Quấn Quýt Yêu Em

Chương 2

Kim Đỉnh là một trong những câu lạc bộ xa hoa nhất có thể đếm trên đầu ngón tay ở thành phố H này, bên trong có những phục vụ được đứng thành những hàng dài, đối tượng được phục vụ đương nhiên cũng không phải là những người dân đen như Tô Hà, mặc dù Đảng Lam cũng là dựa vào anh trai của cô ấy mới lấy được thẻ hội viên kim cương ở đây, cô ấy đã từng dẫn Tô Hà đến đây một lần, Tô Hà cảm thấy rất không thích hợp, thiết kế lại đơn giản, thậm chí không bằng khách sạn cao cấp năm sao mà lần trước chị họ của cô kết hôn.

Cô nói suy nghĩ của mình ra với Đảng Lam, Đảng Lam mắng cô là nhà quê, chỉ biết xanh vàng rực rỡ, có hiểu cái gì gọi là khuynh hướng cảm xúc hay không, Đảng Lam chỉ vào mấy bình sứ cũ mèm nằm trên giá, sành sỏi nói với cô: "Đây là Mai bình được làm bằng sứ thanh hoa, được làm từ thời Ung Chính của nhà Thanh."

Tô Hà nghe thấy thì mơ hồ, nhưng lại nhớ giá của nó rất kĩ, bởi tùy tiện một cái trong đó đáng giá số tiền mà dù cả đời này Tô Hà cũng không có cách nào làm ra được, nhưng thức ăn ở đây thực sự rất ngon, Tô Hà ăn một lần thì nhớ mãi cho tới bây giờ.

Đảng Lam cực kì quen thuộc gọi thức ăn, bảo nhân viên phục vụ khui chai rượu đỏ khai vị trước, nghiêng đầu sát vào bên tai Tô Hà nói: "Cậu nói thật tớ nghe thử, tối hôm cấp ba đó, cậu và Đường đại soái ca đi ra ngoài, thật sự không hề xảy ra chuyện gì? Có phải đến bây giờ cậu vẫn còn nhớ anh ta không?”

Tô Hà từng có một thời gian yêu đơn phương, và đoạn thời gian đó là suốt ba năm trung học của cô, nếu như nói khoảng kí ức thuở thanh xuân đó có cái gì là khó quên, thì ngoài tình bạn với Đảng Lam, chính là đoạn thầm mến này, cuối cùng cô chiếm được một cái hôn, cùng một câu: "Em thật đáng yêu." Như vậy là đã xong ba năm thầm mến.

Nhưng Đảng Lam vẫn cứ luôn cảm thấy cô cùng Đường Nhất Kiệt sẽ phát sinh cái gì, Đảng Lam thấy bộ dáng cắn môi đỏ mặt của cô, hận không thể cắn cô một cái, rõ ràng Tô Hà đáng yêu như vậy, sao lại không có chàng trai nào phát hiện ra chứ, Đảng Lam cảm thấy, có lẽ là do cô không thường xuyên tiếp xúc với phái nam, cho nên quyết định hôm nay cho cô một kinh ngạc thật to, cũng là món quà sinh nhật hai mươi sáu tuổi mình tặng cho cô ấy, không ngờ rằng do sai sót ngẫu nhiên, đã đưa Tô Hà thẳng đến miệng sói.

Tô Hà bị Đảng Lam chuốc hơn nửa chai rượu đỏ, làm cho cô gái vốn không quen uống rượu như cô hoàn toàn choáng váng, từ sau khi phát hiện ra nét đáng yêu khi say của Tô Hà, mấy năm nay, niềm sảng khoái lớn nhất của Đảng Lam chính là chuốc say cô, Đảng Lam vẫn luôn cho rằng, nếu Tô Hà không uống rượu sẽ là một chú thỏ con cực kì vô hại cho cả người lẫn vật, nhưng sau khi Tô Hà uống rượu, chính là một con thỏ to gan lớn mật, có lẽ là tính cách áp lực đã lâu, nên sau khi uống rượu say, sẽ cởi mở đến bất ngờ, vừa kinh người nhưng lại vừa đáng yêu.

Đảng Lam sờ soạng khuôn mặt nhỏ nhắn mềm mại của Tô Hà, Tô Hà đưa tay hất tay cô ra, mở đôi mắt mông lung vì men say, cười khanh khách hai tiếng: "Tiểu Lam Lam, hôm nay, tớ sẽ ngủ cùng cậu, ngủ... để anh Diệp trợn to mắt nhìn, ha há, đến đây để đại gia hôn em một cái trước..." Nói xong, cô túm Đảng Lam đặt lên cổ của cô ấy, muốn hôn cô ấy.

Đảng Lam làm gì có chuyện chịu thiệt thòi, nên đẩy mặt cô ra, nâng người cô dậy, đỡ cô ra bên ngoài thuê một gian phòng, trực tiếp lên lầu, trên lầu là phòng của câu lạc bộ, Đảng Lam đã sớm đặt sẵn, lấy thẻ ra mở cửa, sau đó đỡ Tô Hà vào bên trong, rồi gỡ cánh tay quấn quanh cô như bạch tuộc, đặt ở trên giường, sau đó bắt đầu gọi điện thoại cho anh trai của mình.

Anh trai của Đảng Lam là Đảng Hồng Kỳ, có gương mặt trẻ trung của hot boy, Tô Hà tuy háo sắc, lại tuyệt đối không có ý gì với anh trai của cô, nhưng cô em gái Đảng Lam này đối với anh trai luôn có ý nghĩ không hề lương thiện. Thường xuyên chụp ảnh anh trai mình đặt lên xe để chia sẻ cùng Tô Hà, Tô Hà từng cảm thán: "Nếu được ngủ một đêm với chàng trai như anh ấy, chết cũng đáng giá."

Đây là Tô Hà uống rượu say nên mới nói như thế, nhưng Đảng Lam vẫn nhớ cho tới hôm nay.

Cô nũng nịu vòi vĩnh anh trai hồi lâu, anh trai cô mới miễn cưỡng hứa với cô diễn tuồng này, Đảng Lam cũng không phải muốn thế nào, chỉ muốn thõa mãn nguyện vọng YY của Tô Hà một lần, hơn nữa anh trai cô cũng là người đáng tin để chọn, chắc chắn cũng sẽ không làm gì Tô Hà, cho nên mới nói kết giao cùng loại bạn có sở thích quái dị như Đảng Lam, không biết là hạnh phúc hay là bất hạnh của Tô Hà.

Chỉ tiếc, Đảng Lam dù đã suy tính rất chu toàn, nhưng vẫn không thể đoán được chuyện bất ngờ sẽ vẫn luôn xảy ra trong cuộc sống. Đảng Lam nhận được điện thoại của Diệp Tiêu, nên rời đi trước.

Khi cô vừa rời đi, thì Tô Hà liền từ trên giường lắc lư đứng lên, mơ mơ màng màng đi ra khỏi cửa, cô vẫn cứ nghĩ mình đang ngủ ở nhà, nên muốn ra khỏi phòng để đi toilet.

Khi đi ra khỏi cửa, đi dọc đến cuối hành lang, theo trong ý thức của cô, nhất định đó chính là toilet, cô đẩy cửa ra bước vào, đi thẳng vào cửa nhỏ bên cạnh, quả nhiên là toilet, cô từ từ nhắm hai mắt, vén váy cởϊ qυầи lót nhỏ xinh ra, mở chân ngồi lên bồn cầu.

Một màn này đều rơi hết vào tầm mắt của Mạc Đông Dương, hắn không khỏi nghiền ngẫm nhíu mày, ánh mắt bất tri bất giác dừng lại trên bắp đùi trắng nõn của cô bé đang ngồi trên bồn cầu, hai chân tách ra hai bên, đầu gối hơi cong, váy vén cực kỳ cao, đứng ở góc độ của Mạc Đông Dương có thể nhìn thấy cái mông tròn tròn nhỏ xinh của cô, gần như người anh em dưới thân lập tức có phản ứng.

Mạc Đông Dương không khỏi bật cười, nếu đây là món quà sinh nhật mà tiểu Xán đưa cho hắn, hắn phải nói tiểu Xán đã tiến bộ rồi, lần này đưa hắn coi như vừa lòng, dù cô bé con kia đang là thật hay đang diễn trò, đều gợi lên hứng trí của hắn, bao nhiêu năm qua hắn không có loại cảm giác xúc động này, thậm chí hắn gần như muốn cô ngay trên bồn cầu, nhưng hắn sẽ không vội vàng xao động như thế, hắn có cả một đêm nay.

Nếu Tiểu Xán đã an bài xong, thì hắn cũng nên cảm kích mới đúng, dù sao cũng đã rất lâu rồi hắn không gần gũi với phụ nữ.

Tay của Mạc Đông Dương chống lên cửa toilet, có chút hăng hái nhìn chú thỏ con đang ngồi trên bồn cầu, thật đúng là một con thỏ nhỏ, khuôn mặt đến vành tai đều hồng hồng, cái miệng nhỏ nhắn cũng hồng hồng, hơn nữa cái loại vẻ mặt yếu ớt đáng yêu mơ mơ màng màng này, diễn tương đương đúng chỗ.

Mạc Đông Dương nhìn cô từ trên bồn cầu đứng lên, với tay kéo chiếc qυầи ɭóŧ lên, không biết là cô ấy say thật hay là đang giả vờ, nhưng với rồi cứ với mãi vẫn chưa kéo lên được, cúi đầu nghiêng người đem làn váy vén rất cao, hơn nữa vì sợ tà váy lại rơi xuống, dùng cằm mình giữ chặt, sau đó cúi đầu hạ thấp người xuống kéo chiếc qυầи ɭóŧ nhỏ xinh lúc này đã tuột đến dưới chân, ở giữa có những sợi lông tơ thưa thớt, cùng với hai mép bánh bao trắng nõn mập mạp, bên dưới đó nữa là đóa hoa ướt sũng và khe hở hẹp màu hồng nhạt...

Mạc Đông Dương chợt thấy dưới thân có chút đau, hắn cảm thấy nếu mình tiếp tục đứng đây nhìn nữa, thì thật sự không phải tác phong của hắn, Mạc Đông Dương không chút khách khí thong thả đi vào, cúi người hôn cô, cười nhẹ một tiếng, dán sát vào tai cô thì thầm:

"Bé thỏ con đáng yêu, có muốn anh đây giúp gì không, hửm?"

Tô Hà mơ mơ màng màng ngước mắt lên, một hồi lâu mới có định thần nhìn Mạc Đông Dương, nghiêng đầu nhìn Mạc Đông Dương một lúc rất lâu, bỗng nhiên bật cười khanh khách: "Anh nói tôi có đáng yêu hay không?"

Đáy mắt thâm trầm đầy mờ ám của Mạc Đông Dương nhanh chóng nhảy ra ánh lửa, hắn hôn lên cái miệng nhỏ của cô: "Đáng yêu, đáng yêu đến mức anh đây muốn ăn em ngay tại chỗ này.”

Đôi môi của hắn vừa dời đến cái miệng nhỏ của cô, đã bị cô vòng tay lên cổ, nồng nhiệt đáp lại......

Kỹ thuật hôn của cô rất tệ, có lẽ là cố ý diễn xuất để lấy lòng hắn, vụng về giống như cô bé con chưa từng biết mùi đời, nhưng lại càng khơi mào du͙© vọиɠ mãnh liệt của Mạc Đông Dương một cách lạ thường, thế cho nên hắn phá lệ, hôn cô rất sâu......

Lưỡi của hắn mang theo nét bá đạo không cho phép cự tuyệt, mạnh mẽ tấn công, hương vị của cô làm cho hắn có cảm giác sạch sẽ nhẹ nhàng khoan khoái, mặc dù có thoang thoảng vị rượu nhưng cũng vô cùng ngọt ngào, làm Mạc Đông Dương nhịn không được hôn rồi lại hôn, mà cô bé con trong lòng cũng nhiệt tình phối hợp với hắn, trúc trắc lại nhiệt tình, làm cho Mạc Đông Dương càng ngày càng hưng phấn, cuối cùng đem thân mình cô nhấc lên trên bồn rửa tay bên cạnh.

Tuy rằng du͙© vọиɠ trong cơ thể đã muốn đạt tới bùng nổ cực hạn, nhưng động tác của Mạc Đông Dương vẫn nhẹ nhàng như cũ, chậm chạp tao nhã, hắn đẩy khóa kéo trên chiếc váy của cô ra, chậm rãi tụt xuống, chiếc qυầи ɭóŧ cũng bị hắn cởi ra, quăng đến một bên, nhìn những hoa văn trẻ con trên đó, Mạc Đông Dương nhịn không được nở nụ cười, đúng là chuyên nghiệp, trong ngoài đều thật sự đồng nhất.

Hắn bắt đầu hôn cô, từ hai má hồng hồng đến cái miệng nhỏ nhắn, chiếc cổ thon dài, và bầu ngực sữa đầy đặn, cùng với đóa anh đào đỏ ửng trước ngực...... Hắn nhịn không được ngậm vào trong miệng, tùy ý nhấm nháp......

Cô nhóc kia thực sự rất nhiệt tình, thân thể tròn trịa dán sát vào trong lòng hắn, làn da mịn màng như tơ lụa làm hưng phấn vốn mất đi đã lâu của Mạc Đông Dương lại một lần nữa trở về.

Hắn vỗ về chơi đùa, hôn từng tấc một trên thân thể của cô, thẳng đến khi cô ở trong lòng mình nhịn không được động tình run run, bàn tay to của hắn thăm dò xuống dưới, đυ.ng đến nơi trơn ẩm như trong dự kiến, hắn mới bắt đầu cởi ra dây lưng của mình......

Khi hắn tiến vào, chỉ chớp mắt thôi, hắn đã ý thức được cái loại khít khao bất thường đó, cùng với một lớp cách trở bên trong hoa huyệt của cô, Mạc Đông Dương cũng chỉ hơi lặng đi một chút, tiếp theo liền không lưu tình chút nào tiến quân thần tốc.

Tô Hà đau đến mức xuýt xoa liên tục, nhưng dưới tác dụng của cồn làm cô cảm thấy lúc này mình đang chìm trong một giấc mộng xuân, và giấc mộng xuân đó của cô, vĩnh viễn chỉ có một đối tượng, cô mơ mơ màng màng mở mắt ra nhìn hắn, ánh mắt hắn vẫn sâu như thế, thâm trầm như thế, giống như hồ nước sâu hút không thể nhìn thấy gì, thỉnh thoảng hiện lên tia sáng, tựa như những ánh sao vừa lạc vào trong hồ nước, mê người như thế, quyến rũ như thế. Làm cô cam tâm tình nguyện giao chính mình cho hắn, tuy có chút đau, nhưng cô vẫn cảm thấy hạnh phúc, cô không còn tiếc nuối, ít nhất ở trong mộng cô có thể lấy lòng hắn, cô gắt gao nắm cổ của hắn, hôn lên đôi môi mỏng manh của hắn.

"Đúng là một chú thỏ con nhiệt tình......"

Phản ứng của Tô Hà hoàn toàn lấy lòng Mạc Đông Dương, hắn ôm chặt cô, từ bên trong phòng tắm đi ra, trực tiếp đi đến bên trong, đặt cô lên trên chiếc giường thật to, hung hăng đâm vào, bàn tay to của hắn giữ chặt ở chiếc mông trắng nõn mềm mại của cô, không ngừng đâm vào, một phát rồi lại một phát, mỗi một lần đều giống như muốn làm cô gãy đôi, nhìn cô quằn quại bên dưới thân mình không ngừng run rẩy, rêи ɾỉ, bất lực, Mạc Đông Dương thích cực kì, cô bé con này cực kì hợp ý với hắn, bất cứ trên phương diện nào, công lao lần này của tiểu Xán đúng là không nhỏ.

Có lẽ sự thật đúng như lời tiểu Xán nói, đến tuổinày của hắn, thích nhất đúng là loại bé con non mềm trong sáng như thế này, có thể thỏa mãn du͙© vọиɠ gần như biếи ŧɦái của hắn......

Mạc Đông Dương cũng không biết mình đã muốn cô bao nhiêu lần, cho dù cô đã ngất xỉu, Mạc Đông Dương cũng không hề ngừng lại, ép buộc cô mãi cho đến hừng đông, Mạc Đông Dương mới thoả mãn buông tha cô, hắn đến phòng tắm tắm rửa, mặc xong quần áo, đưa mắt nhìn cô bé con trên giường bị hắn yêu thương suốt cả một đêm, mở ví tiền ra, lấy ra thẻ đặt ở đầu giường, sau đó viết số điện thoại riêng cùng mật mã lên trên một mảnh giấy.

Đối với cô bé này, hắn tương đối có hứng thú, có lẽ bọn họ có thể phát triển thành một loại quan hệ cố định, hắn sẽ cho cô thứ cô muốn, dù sao cô cũng đã làm cho hắn đạt được một lần thỏa mãn lớn nhất trong cuộc đời này......