Pháo Hôi Thiếu Gia Sau Khi Trọng Sinh Sợ Ngây Người

Chương 6: Đạo diễn cũng không phải cái nghề gì dễ dàng a

Giản Tinh Tuế ở bên ngoài còn chưa cùng tổ tiết mục gặp mặt, đã làm cho bọn họ rơi vào hoàn cảnh nước sôi lửa bỏng, tiến thoái lưỡng nan.

Phó đạo diễn nghe xong điện thoại liền nằm liệt trên ghế, cả người thoạt nhìn một bộ dạng sống không còn gì luyến tiếc.

Đạo diễn còn không biết sự tình nghiêm trọng, dò hỏi: “Làm sao vậy?”

“Lúc nãy vị kia của Giản gia vừa gọi điện thoại tới nói không cho tuyển Giản Tinh Tuế, ngài còn nhớ rõ sao?” Phó đạo diễn nói.

Đạo diễn trong miệng còn đang uống trà sữa, gật đầu: “Có chút ấn tượng, làm sao vậy?”

Phó đạo diễn thở dài: “Vừa mới, người đại diện của Phó đại ảnh đế vừa gọi điện thoại tới, nói danh ngạch nội bộ họ muốn thêm vào chính là Giản Tinh Tuế!”

“Khụ…… Khụ khụ!”

Động tác đang uống trà sữa của đạo diễn bỗng chốc cứng đờ, thiếu chút nữa là bị sặc, hắn không nhịn được mà ho khan, cả khuôn mặt bị nghẹn đến đỏ, khó có thể tin mà nhìn phó đạo diễn: “Ngươi nói cái gì?!”

Phó đạo diễn đem mấy lời vừa rồi nhắc lại cho đạo diễn nghe.

Đang là mùa hè, vậy mà đạo diễn lại cảm thấy lạnh toát cả người, hắn xoa xoa đầu, tay có chút run: “Đi, đem tư liệu Giản Tinh Tuế lấy lại đây cho ta, ta nhìn xem, đây rốt cuộc là thần thánh phương nào.”

Nếu chỉ là vấn đề của Giản gia, bọn họ kỳ thật cũng không cần quá để ý, nhưng nếu là yêu cầu của Phó Kim Tiêu, mọi người chỉ có thể đứng dậy mà nỗ lực.

Phó Kim Tiêu hiện là ảnh đế được toàn giới công nhận, sự nghiệp đang ở trên đỉnh cao, cơ hồ không có người nào là không nghĩ tới được hợp tác một lần. Không chỉ vậy, thái độ làm việc của người này cực kỳ chuyên nghiệp, năng lực nghiệp vụ cũng tuyệt đối là hạng nhất, là đại ảnh đế hàng thật giá thật, ai dám cự tuyệt hắn.

Cũng bởi vì có nền tảng tốt như thế, cho nên làm cho biết bao nhiêu tiểu thịt tươi phải ngước mắt lên mà ngóng trông, mấy năm nay trong giới giải trí không ít người muốn đáp lên cây đại thụ này, nhưng trước nay đều không có người thành công qua. Cũng chưa thấy Phó tiên sinh mở cửa sau cho ai bao giờ, vậy mà lúc này nửa đường lại nhảy ra một Giản Tinh Tuế, thật sự đúng là làm ông phải tò mò!

Phó đạo diễn lấy ra tư liệu, lẩm bẩm: “Hắn ký hợp đồng công ty quản lý tên là .....Po Chan? Cái tên này cũng thật là.”

(Po Chan = Phá Sản)

Đạo diễn cũng cười: “Như vậy mới chiêu mộ được nhân vật như hắn a.”

Hai người lâm vào thế khó xử, Phó ảnh đế không thể đắc tội, nhưng Giản gia bên kia họ lại đáp ứng rồi, giờ phải làm thế nào!

Đang lúc hai người bọn họ ngồi đó phát sầu, cửa bị đẩy ra, nữ giám khảo tóc vàng Thái Lan từ từ tiến vào, sau đó liền tháo khẩu trang xuống, thở phào một hơi: “Rốt cuộc cũng tìm được, cám ơn trời đất.”

“Đồ Nhã!” Đạo diễn nhìn đến nữ đạo sư bọn họ thật vất vả mời đến kia, lộ ra tươi cười: “Vừa mới nghe người đại diện nói ngươi dễ bị lạc đường, chúng ta còn đang lo lắng đây, thiếu chút nữa muốn cử người đi tìm ngươi.”

Đồ Nhã diện mạo thập phần điềm đạm đáng yêu, nàng cười nói: “Ta đúng là lạc đường, may có một thanh niên người Trung Quốc giúp ta, người nọ tiếng Thái cũng cực kỳ tốt, hơn nữa thái độ cũng không tồi, ta thật mong chờ tới phần biểu diễn của hắn”

Đạo diễn thực ngoài ý muốn, không nghĩ tới sẽ có tuyển thủ lọt vào mắt xanh của nàng, liền dò hỏi: “Chúng ta cũng cho là vậy, người ngươi xem trọng khẳng định không thể kém được, hắn tên là gì?”

“Kêu……” Đồ Nhã nhíu nhíu mày, suy nghĩ một hồi, tiếp theo ánh mắt sáng lên: “Giản Tinh Tuế.”

……

Phòng chờ trong chớp mắt liền an tĩnh .

Đồ Nhã nghi hoặc mà nhìn đạo diễn cùng phó đạo diễn: “Các ngươi làm sao vậy?”

Đạo diễn cùng phó đạo diễn đối mặt, lộ ra vẻ cười khổ.

Bọn họ không thấy như thế nào cả, chỉ là bỗng nhiên nhận thấy sống trên đời cũng quá khó khăn mà thôi.

Bên ngoài Giản Tinh Tuế tạm thời còn không biết gì, đợi việc tuyển chọn từ từ bắt đầu. Lúc này đã có không ít tuyển thủ ở bên trong bộc lộ tài năng, cũng có người dần dần lộ ra mũi nhọn, ca hát khiêu vũ đều là những người tài năng, rất được hoan nghênh. Thậm chí An Nhiễm ở phía trước Giản Tinh Tuế, múa qua một đoạn cổ phong, cũng được xem trọng.

Đoạn vũ đạo này hiển nhiên nổi bật với các tuyển thủ biểu diễn Street Dance hay mấy thể loại nhảy hiện đại khác, An Nhiễm từ nhỏ đã học vũ đạo, thân thể mềm dẻo cùng các phương diện khác đều rất ưu tú, làm nhóm đạo diễn cực kỳ ấn tượng, triển lộ ra ánh sáng chói lọi của nhân vật chính đến nhuần nhuyễn.

Rất nhanh liền đến lượt Giản Tinh Tuế.

Đi vào bên trong, phía trước có không ít người, một loạt đạo diễn ngồi ở chỗ đó, khiến cho Giản Tinh Tuế nghi hoặc có phải là ảo giác hay không, mà khi hắn vừa tiến vào, ánh mắt nhóm người này nhìn hắn có chút…… Nóng rực?

Giản Tinh Tuế lễ phép mà khom lưng: “Xin chào các vị giám khảo, đạo diễn. Tôi là Giản Tinh Tuế, tiết mục biểu diễn hôm nay chính là ca hát.”

Hắn theo nhạc đệm mà hát một bài, giọng hát khá là quy củ .

Tuy rằng không được tính là kinh vi thiên nhân*, nhưng biểu diễn cũng không tồi, hơn nữa có một số đạo diễn còn tương đối hài lòng. Có điều, nhìn quen nhóm tiểu thịt tươi ai ai cũng diện các loại kiểu tóc soái khí, khiến một thân đầu tóc Giản Tinh Tuế liền phi thường…… Làm người khác ngoài ý muốn.

(Kinh vi thiên nhân: ý chỉ là phi thường kinh ngạc khi nhìn thấy hoặc nghe thấy người nào đó, nghĩ đến chỉ có thần tiên mới có thể như thế.)

Không chỉ có vậy, giữa một nhóm tú khí văn nhã thư sinh, tự nhiên lòi ra một thanh củi, kỳ thật loại hình như vậy tổ tiết mục thường sẽ ưu tiên lựa chọn cuối cùng.

Tuy rằng tài nghệ hơi bình thường một chút, đổi lại là trước kia, khả năng tuyển thủ như vậy bọn họ cũng không để ý lắm. Đáng tiếc, hắn đã bị hai cái lão đại hướng đến chào hỏi qua, ngay cả Đồ Nhã cũng chú ý đến hắn, khiến đạo diễn cùng tổ tiết mục không thể không đặc biệt lưu tâm.

Đạo diễn nói: “Ngươi tham dự chương trình này, đối với chúng ta có yêu cầu gì không? Tỷ như là ngươi hy vọng nếu được lọt vào vòng sau, sẽ được ưu tiên hay gì đó. ”

Giản Tinh Tuế suy nghĩ một chút, biểu tình thập phần nghiêm túc.

Đạo diễn cảm thấy, một người được cả hai đại lão đồng thời chú ý, khẳng định sẽ không dễ hầu hạ. Nói không chừng Giản Tinh Tuế sẽ trực tiếp yêu cầu muốn cái gì mà được quay nhiều hơn một chút, hoặc là phải có huấn luyện viên chuyên nghiệp đào tạo... Thế mà thiếu niên kia lại ngẩng đầu, nhẹ giọng dò hỏi: “Cái kia, ta muốn hỏi, có phải hay không đến tham gia ứng tuyển, thật sự sẽ được trả hai vạn ?”

“……”

Trong phòng lâm vào một mảnh yên tĩnh.

Đạo diễn cảm giác đời này của chính mình chưa từng nghẹn khuất đến như vậy.

Ngươi được tận hai vị kia đích thân chỉ điểm, đến tham gia, chỉ vì hai vạn đồng tiền?

Ta hiện tại liền cho ngươi hai vạn, ngươi bảo bọn họ nhanh chóng buông tha cho ta đi! Đạo diễn trong lòng điên cuồng rít gào, thập phần phức tạp.

Phó đạo diễn rưng rưng gật đầu: “Đúng vậy.”

Giản Tinh Tuế khom lưng: “Cảm ơn, ta đây không còn gì muốn hỏi. À quên mất, ở chỗ các ngươi có bao ăn ở sao?”

Phó đạo diễn: “…… Bao.”

Giản Tinh Tuế trực tiếp lộ ra mỉm cười: “Thật tốt quá.”

Nội tâm hai vị đạo diễn bất ngờ, chỉ có mấy yêu cầu như vậy, cho loại người này trúng tuyển cũng sẽ không nảy sinh vấn đề gì, bọn họ cũng dễ dàng báo cáo kết quả công tác a!

Đạo diễn cười nói: “Được a, ngươi trúng tuyển, trở về chờ thông báo đi.”

Giản Tinh Tuế sửng sốt, không nghĩ tới sẽ đơn giản như thế.

Nhưng hắn vẫn khom lưng, tiến lên đi lấy số báo danh. Tại thời điểm hắn tiến đến nhận đồ, nhân viên hậu trường công tác từ phía sau đi đến, nói với đạo diễn: “Đạo diễn, người phụ trách chạy chân tên Tiểu Vương kia, vừa thông báo trong nhà có việc, hai ngày nay sẽ không đến được, làm sao bây giờ?”

Đạo diễn cũng hết cách: “Như thế nào lại cố tình vào lúc này chứ, thôi thì thuê tạm đi mấy người vậy, thật là……”

Giữa lúc hắn đang phát sầu, Giản Tinh Tuế cầm bảng biểu đứng bên cạnh, bỗng nhiên mở miệng nói: “Đạo diễn, ngươi đang thiếu công tác sao?”

Đạo diễn sửng sốt, giật mình mà nhìn hắn.

Rốt cuộc cũng là kiểu người đi ra từ gia đình có tiền, không phú thì quý, như thế nào sẽ hỏi đến cái này, tuy ắn nhiên hắn vẫn gật đầu: “Đúng thế, làm sao vậy?”

Giản Tinh Tuế nói: “Ngươi xem, ta có làm được không.”

“……”

Đạo diễn thấy cảm xúc một ngày hôm nay, đều chỉ vì người này mà thay đổi, vì thế nghẹn ra một câu: “Có thể, nhưng là tiền lương một ngày chỉ có 150.”

Giản Tinh Tuế không chút do dự gật đầu: “Được.”

Đạo diễn tâm tình tức khắc liền phức tạp, hắn nhìn Giản Tinh Tuế hai tay trắng nõn mềm mại, thoạt nhìn không giống như đứa trẻ nhà nghèo. Hơn nữa lại có quan hệ không bình thường với.....hai vị kia, sao có thể sống đến như vậy. Nghĩ là vậy nhưng hắn vẫn không nhịn được mà lắm miệng hỏi một câu: “Ngươi thực thiếu tiền sao?”

Giản Tinh Tuế gật gật đầu: “Ân.”

Đạo diễn với phó đạo diễn giờ phút này không thể diễn tả được tâm tình của bản thân.

Nói ngắn gọn chính là, phức tạp đến mức khiến người khác phải chú ý!

Nhưng mà mặc kệ có phức tạp hay không, Giản Tinh Tuế rốt cuộc vẫn được nhận. Hắn không tính quay lại chỗ cửa hàng bánh gạo, cho nên hiện tại cấp thiết nhất vẫn là vấn đề công tác. Vương ca đã đồng ý giúp hắn đăng ký ở tạm tại ký túc xá công ty, giờ hắn lại nhận thêm phần công việc này, ít nhất sẽ giải quyết được chuyện ăn ở, đúng là không còn gì tốt hơn .

……

Mấy ngày sau

Dưới tòa nhà công ty, Giản Tinh Tuế đang ở bãi đỗ xe giúp bảo vệ đại thúc kiểm tra qua mấy chiếc xe dùng để đón mấy vị khách quý. Cách đó không xa bỗng nhiên xuất hiện một nhóm nữ hài tụ tập, hơn nữa trong tay đều cầm bảng đèn led, với mấy vật phẩm tiếp ứng gì đó.

Giản Tinh Tuế thuận miệng hỏi bảo an: “Các nàng là……”

“Nga, khả năng hôm nay Phó ảnh đế sẽ đến một chuyến cùng để cùng tổ đạo diễn bàn bạc quy trình.” Bảo an đại thúc liếc mắt nhìn đám fans kia một cái: “Kia phần lớn đều là trước tiên tìm được hành trình trạm tỷ hoặc là tư sinh.”

Giản Tinh Tuế không tự chủ được mà siết chặt trang giấy trên tay.

Bảo an hỏi hắn: “ Thế nào, ngươi cũng là fans của Phó ảnh đế?”

“Ta……” Giản Tinh Tuế cúi đầu xuống, làm người không thấy rõ biểu tình, thong thả mà lắc đầu: “Ta không phải.”

Bảo an cũng không để ý .

Giản Tinh Tuế không tự giác được mà khẩn trương lên, đối chiếu xong danh sách hắn liền nhanh chóng chuẩn bị trở về. Đột nhiên, ở cách đó không xa, một chiếc bảo mẫu xe xuất hiện. Còn không đợi Giản Tinh Tuế kịp phản ứng, nhóm nữ hài tử kia đã kích động, có người thét chói tai, có người hoan hô, ngay lúc xe bảo mẫu dừng lại, không ít người liền cấp tốc vây quanh.

Nhưng mà từ trên xe xuống lại là một nữ nghệ sĩ, trợ lý sau khi giải thích, nguyên bản nhóm fan vẫn muốn đợi thêm một lúc, lại phát hiện hôm nay Phó ảnh đế thật sự sẽ không tới, mới dần dần rời đi. Lúc các nàng rời đi, mấy đèn led cùng thẻ tên rơi xuống đất cũng chưa kịp lấy. Giản Tinh Tuế chờ tất cả mọi người đi xong, lúc này mới đi ra phía trước, ngồi xổm xuống, đem mấy thứ bị vứt bỏ trên mặt đất cẩn thận nhặt lên.

……

Nhưng vào lúc này, phía bên kia, có một khác chiếc bảo mẫu xe khác bắt đầu tiến vào.

Đem vị trí cố định sắp xếp tốt, nhân viên công tác phụ trách chuyên môn của tổ tiết mục nhiệt tình tiến đến: “Phó ca, ngươi theo chúng ta đi thang máy phía bên này, liền có thể tránh đi một chút.”

Trên xe là một nam nhân, bên ngoài khoác một kiện áo gió, trên mặt anh tuấn mang một chiếc kính râm màu đen, từ từ đi xuống. Phó Kim Tiêu một tay bắt lấy kính râm, dưới mắt hiện ra quầng thâm nhàn nhạt, hiện ra dáng vẻ mệt mỏi do không nghỉ ngơi tốt, gật đầu nói: “Đi thôi.”

Một đám người hướng về phía thang máy, đi ngang qua các fan nằm vùng đang ở xa xa.

Phó Kim Tiêu không để ý lắm quay mặt ra chỗ khác nhìn thoáng qua, lại không ngờ thấy được một nam hài tử đứng ở nơi đó, khom lưng nhẹ nhàng mà nhặt mấy bảng tên dưới mặt đất lên, động tác thập phần cẩn thận. Hơn nữa sau khi phát hiện thẻ tên có vệt bẩn thì ngay lập tức dùng tay áo chà lau sạch sẽ, một bộ dạng nghiêm túc, thật giống như đối xử với trân bảo vậy.

Phó Kim Tiêu không kìm được mà dõi theo bóng lưng đó.

Nhân viên công tác nhìn theo ánh mắt, cười cười: “Đó là nhận viên của chúng ta, đang ở đó dọn dẹp hiện trường.”

Phó Kim Tiêu nhàn nhạt đáp một tiếng, không biết vì sao, bóng dáng kia khiến hắn cảm thấy có chút quen thuộc, vì thế thuận miệng hỏi: “Đó là ai?”

Nhân viên công tác nghĩ nghĩ, trả lời nói: “Hình như kêu là Giản Tinh Tuế!”

“……”

Ảnh đế đại nhân đối bất kỳ sự tình gì đều không quan tâm lắm lại như không ngờ được mà nhướng mày, sau một lúc lâu, liền cười khẽ ra tiếng.