Chu Chấp Tinh nhìn Phương Đồ lùn hơn mình một cái đầu, hơi khó hiểu. Hắn ôm eo Phương Đồ, tủi thân hỏi: “Sao Tiểu Đồ nghi ngờ tôi?”
Phương Đồ sắp xếp chữ trong đầu, tiếp tục nói: “Cậu nói là sợ bộ ρᏂậи 🅢iиɧ ɖụ© nữ nhưng tuần trước cũng sờ âʍ ɦộ tôi rồi, mặc dù chưa làm.” Cậu dừng một chút, trong giọng nói có vẻ giận dữ: “Hơn nữa tôi thấy cậu xem ảnh âʍ ɦộ.”
Chu Chấp Tinh nghe xong lại càng tủi thân, ôm thật chặt Phương Đồ, cắn cắn tai cậu, hàm hồ đáp: “Tiểu Đồ muốn tôi sờ còn gì.”
Hắn thấy mình nói chuẩn quá, càng nói càng hợp lý, nói tiếp: “Tiểu Đồ nhìn muốn bị sờ lắm mà tôi là bạn trai Tiểu Đồ, làm sao mà không thỏa mãn Tiểu Đồ được. Hơn nữa Tiểu Đồ quá đáng lắm, thà dùng ga giường chứ không cần đến tay tôi.”
Phương Đồ bị bản lĩnh ăn không nói có của hắn làm kinh ngạc, biện hộ cho mình: “Cậu nói cậu sợ mà.”
Chu Chấp Tinh gật đầu, tỏ vẻ đồng ý nhưng tay cũng không nhàn rỗi mà mò vào trong quần áo Phương Đồ, thong thả đáp: “Đúng rồi, tôi sợ chứ. Nhưng Tiểu Đồ cũng không thể tìm ‘người khác’ được. Âʍ ɦộ Tiểu Đồ chỉ tôi được sờ thôi!”
Tuy Phương Đồ hơi bực mình nhưng thấy hắn nói thế cũng không phản bác, lại hơi thẹn thùng. Tay Chu Chấp Tinh làm loạn trước ngực cậu, vân vê loạn lên làm đầṳ ѵú tê dại. Phương Đồ ưỡn ngực để Chu Chấp Tinh tiện chơi hơn, âʍ ɦộ cũng chảy nước.
Chu Chấp Tinh còn nói xạo: “Tiểu Đồ thích bị sờ âʍ ɦộ như thế thì tôi biết làm sao? Chỉ đành hy sinh mà thỏa mãn Tiểu Đồ thôi. Thế mà Tiểu Đồ còn bảo tôi điêu.”
Phương Đồ bị hắn nói cho phát bực, cắn lên vai hắn. Cậu nhớ đến vấn đề bị Chu Chấp Tinh bỏ qua, hỏi lại: “Thế sợ âʍ ɦộ còn xem ảnh chụp âʍ ɦộ.”
Lần này Chu Chấp Tinh bị oan thật. Hắn dùng tay nhéo nhéo núʍ ѵú Phương Đồ như trả thù. Núʍ ѵú dưới lớp áo trắng sưng to, bị ngược đãi biến dạng. Chu Chấp Tinh cọ cọ mũi lên mũi Phương Đồ, trán kề trán, Phương Đồ nhìn vào đôi mắt Chu Chấp Tinh.
Chu Chấp Tinh nói: “Tại bạn tôi gửi đấy. Nó biết tôi không thích còn trêu tôi.
Hồi cấp ba xem phim heo với chúng nó, mà không biết cái phim đấy thiếu tiền hay diễn viên làm sao mà nữ chính kêu như heo vậy, chất lượng hình ảnh kém xong lúc cận cảnh chỗ kia thì eo ôi toàn lông lá rồi chảy ra dịch trắng. Xấu dã man.”
Chu Chấp Tinh cọ cọ trán vào tóc mái Phương Đồ, gương mặt đẹp trai phóng đại trước mắt cậu. Tuy rằng đã yêu nhau nửa năm nhưng cậu vẫn chẳng miễn dịch được với sự đẹp trai này. Cậu đau lòng ôm cổ Chu Chấp Tinh, tặng bạn trai mình một nụ hôn an ủi.
Chu Chấp Tinh làm nụ hôn này sâu hơn, đầu lưỡi quấn quýt thật dịu dàng.
Chu Chấp Tinh vừa xoa ngực Phương Đồ, vừa bóp mông cậu đầy sắc tình mà cứ nghiêm mặt mà nói: “Lúc ấy chúng nó xem vui vẻ lắm, chỉ có tôi nhìn cái âʍ ɦộ kia mà buồn nôn. Tiểu Đồ, tôi không lừa cậu, tôi sợ thật.”
Hắn nghĩ ngợi, lại nói thêm: “Với cả, âʍ ɦộ xấu xí kia của Tiểu Đồ là đẹp nhất trong các âʍ ɦộ, màu đo đỏ, nho nhỏ, lại ở trên người Tiểu Đồ, khác hẳn mấy cái âʍ ɦộ khác.”
Phương Đồ nghe hắn ta cứ âʍ ɦộ, âʍ ɦộ, không hiểu sao mà lại hứng tình, kẹp chặt hai chân lại bị Chu Chấp Tinh chen chân vào, mở ra. Qυầи ɭóŧ đã ướt đẫm, bị âʍ ɦộ đói khát nuốt vào một chút. Phương Đồ không nhịn được mà cọ cọ đùi Chu Chấp Tinh.
“Chấp Tinh ơi.” Phương Đồ nhỏ giọng mà gọi, khẩn khoản: “Chấp Tinh, cậu động đậy tí đi.”
Chu Chấp Tinh nhìn gương mặt kia ửng hồng do tìиɧ ɖu͙© nhuộm màu, trừng phạt mà cắn lên bờ môi cậu, bất mãn nói: “Tiểu Đồ lại tự chơi âʍ ɦộ. Da^ʍ như thế cơ chứ, bảo sao cứ nhờ ‘người khác’ sờ.”
Hắn bế Phương Đồ lên. Phương Đồ bị nhấc bổng lên, kêu một tiếng. Chu Chấp Tinh đặt cậu lên giường, cởϊ qυầи và qυầи ɭóŧ ra.
Chu Chấp Tinh nhíu mày mở chân cậu ra, nhìn cái nơi không nên tồn tại kia, tuy rằng ghét nhưng vẫn chạm vào. Phương Đồ nhìn vẻ mặt của hắn, nằm trên giường mà bật cười.
Chu Chấp Tinh cắm ngón tay vào âʍ đa͙σ, cảm giác được sự ấm áp lại xấu tính mà ngoáy ngoáy bên trong, thành công làm tiếng cười ngưng bặt.
Hắn nói: “Tiểu Đồ không biết tôi khổ thế nào đâu. Hôm nay nhìn cái ảnh kia, xong lại phim nữa, chỉ đành tự an ủi bản thân về nhìn âʍ ɦộ của Tiểu Đồ mà rửa mắt mới nhịn được đến bây giờ đó.”
Ngón tay Chu Chấp Tinh chọc vào rút ra, cảm nhận nếp âʍ đa͙σ mấp máy, tay kia vân vê âʍ ѵậŧ.
Phương Đồ chưa từng chịu kí©ɧ ŧɧí©ɧ như thế bao giờ, nhỏ giọng rêи ɾỉ, bất giác tay xoa xoa dươиɠ ѵậŧ đã cương cứng, thủ da^ʍ cho mình.
Chu Chấp Tinh nhìn cái nơi cứ chảy dịch, chỉ véo một chút đã làm cho Phương Đồ phát ra âm thanh rêи ɾỉ ngọt ngào lại cảm thấy hình như cũng không khó chấp nhận lắm. Hắn xoa viên thịt kia như ngược đãi, hưng phấn lên thậm chí còn ấn xuống thật mạnh, còn giơ tay đánh vào âʍ ɦộ.
Khi nước sướиɠ đầy tay cũng là lúc hắn rút tay lại, mà hình như là tìm ra cái trò gì, lại với hai ngón tay vào trong.
Phương Đồ quỳ dưới đất, ghé vào trên giường, quay lưng về phía Chu Chấp Tinh, chân mở rộng, eo thõng xuống, hiện ra hai cái hõm Venus đáng yêu, tay nắm chặt ga giường, miệng cắn gối, hàm hồ rêи ɾỉ: “Ưm… ha… Chấp Tinh, Chấp Tinh đừng đùa nữa… Tôi, tôi chết mất… Ưm…”
Chu Chấp Tinh liếc nhìn, kéo cậu vào lòng, hông va phải bờ mông trắng trẻo, giọng trách cứ: “Tiểu Đồ cứ sướиɠ một mình thôi, tôi phải làm sao đây?”
Phương Đồ vươn tay đi sờ thứ dưới háng Chu Chấp Tinh. Ấy thế mà chẳng có động tĩnh gì. Phương Đồ vặn vẹo eo, dí mông vào người dưới Chu Chấp Tinh, nhắm mắt nói: “Ưm… Chấp Tinh có thể dùng mông.”
Chu Chấp Tinh duỗi tay bóp bờ mông trắng mịn. Phương Đồ gầy, thịt tập trung hết tại mông, căng mẩy. Chu Chấp Tinh xoa như nghiện, thi thoảng còn vỗ vài cái khiến cho bờ mông đầy vết đỏ.
Chu Chấp Tinh dùng tay tuốt dươиɠ ѵậŧ mấy phát, mò mẫm trên tủ đầu giường, cuối cùng cũng tìm được bôi trơn và áo mưa. Hắn đổ một ít ra tay, đưa một lóng tay vào hậu môn.
Hậu môn đem lại cảm giác khác hẳn âʍ ɦộ, khít hơn nhiều, một ngón tay đi vào cũng khó khăn. Chu Chấp Tinh thong thả mà mở rộng, ngón tay dịu dàng ra vào để cho hậu môn có thể làm quen với ngón tay.
Hắn nghĩ, khác âʍ ɦộ bé bỏng của Tiểu Đồ ghê, âʍ ɦộ tự bôi trơn được.
Chu Chấp Tinh mở miệng: “Tiểu Đồ, tuy là âʍ ɦộ xấu nhưng mà hình như cᏂị©Ꮒ âʍ ɦộ sẽ tiện hơn nhỉ.”
Phương Đồ đang khó chịu vì có dị vật trong hậu môn lại nghe thấy Chu Chấp Tinh nói thế, lườm một cái, trách mắng: “Mơ à?”
Chu Chấp Tinh cho thêm một ngón tay vào, không để ý, nói: “Ơ, Tiểu Đồ thế nào ấy. Lúc trước còn bảo là không làʍ t̠ìиɦ thì chia tay cơ mà.”
Phương Đồ bị hắn nói cho đỏ cả mặt, đỏ cả người. Núʍ ѵú cọ xát với ga giường đã dựng lên. Chu Chấp Tinh thêm một ngón tay nữa vào, vươn tay kia đi sờ đầṳ ѵú Phương Đồ.
Hắn thích đầṳ ѵú Phương Đồ lắm, vân vê nhiều kiểu, răng nhay cắn núʍ ѵú bên kia. Đầṳ ѵú đáng thương bị chơi cho sưng đỏ như sắp chảy máu.
Phương Đồ không rảnh mà để ý hậu môn nữa, kɧoáı ©ảʍ trước ngực đánh thẳng lên não khiến eo cậu ưỡn ra, đưa đầṳ ѵú vào sâu trong miệng Chu Chấp Tinh hơn.
Chu Chấp Tinh cắn cho đầṳ ѵú trong miệng sưng lại càng sưng, rút ngón tay ra, thay bằng dươиɠ ѵậŧ của mình, cắm vào.
Hậu môn đã được ngón tay mở rộng, dươиɠ ѵậŧ vừa đi vào đã bị mυ'ŧ chặt lấy. Chu Chấp Tinh thử ra vào thì nghe thấy Phương Đồ kêu đau. Hắn sờ xuống dưới, dươиɠ ѵậŧ Phương Đồ đã mềm xuống vì đau.
Chu Chấp Tinh đành phải lột môi âʍ ɦộ ra, tìm âʍ ѵậŧ nho nhỏ của Phương Đồ, nhẹ nhàng xoa nắn. Chờ đến khi hậu môn thả lỏng ra một ít hắn mới thẳng lưng đâm vào phân nửa chiều dài dươиɠ ѵậŧ.
Âʍ ɦộ chảy nước, Phương Đồ kẹp eo Chu Chấp Tinh, rêи ɾỉ: “Chấp Tinh… ư… chuyển động đi…”
Chu Chấp Tinh hẩy eo, nguyên cây đi vào rồi lại rút ra. Nước sướиɠ trong âʍ ɦộ chảy ra, dính vào hậu môn, lại đâm vào, không ngừng đưa đẩy.
Phương Đồ bị cᏂị©Ꮒ đến mê ly, ngón chân cuộn lại, sờ tay lên âʍ ɦộ, tự thủ da^ʍ cho mình. Cậu không tự giác mà rêи ɾỉ to lên: “Chấp Tinh… Chấp Tinh, chậm, chậm thôi…”
Chu Chấp Tinh vào ra mạnh mẽ, thấy tay Phương Đồ không ngoan gì cả, chưa hỏi ý kiến gì đã tự thủ da^ʍ, rút dươиɠ ѵậŧ ra, tức giận cắm vào âʍ ɦộ.
Qυყ đầυ vừa vào, Chu Chấp Tinh đã dừng lại. Phương Đồ nhìn dươиɠ ѵậŧ kia, vừa to dài, lại mang theo vẻ sạch sẽ của thiếu niên, lại sáng lấp lánh vì dính dịch âʍ đa͙σ.
Phương Đồ nghe thấy giọng Chu Chấp Tinh, hắn nói: “Làm sao bây giờ? Tiểu Đồ ơi Tiểu Đồ, sắp héo rồi. Cắm lại vào hậu môn cậu còn cứu được không?”
Phương Đồ tức giận nắm lấy dươиɠ ѵậŧ hắn, qυყ đầυ đang ngâm nước ở cửa mình, khi rút ra còn “phụt” một phát. Phương Đồ nén xấu hổ mà cắm dươиɠ ѵậŧ vào hậu môn, tức giận nói: “Tôi đã héo đâu mà cậu héo.”
Chu Chấp Tinh lại tiếp túc ra vào ở cửa sau nóng chặt, nơi đó vừa ướt vừa mềm, nói năng hàm hồ: “Tiểu Đồ rút chim vô tình, nãy gọi sao mà thân thương quá cơ.”
Hắn đi vào nơi sâu nhất, nhẹ nhàng ra vào. Phương Đồ quên mất mình định nói gì, môi âʍ ɦộ lại bắt đầu chảy nước.
Chu Chấp Tinh bỗng đâm vào một nơi gồ lên. Tiếng rêи ɾỉ nho nhỏ bỗng dừng lại, âʍ ɦộ bé bỏng lại phun một lượng lớn dịch, dươиɠ ѵậŧ cũng bắn tinh.
Chu Chấp Tinh nhìn Phương Đồ hai mắt rưng rưng, đẫm lệ, ôm vòng eo còn đang run lên, đâm chọc thật mạnh vào nơi nhô lên. Phương Đồ chưa kịp thích ứng, bị cắm đến run bần bật.
Chu Chấp Tinh hôn Phương Đồ, liếʍ hàm trên của cậu, rút dươиɠ ѵậŧ từ cửa sau ra, bắn tinh tên âʍ ɦộ Phương Đồ.
Chu Chấp Tinh hài lòng, hôn mặt Phương Đồ, thì thầm bên tai hắn, khích lệ: “Tiểu Đồ quá đỉnh.”
Phương Đồ liếc nhìn, ôm cổ Chu Chấp Tinh, thủ thỉ: “Chấp Tinh mà muốn làm nữa thì chỉ làm âʍ ɦộ được thui.”
***
Tác giả: Chu Chấp Tinh không ngốc nghếch tí nào, thanh minh cho bạn ý. Xin mời mọi người comment Chu Chấp Tinh đẹp zai bên dưới.
Viết thịt khó quá.