Pháo Hôi Thiếu Gia Sau Khi Trọng Sinh Sợ Ngây Người

Chương 33: An Nhiễm, mau chạy đi (1)

Trước nay Giản Tinh Tuế chưa từng nghĩ đến có một ngày bản thân sẽ cùng đồng hành với Phó Kim Tiêu, thời điểm hai người cùng nhau quay về ký túc xá, đầu hắn vẫn trong trạng thái lâng lâng như đang nằm mơ.

“Ca, trong số những người của đội Đỏ chỉ có Tinh Thần và Ninh Trạch làn có thân hình khá tương đồng với ngươi, đều tương đối cao.” Giản Tinh Tuế về chỗ ở của mình mà như ăn trộm vậy, hắn nói: “Ngài muốn cái nào?”

Phó Kim Tiêu tùy tiện: “Cái nào cũng được.”

Giản Tinh Tuế đành phải mở tủ quần áo của mình.

Bởi vì Phó ảnh đế gia nhập hành động, ngay lập tức liền có người quay phim đi theo, cái này là bởi vì phần lớn khán giả mãnh liệt yêu cầu phải nhìn bằng được ảnh đế đại nhân, tổ tiết mục cũng đành bất đắc dĩ mở riêng cho ngôi sao sáng rọi này một phòng phát sóng, mà cũng qua đó, làm cho tất cả mọi người chiêm ngưỡng được một bộ phận nhân khí của Phó Kim Tiêu.

Tổng cộng số người online xem trực tiếp đang là 6000 vạn, mọt số tuyển thủ nhân khí cao cũng được ưu tiên mở phòng phát sóng, tiêu biểu là Thẩm Tinh Thần với gần 900 vạn người theo dõi, nhưng sau khi Phó Kim Tiêu bắt đầu trực tiếp, chỉ trongng năm phút ngắn ngủi, số người online nhanh chóng vọt lên 3500 vạn, hơn nữa còn đang tiếp tục tăng lên, cơ hồ có thể một mình đọ sức với toàn bộ lưu lượng của chương trình.

Người xem cũng cảm thấy cực kỳ hứng thú:

“Cảm ơn Tinh Tuế tìm được Phó ca của chúng ta.”

“Ô ô, đã lâu không thấy được Phó ca chơi trò chơi.”

“Thay quần áo rồi kìa, người quay phim đến gần một chút!”

Giản Tinh Tuế tìm một bộ sạch sẽ quần áo đưa choPhó Kim Tiêu: “Cái này được không ạ?”

Phó Kim Tiêu tiếp nhận: “Được.”

Hắn cầm quần áo kiểm tra một chút, lại phát hiện Giản Tinh Tuế còn ngơ ngác đứng yên tại chỗ, bộ dáng khờ khạo có chút ngoan ngoãn, khóe môi không tự chủ được mà cười cười: “Sao vậy, muốn ở đây nhìn ta thay quần áo?”

Giản Tinh Tuế thân mình cứng đờ, dưới ánh mắt của Phó ảnh đế mà hoảng loạn lắc đầu: “Không phải không phải, ta không dám!”

Phó Kim Tiêu nhướng mày, ý vị thâm trường.

Khác giả trực tiếp cười điên rồi:

“Hảo gia hỏa, ngươi không dám.”

“Ha ha ha, không phải không nghĩ tới, là không dám.”

“Không biết vì sao Phó ca cười, ta cũng cười, ta vậy mà hiểu ra được.”

“Giản Tinh Tuế, hóa ra ngươi lại là người như vậy.”

“Có thể hiểu được, rốt cuộc có ai sẽ không muốn xem chứ, ta đây còn ngàn vạn lần muốn nè.”

“Chị gái lầu trên à, chú ý tiết tháo.”

Trêu đùa xong rồi, Phó ảnh đế mới chịu vào phòng vệ sinh thay quần áo, bởi vì hắn khá cao, so với Thẩm Tinh Thần còn nhỉnh hơn một chút, cho nên quần liền ngắn đi một khoảng, nhưng bộ quần áo trắng này vừa vặn hợp với đôi giày thể thao cùng màu, làm nổi bật lên vẻ đẹp thanh xuân tuấn lãng. Rõ ràng là người đã gần 30, một chút dấu hiệu lão hóa cũng không có, làm cho biết bao nhiêu người thầm ghen tị.

Giản Tinh Tuế xem đến ngây người.

Sau một hồi hoảng hốt, hắn nhìn Phó ảnh đế mặc bộ đồ huấn luyện, liền cảm giác giống như quay trở về nhiều năm trước, lúc hắn mới bắt đầu truy tinh. Phó Kim Tiêu lúc đó đứng ở trong TV, tham gia đại hội ca nhạc, mà hắn ở bên kia màn hình đứng sau âm thầm ủng hộ. Thời gian trôi qua thật nhanh, bọn họ vậy mà lại vượt qua được bức màn ngăn cách kia, có thể gặp mặt, nói chuyện, gần nhau đến mức này.

Phó Kim Tiêu sửa sang quần áo lại một chút, nửa nói giỡn: “Nếu ta mặc thế này đi tham gia tuyển tú thì thế nào?”

Giản Tinh Tuế không chút tiền đồ cúi đầu, hốc mắt có chút hơi hơi hồng, thở sâu một hơi, lộ ra nụ cười tươi: “Chắn chắn sẽ giành được vị trí C.”

“Có lòng tin như vậy?”

Phó Kim Tiêu vốn dĩ cũng chỉ muốn nói giỡn một chút, thấy hắn phối hợp liền tiếp: “Vậy ngươi bỏ phiếu cho ta chứ?”

Nào biết phía sau liền truyền đến thanh âm nhẹ nhàng: “Vâng, ta chọn ngài.”

……

Lời nói giỡn lại được trịnh trọng đáp lại, bước chân Phó Kim Tiêu dừng lại.

Hắn đột nhiên quay đầu, nhìn vào đôi con ngươi đen nhánh của Giản Tinh Tuế, sau một hồi lâu, Phó Kim Tiêu mới thả lỏng tay nắm cửa, cuối cùng, lấy một hơi sâu, hắn cong mô cười cười: “Vậy phải cảm ơn ngươi.”

Khác với những lời đùa cợt trước đó, câu nói này, là hoàn toàn nghiêm túc.

Là lờicảm ơn chân thành nhất.

Không phải đối với các fans đang xem trước màn hình, mà còn là với người đối diện - Giản Tinh Tuế nói lời cảm ơn.

Giản Tinh Tuế như cảm nhận được, hơi có chút kinh ngạc, những gì Phó Kim Tiêu vừa nói giống như lông chim khẽ rơi xuống nơi đầu quả tim hắn vậy, nhẹ nhàng nhưng lại chứa đầy sức mạnh. Kỳ thật từ trước đến nay hắn chưa từng cần Phó Kim Tiêu phải hồi báo, hắn từ trên người thần tượng có được niềm tin, học được tinh thần dũng cảm, nên hắn nguyện ý yên lặng ủng hộ, cho dù phải trả giá thì có sao chứ, cũng không nghĩ tới sẽ có một ngày kia, có thể sẽ nhận được cái gì.

Nhưng số phận đúng là thích trêu đùa con người, vào thời điểm như vậy lại lựa chọn xuất hiện trước mặt hắn, còn nói cảm ơn. Hắn vẫn luôn ôn nhu như vậy, giống như là ánh dương chiếu rọi khắp bầu trời, rồi cũng vô tình chiếu sáng luôn góc nhỏ âm u của hắn.

Trong lòng Giản Tinh Tuế nóng bỏng, hắn đem loại này phức tạp cảm xúc nhịn rồi lại nhịn, mới ức chế ở đỏ bừng hốc mắt.

Phó Kim Tiêu cúi đầu nhìn hắn, ánh mắt càng thêm thâm trầm.

Đợi một hồi, bên ngoài lại truyền đến tiếng bước chân nười, Phó ảnh đế lúc này mới thu lại thần sắc, ánh mắt trở nên nghiêm túc, quay đầu nói với Giản Tinh Tuế: “Một hồi nữa hành động theo kế hoạch.”

Giản Tinh Tuế cũng vội vàng lấy lại bình tĩnh, gật gật đầu: “Được!”

……

Thanh âm thông báo không ngừng vang vọng nơi thanh lầu:

“Học viên số 38 Thẩm Minh bị loại, đội Đỏ thêm một điểm.”

“Học viên số 90 Từ Quang Trận bị loại, đội Xanh thêm một điểm.”

.............

Thời gian trôi qua số người càng giảm, những người còn “sống sót” cũng sẽ nâng cao cảnh giác. Nhay lúc xuống lầu, hai học viên bỗng nhiên thấy được một người đeo mặt nạ lấp ló phía đằng trước, bọn họ đầu tiên có chút sửng sốt, lập tức chuẩn bị sẵn tư thế chạy trốn, nhưng sau đó liền phát hiện đối phương chỉ có một người, hơn nữa lại ở bên đội Xanh đối địch, thì bắt đầu do dự.

Người đeo mặt nạ như nhận ra bọn họ ở bên này, ngay lập tức chạy lên trên lầu.

Hắn vừa đi, hai thành viên đội Đỏ vội vàng kêu: “Bắt lấy hắn!”

Người đeo mặt nạ chạy không nhanh, chưa được một hồi đã bị bao vây, hai người kia chỉ chú ý đến làm cách nào xé được thẻ tên của, nhưng tên kia lại rất linh hoạt, hai người không thể không vận hết sức lực mà dây dưa với hắn, cuối cùng cũng có thể đè được ngươi đeo mặt nạ xuống, đội Đỏ bên kia cười đắc ý: “Xem tiểu tử ngươi còn chạy trốn kiểu gì.”

Trong lúc hai người đang thả lỏng, bỗng nhiên ——

“Xẹtttt”

“Xoẹtttt”

Hai thẻ tên bị xé xuống, nháy mắt, đại sảnh liền vang lên thông báo:

“Học viên số 7 Từ Vị bị loại, đội Xanh thêm một điểm.”

“Học viên số 10 Trương Tá Hữu bị loại, đội Xanh thêm một điểm.”

Sau khi nghe được mấy câu này, hai người đội Đỏ chết lặng, có chút không dám tin tưởng nhìn về phía sau, chỉ thấy Giản Tinh Tuế ngượng ngùng cầm hai cái thẻ tên, cười cười: “Xin lỗi hai vị.”

Hai người tức đến mức run lên, chỉ vào người dưới đất: “Vì sao chúng ta xé xuống thẻ tên của hắn nhưng hắn không bị loại?”

“A, ngươi nói cái này.” Giản Tinh Tuế cầm lấy thẻ tên trên tay họ: “Cái này lại không phải là của hắn.”

Đây là của một học viên bị đào thải, cho nên bị xé xuống đương nhiên sẽ không có thông báo.

Khán giả phòng phát sóng trực tiếp bình luận không ngừng:

“Diệu kế.”

“Ha ha ha ha, Phó ca, ngươi đúng là lão nam nhân âm hiểm.”

“Chơi thế này thì ai chơi lại được hả trời”

“2333, đùng thật không nên đối địch với Phó Kim Tiêu a.”

Hai người kia sau khi nghe xong liên trừng to mắt mà nhìn, cái gì cũng mặc kệ, tức giận oa oa kêu to: “Âm hiểm, quá âm hiểm! Ai lại nghĩ ra được chủ ý này cơ chứ?”

Giản Tinh Tuế vui tươi hớn hở, cười ngây ngô không lên tiếng.

Hai người kia cuối cùng cũng bị mang đi, trên đường gặp được mấy đồng đội khác, bởi vì tổ tiết mục tổ quy định không được nói thẳng tên tuyển thủ nhằm trao đổi tin tức, chỉ có thể nghẹn khuất mà nhắc nhở chú ý người đeo mặt nạ, phải vì bọn họ báo thù.

Rất nhanh chóng, người đeo mặt nạ lại tiếp tục động thủ với thành viên khác của đội Đỏ.

Giản Tinh Tuế Bên ở trên hành lang cũng lờ mờ nhận ra tình huống hiện tại, vì thế cẩn thận hỏi Phó Kim Tiêu: “Ca, có phải chúng ta kéo thù hận nhiều quá rồi hay không, như vậy quá nguy hiểm.”

“Hả?” Phó Kim Tiêu nghe vậy cúi đầu nhìn hắn: “Chẳng lẽ không làm như vậy thì sẽ không còn nguy hiểm, hay là không có người tới truy bắt ngươi?”

Giản Tinh Tuế sửng sốt, á khẩu không trả lời được.

Phó Kim Tiêu câu môi cười cười, có lẽ là tâm tình đang tốt, hoặc cũng vì một số nguyên nhân khác, hắn mở miệng dạy dỗ nhiều thêm hai câu: “Nhớ kỹ, thoái nhượng cùng ẩn nhẫn sẽ không bảo vệ được cho ngươi, địch nhân sẽ không bởi vì ngươi mềm yếu mà tha cho ngươi một đường lui, ngược lại càng xem ngươi là kiểu người dễ bị bắt nạt, thủ đoạn hành hạ sẽ càng tồi tệ hơn.”

Giống như là ngay từ đầu Giản Tinh Tuế đã suy nghĩ theo hướng này, ở phòng bếp trốn tránh, nhưng cũng không vì vậy mà may mắn tránh được, ngược lại bị truy đuổi gắt gao.

Giản Tinh Tuế suy tư gì đó rồi lẩm bẩm mở miệng: “Giống như là vậy.”

Thời điểm đi đường Phó Kim Tiêu cảnh giác quan sát bốn phía, chậm rì rì mở miệng: “Huống hồ hiện giờ, ai sợ ai, còn chưa xác định đâu.”

Những lời tự tin như vậy từ trong miệng hắn thốt ra lại thấy như rất bình thường.

Rõ ràng, hắn có bản lĩnh để bừa bãi.

……

Phía cầu thang bên kia, thang máy đang dần đi lên.

Ôn Sanh Ca tiến đến thì thầm với Thẩm Tinh Thần: “Thần ca, ta nghe nói bên đội Xanh có ngưởi đeo mặt nạ rất lợi hại a, bọn họ đã xé xuống thẻ tên vài người rồi.”

Thẩm Tinh Thần nghênh ngang đi thẳng, trừng hắn liếc mắt một cái: “Ngươi sợ cái rắm!”

“Không quản hắn là ai.” Thẩm Tinh Thần không thiếu nhất chính là tự tin, gặp bất kì chướng nạo nào cũng một đường đi ngang: “Hôm nay ta còn muốn nhìn xem hắn có bao nhiêu bản lĩnh.”

Đang nói, vựa mới quẹo ra nơi góc hành lang, bỗng nhiên ở giữa thang lầu xuất hiện một cái thân ảnh, người nọ mang mặt nạ hình bạch hồ ly,

Thẩm Tinh Thần dừng lại bước chân, xác định một chút ,sau, đó lớn tiếng: “Đứng lại cho ta!”

Sau đó vọt nhanh về phía này.

Ôn Sanh Ca đi phía sau cũng sửng sốt, nhưng cũng theo hướng hắn mà đi lại hỗ trợ.

Thẩm Tinh Thần chạy tới trước mặt người mang mặt nạ, cầm súng bắn nước tính tấn công, nhưng động tác người phía trước thật sự rất linh hoạt, lắc mình mấy cái là có thể né tránh, năng lực phản ứng so rất nhiều học viên rõ ràng linh hoạt hơn, đến lúc này Thẩm Tinh Thần cũng dự cảm được một số điều không hay ho.