Chương Diên bây giờ đang họp với cấp dưới trong phòng họp, anh đeo tai nghe, bởi vì một người đang họp, một người đang nghe giảng, cả hai đều không nói gì với nhau.
Chương Diên ban đầu cau mày nhìn cô gái nhỏ, muốn biết cô đang làm gì, sau đó mới từ từ buông lõng mày ra, nhìn xem cô đang làm gì rồi dựng điện thoại di động lên.
Quý Hồng Đậu đặt điện thoại di động trong ngăn kéo, không dám lấy ra ngoài, sợ bị giáo viên nhìn thấy, nhưng dưới gầm bàn cẩn thận sờ tay vào trong váy.
Cô để lộ chiếc váy ra ngoài, ống kính hướng về phía tiểu bức của mình.
Cô biết chú ở bên kia chắc chắn là đag nhìn cô, cho nên động tác của cô to gan hơn một chút.
Ngón tay Quý Hồng Đậu ở trên tiểu bức vuốt ve, đè xuống.
Tiểu bức còn chưa khép lại, cô liền không để cho tiểu bức khép lại, một tay mở cánh môi âʍ ɦộ tách chúng ra hai bên.
Sau đó cầm lấy hai cây bút trên bàn xuống, biến bút thành chiếc đũa, kẹp âʍ ѵậŧ của cô cho chú xem.
Cô thật không ngờ dùng đũa kí©ɧ ŧɧí©ɧ cũng thoải mái như vậy, quá thoải mái, chân của cô đều mềm nhũn ra rồi.
Sau khi Quý Hồng Đậu bị kí©ɧ ŧɧí©ɧ xong liền đem hai cây bút đi xuống, hai cây bút cắm vào trong tiểu bức của cô.
Cô bắt chước tốc độ thứ đó ra vào bên trong của chú, cô từ từ cắm bút vào rồi lấy bút ra.
Cô thoải mái suýt chút nữa kêu lên, như vậy cũng quá kí©ɧ ŧɧí©ɧ, quá khiêu da^ʍ, các bạn trong lớp đang nghiêm túc nghe giảng, giáo viên đang nghiêm túc giảng bài, cô đã làm ra chuyện dâʍ đãиɠ như vậy, thật là kí©ɧ ŧɧí©ɧ.
Quý Hồng Đậu vén váy lên bên hông, đem tiểu bức hướng về phía màn hình cho chú xem.
Cô cũng không biết chú ở bên kia đang làm cái gì, cô cũng không dám nhìn màn hình, liền từ từ thủ da^ʍ, để chú nhìn rõ ràng.
Chương Diên hiện tại đang họp, nhưng cấp dưới nói cái gì, anh đã không còn tâm tư lắng nghe, trong đầu đều là người trong ống kính, cô bé này thật sự rất to gan, lên lớp cũng dám làm những việc này.
Anh hết lần này tới lần khác không dời mắt được, ánh mắt vẫn nhìn chằm chằm người trong màn hình, tiểu bức của cô thật sự rất non nớt, chảy ra rất nhiều nước, nhiều đến nổi chảy ra cả ghế, anh nhìn thấy nhiều da^ʍ thuỷ như vậy, cảm thấy rất lãng phí, nên dùng miệng lưỡi tới liếʍ liếʍ, liếʍ sạch sẽ da^ʍ thuỷ của cô.
Anh xem tới nổi miệng lưỡi khô khan, động tác của cô gái nhỏ kia lại càng ngày càng kí©ɧ ŧɧí©ɧ, thật sự là một gái nhỏ dâʍ đãиɠ.
Anh xem một cách chăm chú, cuối cùng cô gái nhỏ còn phun ra, bị bút cắm lên cao trào, nước đều phun xuống mặt đất.
Cô gái nhỏ vậy mà thủ da^ʍ nửa tiết học, chờ đến lúc phản ứng lại thì cô đã tan học, cô muốn lấy bút ra để kẹp tiểu bức.
Dưới đất có nước.
Còn thoang thoảng mùi da^ʍ của cô, ngửi thấy rất xấu hổ liền phun ra.
Quý Hồng Đậu mắt thấy tan học rồi, sợ bị bạn học nhìn thấy liền buông váy xuống, nhưng không lấy cây bút ra, tắt video trên điện thoại, nhắn tin cho chú.
【Chú ơi, vừa rồi Hồng Đậu cho chú xem chú có thích không? Bút còn chưa lấy ra, hiện tại vẫn còn cắm trong tiểu bức của Hồng Đậu. 】
Chương Diên nhìn thấy lời này, nhịn không được gửi tới: "Tiểu bức một ngày không có gì cắm liền ngứa? Phải cắm thứ đó cả ngày lẫn đêm sao? 】
【Đúng vậy, tiểu bức Hồng Đầu, ngày nào không có đồ vật để gắp thì cảm thấy rất khỏ, nếu có cái đồ lớn của chú gắp thì tốt rồi. 】
Chương Diên không biết trả lời như thế nào liền nói một câu: 【Dâʍ đãиɠ.】
【Chỉ làm tiểu dâʍ đãиɠ cho một mình chú thôi. 】
......
Quý Hồng Đậu tan học về nhà có chút không vui, bởi vì giáo viên thông báo, ngày mai phải mời phụ huynh đến họp phụ huynh.
Cô cho tới bây giờ chưa từng có phụ huynh đến họp phụ huynh, mẹ cô giống như người bị điên , căn bản là tìm không được người, suốt ngày đi đánh bạc, nhiều năm như vậy, bảo bà đến tham gia họp phụ huynh, bà nói đi tham gia cuộc họp phụ huynh cái rắm, còn không bằng đi đánh bài, lãng phí thời gian, đi đánh bài còn có thể thắng.
Cô chắc chắn cũng không thể để mẹ cô tham gia họp phụ huynh, dù sao cũng sẽ gặp được chú, nếu để chú biết gia cảnh cô phức tạp như vậy sẽ khiến cho cô mất mặt không thôi.
Quý Hồng Đậu về đến nhà liền chuẩn bị tắm rửa trước, đúng lúc đυ.ng phải mẹ cô ở cửa, lúc mẹ cô trở về hùng hùng hổ hổ, cảm thấy mình xui xẻo như vậy, vận khí không tốt, sao lại thua lỗ vốn.
Nhìn thấy Quý Hồng Đậu vốn còn muốn đòi cô một chút tiền rồi đi đánh bài tiếp, nhưng nhìn thấy sợi dây chuyền trên cổ cô, vừa nhìn đã biết là vàng, đây chính là vàng a, nó đáng giá rất nhiều tiền do đó bà trực tiếp đem sợi dây chuyền trên cổ kéo qua.
"Mày con nhóc chết tiệt này, sao lại có tiền mua vòng cổ bằng vàng như vậy? Sợi dây chuyền vàng này là mày đi trộm cắp, phải không? Hay mày đi ngủ tên đàn ông nào? Tên đàn ông đó đã đưa nó cho mày. ”
......