Chương4: Bị thương
Thẩm Vân Hi nhìn sắc trời đã tối, cơ thể lại chịu từng trận đau đớn khi tiếp thu kí ức hiện tại nàng rất mệt mỏi. Thẩm Vân Hi đi đến căn phòng của nguyên chủ thường ở, nhìn sơ căn phòng này cũng không tốt hơn phòng kia là bao, nàng cũng không thèm để ý, đi đến chiếc giường duy nhất trong phòng nằm xuống. Thực sự hiện tại Thẩm Vân Hi không còn chút sức lực nào để suy nghỉ hay hành động, vừa nhắm mắt được một lúc nàng đã thϊếp đi.
Đầu giờ mão (5-7 giờ sáng) mí mắt cô gái trên giường giật nhẹ xong từ từ mở ra, vì mới thức dậy nên ánh mắt còn mang hơi nước mờ nhạt, Thẩm Vân Hi ngồi dậy nhìn xung quanh phòng vẫn cảm thấy không chân thật. Không để nàng suy nghỉ nhiều tiếng côn trung vang lên trong lãnh cung nghe rất âm u, nguyên chủ là nô tì nên thói quen dậy rất sớm. Giờ đang là mùa hè cho nên sáng sớm bước ra khỏi giường cũng không lạnh lắm. Thẩm Vân Hi quyết định trước tiên xem phòng bếp lãnh cung có gì để làm bữa sáng cho mẹ con Cao quý phi.
Mặc dù đã biết trước nhưng khi nhìn đến lu gạo đã cạn đáy, đống rau thì không biết đã khô héo lúc nào với vài cái màn thầu lạnh ngắt trong sọt làm Thẩm Vân Hi rất bối rối. Nàng đã quá chủ quan cứ ngỡ bản thân không cắt xén đồ thì chẳng thay đổi được bao nhiêu, đành nhặt nhạnh lại những cành rau còn tốt để nấu bát canh lại lấy gạo nấu cháo. Xong xuôi nàng đưa đến căn phòng tối qua, gần tới nơi nàng đã thấy ngủ hoàng tử đang rửa mặt.
Thấy Thẩm vân hi bưng thức ăn đến, ánh mắt cậu thoáng kinh ngạc, không nói gì bước đi vào phòng, nàng cũng đi theo sau. Cao quý phi cũng đã dậy, đang ngồi trên bàn vá lại một đôi giày của ngủ hoàng tử. Nghe tiếng mở cửa nàng ngước mắt thấy Vân Hi đưa thức ăn đến tựa như cũng giật mình như vậy. Thẩm Vân Hi biết đã 1 năm nay họ không ăn bữa sáng nay lại còn 2 món, nàng cũng là người ít nói mặc dù thấy họ nghi ngờ nàng cũng không giải thích, chỉ đưa thức ăn đến bên bàn nhẹ giọng nói :”Nô tì làm bữa sáng cho nương và ngủ hoàng tử”, lại nhìn đến đôi giày đang vá dở dưới bàn nàng nói thêm:” những việc vặt này để nô tì lằm”
Cao quý phi thấy ánh mắt nàng cũng biết nhưng lại không hiểu, Cao quý phi cũng không hỏi
“Ừ”
Thẩm vân Hi sau khi hành lễ xong đi ra khỏi phòng lấy áo quần bẩn đi giặt, thường là Cao quý phi toàn tự mình động tay nhưng giờ nàng đến đã khác, nàng phải làm hết những việc của thân thể này. Vì mấy hôm nay bệnh Cao quý phi trở nặng không thể làm gì được nên áo quần cũng nhiều phải mất một lúc lâu mới xong.
Đến khi chuẩn bị dọn dẹp lại phòng ở đây thì giọng Lý công công vang lên:
“Dô, nô tì nhà ngươi cũng thật cao để ta phải đến đây gọi”
Sau khi nghe giọng the thé đầy khó chịu vang lên làm nàng mới nhớ ra, Lý công lúc trẻ từng đắc tội người dẫn đến bị phạt đánh gãy chân mặc dù lành lại nhưng thỉnh thoảng sáng sớm lại đau nhức mà nguyên chủ lại biết một chút thuật mát xa giảm đau nhờ vậy mới lấy lòng được thái giám khó tính này. Hôm nay đúng là hôm Lý công công tái phát bệnh mà hôm qua nguyên chủ đã hứa đến xoa bóp chân cho ông ta. Bây giờ đã qua giờ mão, không chờ được Thẩm Vân Hi đến chân lại đau nên mới chịu khó đến đây vậy.
Thẩm Vân Hi biết đây là đùi vàng tốt nhất hiện tại nàng có thể ôm được trong lãnh cung này nên không dám chậm trễ. Chạy ra khỏi phòng Thẩm Vân Hi lên tiếng:
“Lý công công sao ngài lại đến đây?” Nàng vừa hỏi vừa dìu người vào phòng khách ngồi, mặc dù chịu để Thẩm Vân Hi dìu nhưng ánh mắt ông ta vẫn không thay đổi nhìn nàng đầy tức giận.Thẩm Vân Hi vội ngồi xổm xuống nhìn xem chân ông ta
“Tối qua nô tì mãi nghiên cứu bài mát xa mới đến tận sáng này vẫn đang luyện tập quên mất thời gian, mong công công lượng thứ”
“Bài mới gì?” Lý công công nghi hoặc
“Là mát xa chân cho công công, cái này khó hơn nhưng tắc dụng lại tốt hơn nhiều” nghe thế mặt Lý công công cũng dịu đi không ít nhưng thái độ vẫn không hòa hoãn
“Hừ mồm mép của ngươi ta đây không biết sao, thực sự có bài mới còn tốt nếu không ngươi biết rồi đấy”
“Vâng, nô tì hiếu, hiện nô tì vẫn đang luyện tập chưa thuần thục lắm, bây giờ để nô tì xoa bóp cho ngài bớt đau đớn” nàng vừa nói vừa chăm chú làm, từ kí ức nguyên chủ nàng có thể dễ dàng thực hiện còn đặc biệt tốt, bàn tay nhẹ nhàng uyển chuyển hơn Thẩm Vân Hi trước rất nhiều. Thấy thế Lý công công cũng tin nàng đang luyện tập thấy tốt hơn rất nhiều.
Mãi cho đến khi hai tay nàng đã tê rần Lý công công mới lên tiếng
“Được rồi” Ánh mắt Lý công công nhìn Thẩm Vân Hi tốt hơn rất nhiều, hôm nay mát xa đỡ đau hơn mọi khi cho nên ông để nô tì này xoa bóp lâu hơn nhiều nhưng cũng không thấy thể hiện thái độ khó chịu hay giảm lực tay gì, ông rất vừa lòng
“Ngươi đi theo ta lấy thêm ít đồ về ăn”
Ánh mắt nàng khó nén vui mừng đáp “Vâng”, thức ăn không không nhiều nhưng đủ ăn được hai bữa kể cả phần của nàng, từ tối hôm qua đến giờ nàng vẫn chưa ăn gì, dọn dẹp phòng để đến buổi hiện giờ nàng chuẩn bị nấu bữa trưa.
Bên này Thâm Vân Hi đang bận rộn thì Cao quý phi vẫn ngồi vá giày trong phòng, mặc dù rất nghi hoặc không biết Thẩm Vân Hi muốn làm gì nhưng nàng cũng không quản nhiều, nàng có thể cảm nhận được nô tì này đối với hai mẹ con nàng không có ý xấu. Lâm Cảnh Trạch thì đang leo trên cây cao để hái mấy quả dại dù leo lên được cây nhưng người cậu quá còi cọt không thể với đến chùm quả trước mặt nên phải leo ra tận ngoài đọt cành để hái. Không ngờ lúc cậu hái được chùm quả thì thân cây cậu đang đứng lại gãy, cơ thể cậu rơi từ trên cao xuống, cứ ngỡ lúc sau bản thân sẽ cảm thấy đau đớn lắm nhưng không ngờ có người tiếp được cậu, khi Lâm Cảnh Trạch mở mắt ra thấy Thẩm Vân Hi đang ôm cậu vào lòng, giờ cậu mới nhìn rõ ánh mắt nô tì này nhìn cậu như nào, không có chút khinh bỉ hay ghét bỏ thay vào đó là ánh mắt đầy dịu dàng, bao dung. Chợt cậu thấy hai hàng long mày người ôm cậu nhăn lại, trong mắt còn ánh lên hơi nước như chực chờ rơi xuống câu mới ý thức được đây là cung nữ bình thường lại đỡ cậu từ trên cao rơi xuống chắc chắn bị thương.
Định ra sân sau lấy nước Thẩm Vân Hi thấy một thân ảnh nhỏ đang leo trên cây với tay ra chùm hạt xa muốn hái làm Thẩm Vân Hi rất lo lắng vội chạy đến dưới gốc cây, khi thấy cậu bé dẫm gãy cành cây bị rơi xuống nàng không suy nghỉ giang hai tay để hứng cậu, kết quả cổ tay phải của nàng chịu sức quá nạng giường như gãy mất làm nàng đau đớn khó kìm.
Cao quý phi bỗng dưng nghe tiếng thét cũng lao ra, lúc đến nơi thấy cung nữ kia đang ôm Cảnh Nhi trong lòng sau vội vàng thả xuống cầm lấy tay phải mình. Cao quý phi vội vàng chạy đến nhìn chùm quả dại trong tay con trai và cành cây bị gãy nàng cũng hiểu được vấn đề, thấy cánh Thẩm Vân Hi ôm cánh tay cũng biết được nàng bị thương rồi làm Cao quý phi rất bối rối không biết làm sao bỗng thấy cung nữ kia đứng lên.
“Nương nương, nô tì đi tìm Lý công công giúp đỡ, cơm canh có trong bếp nhỏ người cùng ngủ hoàng từ nhớ ăn”
Nói xong Thẩm Vân Hi công gắng chạy nhanh đến chỗ Lý công công nhờ ông ta giúp, tay nàng còn phải xoa bóp cho ông ta mặc dù phiền phức nhưng chắc chắn ông ta sẽ giúp. Cũng may Lý công công có quen một ngự y nhờ ông ta đên xem, may mắn không bị gãy tay chỉ bị trật, đắp thuốc vài ngày sẽ đở. Nghe vậy nàng cũng thở phào nhẹ nhõm, nàng cảm tạ thái y, lại lấy ra ít tiền mà mình có xin bốc chút thuốc để về đắp mãi đến chạng vạng nàng mới trở về.