10: Em làm nghề này bao nhiêu năm rồi?
Trans: Vivians2
***
Đường Ninh ngồi trên giường ôm lấy chân mình, cuộn tròn người lại. Cô muốn gập người lại nhiều nhất có thể để tránh đi những ánh mắt như thiêu đốt kia.
Nhưng không hề có hiệu quả chút nào.
Cô thậm chí còn nghe thấy ai đó chế nhạo khinh thường, như thể đang chế giễu sự xấu hổ đáng thương, rẻ rúng của cô.
Đường Ninh cúi đầu, vùi mặt vào đầu gối. Lúc này, cô chỉ có thể cầu mong nhanh chóng khởi động máy quay, nhanh chóng đưa cô thoát ra khỏi thế giới hiện thực này.
Đột nhiên, một bóng đen đứng trước mặt cô, Đường Ninh bị bóng của anh che khuất.
Đó là Phỉ Lệ Sanh. Anh mặc áo choàng tắm hờ hững đứng bên giường. Anh không hề nhìn cô, chỉ cúi đầu nhìn điện thoại, giống như đang trả lời tin nhắn quan trọng nào đó.
Thân hình cao lớn của anh không hiểu sao mang đến cho Đường Ninh cảm giác an toàn, dù là tình cờ hay ngẫu nhiên, anh cũng đã chặn được tầm nhìn của đám người kia.
Phỉ Lệ Sanh đặt điện thoại xuống, nhìn thấy Đường Ninh đang nhìn mình chằm chằm.
"Em làm nghề này bao nhiêu năm rồi?"
Vẻ mặt anh vô cảm, Đường Ninh thậm chí còn tự hỏi liệu có phải thính giác của mình xuất hiện ảo giác hay không.
Đường Ninh mở to mắt. Có phải anh đang nói chuyện với cô không? Anh đang hỏi cô điều gì đó phải không?!
"Hai... Hai năm..." Ngay cả khi nói chuyện cô cũng ngắc ngứ, cô cảm thấy mình sắp không thở nổi nữa.
Phỉ Lệ Sanh gật đầu, vẻ mặt như hiểu ra điều gì đó: "Một lát nữa đừng quá căng thẳng, cứ theo nhịp của anh là được."
Thật ra Đường Ninh cũng không biết nhiều về Phỉ Lệ Sanh lắm. Anh rất kiệm lời, đặc biệt là sau khi kết hôn, cũng hiếm khi thấy anh xuất hiện ngoại trừ trên phim trường.
Trước đây Đường Ninh cũng đã từng gặp một số diễn viên nổi tiếng, hầu hết họ đều có lòng tự trọng rất cao, không muốn giao tiếp với một diễn viên đóng thế như cô.
Vì vậy, ngay từ đầu Đương Ninh căn bản không thể ngờ đến Phỉ Lệ Sanh sẽ chủ động nói chuyện với cô, hoặc thậm chí sẽ an ủi, khích lệ cô.
Cô đột nhiên cảm thấy thân thể lạnh lẽo vừa rồi của mình đang dần dần nóng lên trong giọng nói của anh.
Phỉ Lệ Sanh quả thật là một người đàn ông hấp dẫn.
"Phân đoạn 87, cảnh 6, chuẩn bị." Cuối cùng, giọng nói cũng phát ra từ máy bộ đàm.
"Diễn viên đóng thế, cảnh tiếp theo đừng lên tiếng, chúng ta sẽ phải thu âm một phần."
Đường Ninh hơi khựng lại, nói "Vâng." Cô biết đạo diễn béo không hài lòng lắm vì vừa nãy trong lúc đang quay phim cô đột nhiên nói lời thoại.
Cô lại nằm xuống giường, và Phỉ Lệ sanh đè lên người cô. Anh đặt một tay chống bên tai cô, vòng tay kia quanh eo cô, nằm nghiêng bên cạnh cô, cả hai đều tя͢ầи ͙ȶя͢υồиɠ.
Vì quá gần nên dươиɠ ѵậŧ của anh thậm chí còn đâm lên xương hông của cô, vừa nóng hổi vừa nặng trĩu.
"Phân đoạn 87, cảnh 6, lần 1!"
Tay Phỉ Lệ Sanh dán vào eo cô trượt lên trên, nắm lấy vυ' tròn, xoa nắn hai vυ' trắng nõn mềm mại của cô. Thịt vυ' trắng như sữa bò tràn ra giữa các khe hở ngón tay của anh, giống như một quả bóng sữa vừa mới được vắt ra.
Anh nghiêng người, đầu lưỡi móc lấy đầṳ ѵú hồng hào của cô. Máy quay đẩy gần, quay hình ảnh đầu lưỡi của anh đang chơi trên vυ' của cô.
Phân đoạn này chủ yếu quay cận cảnh, vì vậy Đường Ninh hầu như không cần phải làm gì cả. Trong kịch bản, cô chỉ cần dựng thẳng vυ' lên để cho anh ăn là được.
Nhưng mà, Đường Ninh vẫn nâng phần thân trên của mình lên, cúi đầu xuống nhìn động tác của anh. Động tác này thật sự rất tốn công sức.
Nhưng khi đọc kịch bản cô đã suy ngẫm qua rồi.
Một người phụ nữ đã lâu không được đàn ông yêu, cuối cùng cũng có một người đàn ông thương yêu, lại còn là một hoàng tử phong lưu anh tuấn.
Chính vì vậy khi ở trên giường, người phụ nữ ấy cũng muốn xem người đàn ông yêu cô ấy như thế nào.
Cô nhìn thấy lưỡi của Phỉ Lệ Sanh đang móc lên núʍ ѵú hồng của cô, quấn quanh đầṳ ѵú, sau đó ngậm đầṳ ѵú tròn vào trong miệng, liếʍ mυ'ŧ qua lại, rồi mở to miệng, nuốt trọn bầu ngực của cô.
Đường Ninh biết tất cả những điều này chỉ là diễn xuất, nhưng lý trí cũng không thể kiểm soát bản năng sinh lý của cô.
Cô cảm nhận được kɧoáı ©ảʍ mà Phỉ Lệ Sanh mang lại cho cô.
Vô cùng mạnh liệt.