Sáng sớm, anh nắng chiếu rọi làm hình ảnh hai thân thể trở nên rõ ràng trong phòng. Cô nhìn cánh mũi thẳng tắp của người đàn ông, khuôn mặt anh thật đẹp, nhìn với khoảng cách gần, cô bỗng thấy mình thật mê anh a.
Đang thưởng thức cảnh đẹp, cô giật mình hoảng hốt. Hoá ra anh đã tỉnh, tay còn bóp bóp hai quả đào của cô nữa, sau khi chán chê tay anh lại di chuyển xuống phía dưới, vỗ về tiểu huyệt một hồi. Thiên Hựu lại động tình rồi, hôm qua làm vài trận vẫn còn ẩm ướt, anh xoa miệng tiểu huyệt, vân vê hạt châu mà không đi vào khiến cô cảm thấy trống rỗng không thôi.
Không phải đi làm sao. Còn định trêu trọc cô nữa. Anh nhìn vào mắt cô, đôi mắt đã mơ màng đυ.c ngầu vì du͙© vọиɠ, anh hôn xuống đôi môi mềm mại, là một nụ hôn nhẹ nhàng ấm áp triền miên. Thiên Hựu hưởng thụ không thôi, hiếm khi anh dịu dàng như vậy.
Đang mê mang, chợt cô cảm nhận vật nóng to lớn đang cọ cọ ở miệng huyệt, hơi thở của cô nặng nề, thèm khát du͙© vọиɠ thể hiện rõ trên mặt.
- Tiểu dâʍ đãиɠ lại thèm rồi sao?
- Trình Sở, cho em
Cô khó khắn nói ra. Lúc làʍ t̠ìиɦ anh rất hay gọi cô là tiểu dâʍ đãиɠ, anh thi thoảng tâm trạng tốt còn bắt cô nói ra những lời lẽ đỏ mặt không đứng đắn, dần lâu về sau cô đã quen, trên giường không ngừng rên rĩ kiều diễm
Nhưng anh vẫn cọ cọ bên ngoài, cô có thể cảm nhận đầu cự long to lớn cọ xát bên ngoài hai cánh hoá, vốn đã ướt nhẹp, vật nóng cọ xát tạo ra những tiếng nhớp nháp. Được một hồi khi cô cầu xin, anh trượt hết toàn bộ vật nóng đi vào, cắm sâu hoàn toàn bên trọng cô.
Thiên Hựu rên hự một tiếng, đắm đuối nhìn Trình Sở, dị vật to lớn bên trong cô không động như mọi khi, mà đang cố gắng dí mình lên trên đâm sâu vào cô, ghìm chặt vào bên trọng làm cô sung sướиɠ co quắp bám chặt vào anh. Bọn họ trên giường vẫn luôn hợp nhau như vậy.
Sau đó anh liền cắm rút không ngừng, vật nóng ra vào trắm cái tạo ra những tiếng bạch bạch dâʍ đãиɠ. Bên trong cô ẩm ướt, ấm nóng co bóp chặt chẽ làm anh sướиɠ đến phát điên:
- Tiểu huyệt thật chặt, sao lại càng ngày càng chặt như vậy hửm?
Lời nói da^ʍ tà của anh cùng chất giọng khàn khàn sáng sớm càng làm cô hưng phấn, cô rêи ɾỉ không ngừng, phát ra những tiếng kêu dâʍ đãиɠ.
Ước chừng hơn 30 phút, anh bắn thẳng vào bên trong cô, nếu không phải đi làm thì anh đã rong ruổi tiếp tục bên trong cô rồi, cô cũng phải đi học, ước chừng hơi khó khăn.
Anh bế cô vào nhà tắm, hai người tắm rửa vệ sinh cá nhân qua rồi chuẩn bị ăn sáng. Bữa sáng anh gọi sẵn bên ngoài, sắp không kịp rồi anh không thể nấu. Trong lúc ăn, hai người khá im lặng, nhưng hôm nay lại khác:
- Ăn xong anh đưa em đi học!
Co ngước nhìn anh, việc này đã có tài xế riêng anh cho cô làm rồi, hôm nay sao vậy chứ
- Có việc gì sao, không phải anh còn đi làm ư, chúng ta ngược hướng?
- Sáng hôm nay diễn thuyết ở trường em
- À
Như hiểu ra mọi chuyện, cô khẽ nói. Như vậy hôm nay tổng tài Trình Sở xuất hiện ở đại học T, khắng định một trận ồn ào đi.