Huyền Kiêu đã có thể vô địch ở khu vực này.

Tử mị ảnh có ngụy trang như thế nào, Huyền Kiêu vẫn có thể chuẩn xác tìm ra vị trí của cô, mà cô lại còn điều khiển cơ giáp cận chiến nên khi đối đầu với Huyền Kiêu, cô không có một chút ưu thế nào cả.

Sau khi Huyền Kiêu chuẩn bị đâm kiếm titan thẳng vào phần ngực cơ giáp ‘Tử mị ảnh’, thì đối phương đột nhiên nói chuyện.

“Từ từ! Tôi có chuyện muốn thương lượng với cậu!” Là một âm thanh của nữ giới, rất thanh thúy và dễ nghe, trong thanh âm không có sự hoảng loạn khi sắp bị đâm trúng, chỉ hơi mang theo sự tức giận.

Huyền Kiêu chỉ hơi tạm dừng một chút, tay cầm kiếm lại tiếp tục công kích sắc bén hơn.

“Này này! Dừng tay! Tôi chỉ muốn hỏi sau này mỗi trận chiến của cậu có thể phát sóng trực tiếp được không?! Tập đoàn của chúng tôi sẽ trả công phát sóng cho cậu!” Tử mị ảnh tức muốn hộc máu, nhanh chóng thao tác hai cánh để bay lên trời trốn tránh, “Cậu có thể ga lăng một chút được không! Lão nương là phái nữ đó! Phát sóng trực tiếp chính là tặng không tinh tệ cho cậu! Còn trực tiếp gửi tinh tệ đến quang não cá nhân! Một mối làm ăn tốt như vậy cậu có làm hay không!”

“Rầm ――”

Đôi cánh của Tử mị ảnh bị Huyền Kiêu đánh trúng, thân cơ giáp của cô lập tức mất thăng bằng và lung lay rớt xuống, cô vất vả lắm mới có thể khống chế cơ giáp đứng vững trên mặt đất.

“Chết tiệt! Cậu có biết thương hương tiếc ngọc hay không vậy! Nếu sớm biết cậu bạo lực như vậy thì lão nương đã không thử thăm dò cậu, biết vậy đã trực tiếp phát tin nhắn cho rồi! Lão nương đúng là tự mình tìm đường chết mà! Còn may có công ty giúp chi trả phí duy tu!”

Tử mị ảnh liên tục lảm nhảm không ngừng, nội tâm cô bây giờ hối hận muốn chết, vốn dĩ có thể nói thẳng chuyện phát sóng trực tiếp, cô còn không kiềm chế được lòng hiếu chiến của mình, quyết tâm phải đánh một trận với Huyền Kiêu mới chịu nói chính sự, cuối cùng lại tự hố chính mình.

Huyền Kiêu nhảy từ trên cành cây cao ngất xuống dưới, hỏi: “Phát sóng trực tiếp là cái gì?” Thanh âm của cậu trộn lẫn với âm thanh của máy móc nên có vẻ hơi trầm thấp.

“Chính là lúc cậu và người khác chiến đấu sẽ truyền phát trực tiếp trên Tinh võng cho toàn bộ người của đế quốc xem! Đương nhiên, dựa theo tỷ lệ người xem thì cậu sẽ được trích phần trăm tương ứng, cũng chính là tinh tệ……”

Cô còn chưa nói xong thì Huyền Kiêu đã ngắt lời: “Tóm lại chính là có thể kiếm tiền? Có thể mua đồ ăn ngon rồi?”

Tử mị ảnh: “……”

Ai tới đánh tỉnh cô đi, tại sao ‘Băng Phách’ lại là đồ tham ăn chứ!

“Được được được, nhưng trước đó chúng ta phải ký hợp đồng.”

“Hợp đồng gì?” Huyền Kiêu nói.

“Theo tôi, tôi mời cậu uống nước, sau đó chúng ta từ từ nói.” Ngữ khí của Tử mị ảnh cứ như hai người là anh em tốt, sau khi rời khỏi chiến trường đã ngay lập tức gửi tin nhắn cho Huyền Kiêu.

Sau khi hai người gặp mặt, Tử mị ảnh lại một lần nữa bị cậu chọc tức muốn chết.

Ngay từ đầu Huyền Kiêu cái gì cũng không biết, hợp đồng cũng đọc không hiểu, cái gì cũng phải hỏi cho rõ ràng, giống y như một đứa trẻ tò mò.

Cho nên Tử mị ảnh ban đầu còn hoài nghi người đeo mặt nạ ngồi đối diện có khi nào là một đứa nhỏ chưa lớn không, nhưng thân hình của cậu lại cao như vậy……

Nhưng đợi đến khi cô kiên nhẫn giải thích mọi thứ cho Huyền Kiêu xong, người ta lại đột nhiên bắt đầu thông minh hơn, mỗi một điều kiện đều bị cậu bẻ ra phân tích. Tóm lại chính là cậu sẽ không để mình có hại.

“…….” Tử mị ảnh nói, “Con mịa nó, vừa nãy cậu hỏi nhiều vấn đề như vậy là để chọc tức tôi đúng không! Còn keo kiệt hơn lão nương nữa, thế mà lại giả bộ là một đứa trẻ, đúng là vô sỉ hết sức!”

“Tôi không có vô sỉ!” Huyền Kiêu thật nghiêm túc trả lời, “Tôi muốn kiếm tiền nuôi Bùi Y.”

“Bùi Y là ai?” Tử mị ảnh lập tức dựng lỗ tai, trực giác khôn khéo của thương nhân giúp cô nhận ra ‘Bùi Y’ này không đơn giản.

“Ừm…” Huyền Kiêu nhận ra mình đã lỡ lời, ấp úng nói: “Chính là, chính là… người của tôi.”

Đúng, không sai. Chủ nhân của cậu, cũng chính là người của cậu.

“Oh ――” Tử mị ảnh kéo dài âm thanh, “Bạn đời của cậu sao?”

Bạn đời là có ý gì? Trong lòng Huyền Kiêu nổi lên dấu hỏi chấm, nhưng lúc này cậu không ngốc mà hỏi lại, chỉ nghiêm túc gật đầu: “Đúng vậy.”

“Ai u~, không thể tin nổi, nghe giọng nói của cậu còn trẻ như vậy mà đã kết hôn rồi sao.” Tử mị ảnh cười hì hì trêu chọc cậu.

“……” Huyền Kiêu.

Kết hôn là có ý gì? Không hiểu nhưng cậu quyết định giữ im lặng.

“Được rồi, được rồi,” Tử mị ảnh duỗi tay, “Hợp tác vui vẻ!”

Huyền Kiêu bắt tay với cô, vui vẻ đăng xuất, cậu quyết định giữ bí mật chuyện này với chủ nhân, đợi đến khi chủ nhân nói không có tiền thì cậu sẽ lấy ra để tạo kinh hỉ cho chủ nhân!

Bùi Y đang ngồi đả tọa luyện công trên giường, thấy Huyền Kiêu mở mắt nên anh cười nói: “Hôm nay tại sao kết thúc sớm hơn ngày hôm qua vậy?”

Huyền Kiêu mò tới bên người anh, ôm anh làm nũng: “Mệt mỏi……”

Quần áo trên người bị cậu nhanh chóng cởi sạch, nằm bên người Bùi Y và bắt lấy tay đối phương, cái đuôi cũng chạy ra quấn quanh eo Bùi Y.

Bùi Y dở khóc dở cười, những lúc không có người khác thì vật nhỏ này luôn không thích mặt quần áo như vậy, còn tưởng mình không biết nhóc ấy cố ý nói mệt mỏi sao? Với thể chất dã thú này của cậu, cho dù đấu mười trận trên Tinh võng cũng sẽ không mệt.

Nhưng anh nguyện ý sủng cậu.

Vật nhỏ này là người duy nhất có thể chạm đến phần mềm mại trong lòng Bùi Y.

Sau khi Thiên Cầm đáp ứng hỗ trợ xin đặc quyền giúp Bùi Y thì anh cũng chỉ tham gia lớp lý luận, còn trong lớp huấn luyện lúc người khác đang sống chết tập luyện thì chỉ có mình anh ngồi một bên nghỉ ngơi.

Thật ra anh cũng không đơn giản chỉ nghỉ ngơi mà đang ngồi chỗ kia để đả tọa luyện công.

Mối quan hệ đối với Thiên Cầm và Benson cũng tự nhiên hơn.

Tuy rằng có rất nhiều bạn học cùng lớp ở sau lưng nói bọn họ ôm đùi quý tộc, cũng có một ít tin đồn nhảm nhí nhưng Bùi Y sẽ không phí thời gian quan tâm, còn Huyền Kiêu trực tiếp ngó lơ coi như không nghe thấy.

Benson dù gì cũng là em họ của Bùi Y, tuy rằng huyết thống đã rất xa nhưng bây giờ Bùi Y thấy hắn rất thuận mắt, cho nên thuận tiện dạy dỗ tiểu bối như hắn một chút. Sau khi huấn luyện hằng ngày xong, Bùi Y luôn nói Huyền Kiêu kéo Benson ra để huấn luyện thêm cho hắn.

Vì vậy nên Thiên Cầm và Benson cũng không có ý kiến gì, chỉ là mỗi lần trải qua buổi huấn luyện ma quỷ của Bùi Y về nhà, Benson không thể không nằm trong buồng chữa trị để ngủ. Nhưng cũng không thể phủ nhận, chỉ trong một tháng mà thực lực của hắn đã có sự tăng tiến, cho nên buổi huấn luyện này đối với Benson là vừa đau lại vừa vui sướиɠ.

Ngón tay của Bùi Y nhéo vài cái trên người Huyền Kiêu, da thịt cậu vừa săn chắc vừa bóng loáng. Thấy Huyền Kiêu được sờ đến thoải mái hừ hừ, Bùi Y đột nhiên cảm thấy du͙© vọиɠ trong cơ thể xáo động, ngón tay di chuyển trên làn da cũng dần ám muội hơn, gần như sắp biến thành trêu chọc.

Anh cũng là một nam nhân bình thường, cơ thể trừ chân không thể hoạt động bình thường thì những địa phương khác đều rất khỏe mạnh, hơn nữa anh đã hơn một năm không giải tỏa……

Anh muốn……

Bùi Y sẽ không để ý người bên cạnh là thú nhân, chỉ cần anh muốn thì anh sẽ làm.

Ánh mắt của anh dần dần thâm thúy, nhưng anh bị phản ứng của Huyền Kiêu dội cho một chậu nước lạnh.

Anh cúi người hôn lên trán Huyền Kiêu: “Bảo bối……”

Ngón tay của anh lần mò xuống dưới, mang ý xấu mà khảy khảy tiểu tiểu bảo không phòng bị lộ diện trước mặt mình.

Huyền Kiêu há miệng thở dốc, đôi mắt cậu mông lung mơ hồ, nhưng tiểu tiểu bảo của cậu lại không có bất kỳ phản ứng nào.

Vẫn còn quá non nớt.

Bùi Y thở dài bất lực.

“Bảo bối, mau ngồi dậy.” Bùi Y kéo Huyền Kiêu ngồi thẳng dậy, “Hôm nay tôi dạy nhóc một thứ khác.”

Là nội công tâm pháp của .

Bùi Y nói khẩu quyết một lần để Huyền Kiêu nhớ kỹ, anh cũng không hy vọng Huyền Kiêu sẽ hiểu rõ nội dung đoạn khẩu quyết này.

Hai bàn tay của anh dán lên lưng Huyền Kiêu, nội lực thông qua nơi tiếp xúc tiến vào kinh mạch trong cơ thể và du tẩu một vòng, cuối cùng dừng lại tại đan điền của Huyền Kiêu.

“Nhớ kỹ hướng di chuyển của nội lực, sau này lúc rãnh rỗi có thể luyện tập.”

Bùi Y vừa chỉ dạy cậu, vừa dùng nội lực chậm rãi di chuyển một vòng lần nữa để cậu ghi nhớ kỹ càng hơn.

“Nếu cảm thấy không thoải mái gì, nhất định phải nói cho chủ nhân biết, rõ chưa?”

Đây là chuyện Bùi Y đã suy nghĩ rất lâu mới cho ra kết quả, vốn ban đầu anh không tính dạy nội công cho Huyền Kiêu, chỉ sợ thân thể của cậu có cái gì khác biệt đến lúc luyện sẽ xảy ra vấn đề.

Thật ra trước đây anh đã dùng nội lực xem xét kinh mạch của Huyền Kiêu, không có gì khác biệt so với nhân loại.

Hiện tại Huyền Kiêu đã tu luyện chiêu thức của đến đỉnh tầng hai, nếu không luyện tập chung với nội công tâm pháp thì từ tầng ba trở lên cậu không có khả năng tiếp tục tu luyện.

Huyền Kiêu cảm thấy cơ thể mình ấm áp và rất thoải mái, cậu thích loại cảm giác này.