Áo sơmi màu lam nhạt phối hợp với cà vạt phong cách, tóc xịt keo tỉ mỉ, để lộ vầng trán no đủ, hai mắt có thần, ngũ quan lập thể, rất cảnh đẹp ý vui. Uyển Nghi nhẹ nhướng mày, trong lòng rất tán thưởng vẻ ngoài của hắn.
Đàn ông chú trọng hình tượng, không thể nghi ngờ sẽ dễ đạt được sự ưu ái của người khác phái hơn, quả nhiên hắn đẹp mắt hơn nhiều so với người cha đã mất của mình.
“Có thứ gì muốn mua về không?”
“Gì cũng được hả?”
“Nói thử xem.”
Uyển Nghi đưa mắt nhìn trần nhà suy nghĩ, thứ này không khỏi đưa tới hiềm nghi cô đùa giỡn con riêng, vậy nên cô lắc đầu: “Thôi bỏ đi.”
“Không sao đâu mà.”
“Băng vệ sinh.”
Hắn chuyển tầm mắt tới, Uyển Nghi tiếp tục bổ sung: “Hàng ngày, ban đêm, băng tốt nhất, mỗi loại lấy một bao.”
Kỳ sinh lý của cô vẫn chưa tới, nhưng sẽ mua trước dự phòng, trữ hàng tháng.
“Nếu không tiện thì thôi.”
Mua online rất tiện, ra cửa mua băng vệ sinh cũng được, vậy nên đề ra yêu cầu này chính xác là do nhàm chán.
Diệp Thiên Lan chơi nơi đó bảy năm mà chưa từng mua băng vệ sinh cho cô lần nào, Uyển Nghi giận dỗi nên tính sổ lên đầu con trai hắn.
Thanh Huyền bình tĩnh tự nhiên gật đầu: “Đã biết.”
“A, vậy cảm ơn.”
Cô không nghĩ tới hắn thật sự đồng ý, Uyển Nghi tán thưởng đứa con riêng này nhiều thêm một phân.
“Hiệu gì?”
Uyển Nghi đọc hiệu băng vệ sinh cho hắn, hỏi: “Cần chị viết xuống cho em không?”
“Chị gửi em đi, WeChat hay tin nhắn đều được.”
“A, vậy tin nhắn đi, chị không có WeChat, số em là bao nhiêu?”
Diệp Thanh Huyền báo một chuỗi số.
Cô dùng di động cũ, loại chỉ có thể nghe gọi và gửi tin nhắn, tục gọi là điện thoại cho người già.
“Có ý nghĩa đặc biệt gì à?”
“Cái này hả?”
Cô quơ quơ di động ấn phím trên tay, tùy ý đáp: “Cũng không có gì, cha em mua cho chị, có đề cử kiểu dáng smartphone nào không?”
Nhờ hắn nhắc nhở mà Uyển Nghi mới nhớ tới nên đổi di động.
Diệp Thanh Huyền hỏi cô: “Có yêu cầu đặc biệt gì với smartphone không?”
Uyển Nghi mím môi suy nghĩ: “Cũng không có gì, có thể chụp ảnh là được.”
Hắn gật đầu một cái: “Đã biết.”
“Ừm.”
Cho nên thẳng đến khi ăn xong bữa sáng, hắn vẫn chưa đề cử nên mua loại di động nào cho cô.
Diệp Thanh Huyền dọn thiết bị chụp ảnh phải dùng lên xe, nói với Uyển Nghi đang tưới nước trước vườn hoa: “Em đi đây, chạng vạng trở về trước sáu giờ.”
Lực chú ý của Uyển Nghi đặt trên một bụi cúc Đông Dương trước mặt, nghe vậy quay đầu nhìn về phía hắn cách đó không xa: “Ừm, đi đường cẩn thận.”