Si Vọng

Chương 31.2

"Không cần đâu." Lục Thời xoa trán, khóe miệng nhếch lên một nụ cười nhỏ. "Để tôi tự lo được." Thực ra còn có một lý do khác nữa. Bánh bao thịt là thứ cuối cùng mà Thẩm Tinh Hòa để lại cho anh vào mùa hè năm đó, Lục Thời không muốn làm hỏng nó dù chỉ một chút. Để kịp hoàn thành dự án trước lễ Thất Tịch, Lục Thời đã làm việc cật lực và bỏ qua nhiều buổi tập nhảy. Mọi người trong đội đều nghĩ anh chỉ hứng thú nhất thời, nhưng Tiên Bối thì không nghĩ vậy. Thẩm Tinh Hòa cười nhẹ: "Tôi không nghĩ nhiều đâu." Tiên Bối nói: "Dù sao thì em cũng biết anh ấy không chỉ hứng thú nhất thời rồi. Đừng nghe họ nói linh tinh." Thực ra, Tiên Bối đã biết thông tin này từ Kỳ Dục. Biết Lục Thời đang bận rộn, Kỳ Dục không dám rủ anh đi đâu cả. Sợ Lục Thời sẽ làm việc quá sức và đổ bệnh, Kỳ Dục còn đích thân nấu canh gà cho anh. Kỳ Dục nói đùa: "Tôi thấy mình thật chu đáo. Đối với bạn gái mình mà tôi còn chưa quan tâm đến vậy."Lục Thời mới vừa sửa chữa xong cuối cùng một cái phương án, hợp với nửa tháng đều là làm liên tục, mặc cho ai thân thể đều ăn không tiêu.

Lục Thời hiện nay đáy mắt còn đỏ tơ máu.

Đoạn thời gian gần đây đều lấy cà phê để duy trì tinh thần, Lục Thời ẩn ẩn nhận thấy được dạ dày bộ có chút không khoẻ.

Ngại với không có thời gian đến bệnh viện làm kiểm tra, cho nên chỉ là lung tung uống thuốc giảm đau.

Thói quen tính duỗi tay mở ngăn kéo lấy thuốc giảm đau, kết quả lại là rỗng tuếch.

Lục Thời ngẩn ra, mới nhớ lại một viên cuối cùng buổi sáng mình vừa uống hết.

“Cậu tìm cái gì đâu?” Kỳ Dục hỏi.

“Không có gì.”

Gọi cho trợ lý đi mua thuốc, Lục Thời mới có nhìn qua Kỳ Dục.

“Đến đây lúc nào?”

Kỳ Dục vô ngữ: “Tôi đều ngồi đây nửa giờ rồi, thiếu gia.”

Nhìn vào màn hình máy tính đầy những con số và biểu đồ của Lục Thời, Kỳ Dục cảm thấy mình thật nhỏ bé. Hắn hỏi Lục Thời có mệt không. Lục Thời mỉm cười chua chát. Tháng sau, gia đình sẽ có một cuộc họp quan trọng và bố anh giao cho anh vài dự án mới. Tối qua, anh còn phải tham gia một bữa tiệc rượu. Sau khi tiệc tan, anh bị ốm nặng. Mặc dù rất mệt mỏi, nhưng nghĩ đến việc sẽ được gặp Thẩm Tinh Hòa vào lễ Thất Tịch, Lục Thời cảm thấy mọi thứ đều xứng đáng.

Cuối cùng, bản thiết kế đèn l*иg đã hoàn thiện sau nhiều lần sửa đổi. Lục Thời không thể chờ được để khoe thành quả của mình với Thẩm Tinh Hòa.