Tối qua đã xảy ra chuyện gì?
Tối qua… Bạch Thiên lắp ráp tủ chứa đồ xong, đặt ngay vị trí cô chỉ định rồi ——
Về.
Vâng, cậu đi về, không hề ôm cô đặt lên bàn ăn, cũng không hề hôn cô, càng không cởϊ áσ.
Do đó cô lại nằm mộng xuân nữa?
Trong mộng, xúc cảm mà Bạch Thiên ôm cô, còn có thân hình nam tính tя͢ầи ͙ȶя͢υồиɠ đầy mê người, thực sự quá chân thực. Thậm chí, cô bắt đầu hoài nghi thời không có bị bóp méo hay không, chứ thật ra tối qua cô và Bạch Thiên…
Đúng rồi.
Đột nhiên Chân Hi nhớ tới một chuyện, vội mở truyện tranh trên điện thoại, quan sát kỹ dáng nam chính khi cởi trần, lúc cô nhìn thấy thân hình nam chính gần giống với phần thân trên của Bạch Thiên trong giấc mơ tối qua, cuối cùng cô có một cảm giác rẽ mây nhìn thấy mặt trời.
Hèn gì sao cô thấy chân thực thế, rõ ràng chưa từng thấy Bạch Thiên cởi trần mà, nhưng cô có thể tưởng tượng được, hóa ra thân thể cô nhìn thấy trong mơ chính là của nam chính này! Chắc chắn do gần đây cô theo bộ truyện đó nên mới có thể ban ngày suy nghĩ ban đêm nằm mơ, đúng!
Để điện thoại xuống, Chân Hi ngẩn người một hồi.
Nếu trong mơ cô không từ chối, không kéo dài thời gian, vậy ít nhất trước khi chuông đánh thức vang lên, có phải hai người có thể tiến thêm một bước không? Chẳng hạn như, Bạch Thiên cũng cởϊ qυầи áo cô, sau đó làm chuyện càng kí©ɧ ŧɧí©ɧ hơn.
Thêm nữa, không biết khi nào có thể trông thấy dáng người thực sự của Bạch Thiên đây ——
Phát hiện mình đang suy nghĩ một số việc đen tối, Chân Hi quyết đoán xoay người xuống giường đi rửa mặt, không dám nghĩ tiếp.
——
“Tạch —— tạch ——”
Sân bóng rổ vào buổi chiều luôn luôn náo nhiệt, âm thanh bóng rơi xuống đất và tiếng chạy của các nam sinh lúc trầm lúc bổng.
Hôm nay căn tin làm món mà Chân Hi thích, cô không nhịn được lấy thêm một phần, lại không dám lãng phí nên ăn đến nỗi có chút đầy bụng. Sau khi ăn xong, dứt khoát cùng Nhiễm Thiến Linh ra sân bóng tản bộ tiêu thực.
Bạch Thiên lẫn trong đám nam sinh trên sân bóng vẫn rất nổi bật, Chân Hi vừa liếc mắt đã phát hiện ra cậu, lập tức kéo Nhiễm Thiến Linh cùng nhau đi xem.
Đây là lần đầu tiên Chân Hi xem Bạch Thiên chơi bóng rổ, khí thế làm chủ sân bóng đó đúng là danh bất hư truyền, thảo nào hấp dẫn bao nhiêu fan hâm mộ.
Mở giao diện trò chuyện với Bạch Thiên trên Wechat, Chân Hi quay một đoạn video nhỏ màn cậu ném bóng vào rổ đẹp trai ngây ngất rồi gửi cho cậu. Đáng lẽ cô chỉ có số điện thoại của Bạch Thiên, hai người liên hệ với nhau đều thông qua tin nhắn hoặc điện thoại, bắt đầu từ lần đầu tiên dạy kèm ấy cậu chủ động thêm Wechat của Chân Hi, từ đó hai người liên lạc càng thuận tiện hơn.
Xem trai đẹp chơi bóng thực sự quá đẹp mắt, Chân Hi nhịn không được chụp thêm mấy tấm hình, có điều mấy hình này cô dùng điện thoại mình chụp, tính cất riêng tự ngắm nên không gửi cho cậu.
Khi Chân Hi lấy điện thoại ra chụp Bạch Thiên, Bạch Thiên xoay người một cái, ánh mắt đúng lúc trông thấy cô đang chụp mình, có điều cậu không nói gì, chỉ xem như không có chuyện gì xảy ra tiếp tục chơi bóng.
“Trẻ con đúng là trẻ con.” Nhiễm Thiến Linh quan sát Bạch Thiên một hồi, lắc đầu nói.
“Sao vậy?” Chân Hi hỏi.
“Thì Bạch Thiên đó! Mã ngoài không thể soi mói, nhưng cá tính ấy thực sự ——” Nhớ lại buổi tối nọ Bạch Thiên cho Chân Hi leo cây, Nhiễm Thiến Linh lại tức không có chỗ phát tiết, lườm một cái, “Trước đó mình đem hai người ra đùa cậu cứ xem như mình đang thả rắm đi, cậu ta quá ngây thơ, đàn ông con trai gì mà quá tự phụ bỏ ngoài tai lời của cậu, nếu ở bên nhau cậu sẽ rất mệt mỏi.”
______________________
Bạch Thiên: Em không đồng ý quan điểm của cô Nhiễm, vì hiện giờ cô giáo đã xem em thành đối tượng ảo tưởng rồi.
Chân Hi (mạnh miệng): Cô không có!
Nhiễm Thiến Linh: Chỉ là mơ thôi, cũng đâu phải là thật.
Bạch Thiên: Chẳng mấy chốc sẽ thành sự thật, Bột Bột nói mà (nhìn về phía Bột Bột).
Bột Bột: (bị ép gật đầu).
Nhiễm Thiến Linh: …