Hắn cẩn thận nhấm nháp tiểu châu, đầu lưỡi cũng không ngừng khảy tiểu đậu.
Nơi đó quá nhạy cảm, cho dù đầu lưỡi chỉ nhẹ nhàng lướt qua phía trước tiểu đậu đậu, cũng đủ khiến Cố Ảnh banh rộng hai chân. Cô muốn khép hai chân lại, nhưng Giang Tự Châu đã dùng một tay nắm lấy cổ chân trắng ngần của cô, kéo chân của cô ấn lên chỗ dựa sô pha.
Cô chỉ có thể ngẩng đầu lên nắm chặt lấy thành sô pha, hơi thở dồn dập khiến tuyết nhũ cũng phập phồng theo.
“Tỷ tỷ thở gấp cũng thật dễ nghe, rất thoải mái sao?”
Ngón tay hắn tách hoa môi cô ra, mật dịch ướt sũng không giữ nổi mà trào ra bên ngoài, ướt dính toàn bộ âʍ ɦộ, chạy dọc xuống mông, nhỏ giọt xuống sô pha, thảm.
“Tỷ tỷ thơm quá, thật nhiều nước, nơi này cũng rất thơm.”
Hắn không chịu được cám dỗ mà há miệng ngậm chặt hai cánh hoa, trong miệng không ngừng nuốt mật dịch, thậm chí còn uống không đủ mà mở to miệng liếʍ mυ'ŧ chòng ghẹo, vừa mυ'ŧ vừa nói lời cợt nhả dụ dỗ cô: “Tỷ tỷ… nếu như đã thoải mái rồi, chỗ nào chưa thoải mái, muốn, nói với tôi nha.”
Bàn tay đang giữ chân cô thuận thế xoa phần đùi non mịn. Tay còn lại chậm dãi móc mật dịch trong mật huyệt ra, bôi trơn tiểu châu cứng ngắc, mật dịch được moi ra chảy xuống hoa môi, khiến cho âʍ ɦộ bóng loáng ngon miệng.
Kɧoáı ©ảʍ lần này tập trung tập trung lại. Ngày thường Cố Ảnh tự an ủi cũng sẽ chiếu cố đến tiểu hoa châu, nhưng khi bị người khác đùa giỡn lại là cảm giác hoàn toàn khác, hắn khảy tiểu châu tùy ý, không có kết cấu hoặc kỹ xảo gì, cô không biết ngay sau đó hắn sẽ niết nhẹ hay mạnh, càng chưa từng thử qua kiểu bại lộ hoàn toàn hoa châu cho người khác nhìn chăm chú. Cô muốn kẹp chặt hai chân, tốt nhất là kẹp chung với khuôn mặt anh tuấn của hắn lại một chỗ, muốn mọi chỗ mọi nơi đều được hắn chăm sóc.
“A… âm đế, âm đế thật thoải mái. Môi âʍ ɦộ cũng thật thoải mái, thật biết hút. Còn muốn.”
Cố Ảnh dùng tay đè đầu hắn lại, dùng sức ấn xuống, đồng thời khom lưng đỉnh eo đón ý nói hùa.
Giang Tự Châu bị cô đè mặt hắn xuống âʍ ɦộ, khuôn mặt trắng nõn, hoa huyệt đỏ au, chặt chẽ dán sát vào nhau, chóp mũi hắn chạm vào huyệt thịt, âʍ ɦộ non mềm.
Đầu lưỡi luồn lách vào huyệt đạo, huyệt thịt điên cuồng co rút lại, cắи ʍút̼ đầu lưỡi của hắn, cảm giác tê dại truyền từ huyệt thịt của cô đến đầu lưỡi hắn. Cố Ảnh thu hồi tay che miệng rầm rì thở gấp, hắn cuốn lấy thịt châu hút mạnh, nhấp nháp mỗi tấc thịt trong tiểu da^ʍ huyệt, tốc độ đầu lưỡi ra vào càng lúc càng nhanh, hai bên cánh môi đều được chiếu cố, hàm răng cũng ma xát nhẹ thịt mềm bên trong khiến cô hơn đau.
Mật dịch không ngừng chảy vào miệng hắn, hắn nuốt không hết liền tràn ra phía bên ngoài. Cuối cùng hắn dùng sức hung hãn mυ'ŧ mạnh hoa châu.
Cố Ảnh căng chặt phun trào.
Đêm khuya, trong phòng khách chung tư, người phụ nữ kiều mị mở rộng hai chân, tư thế dâʍ đãиɠ bị người đàn ông đè trên sô pha liếʍ âʍ ɦộ đến triều xuy.
Tiều hoa huyệt vẫn còn đang co rút, Giang Tự Châu đã kéo quần phóng xuất ra dươиɠ ѵậŧ sưng đau dưới háng, lấp kín huyệt khẩu đang phun nước, không chờ cô phản ứng lại đã kéo căng chân đâm mạnh vào.
Tiểu huyệt đang cao trào chặt chẽ ướt nóng, xử nam mới vừa hùng hổ cắm vào một nửa đã bị vô số cái miệng nhỏ cắt mυ'ŧ.
Cố Ảnh mơ hồ cảm giác được hoa huyệt bị căng ra, tϊиɧ ɖϊ©h͙ xử nam phun trào ở hoa tâm, cô còn chưa dứt ra khỏi kɧoáı ©ảʍ triều xuy đã bị tϊиɧ ɖϊ©h͙ bắn vào đến cao trào lần nữa.
Du͙© vọиɠ của Giang Tự Châu cũng bị trêu chọc đến tàn nhẫn, cơ hồ vừa mới bắn ra đã cứng lại, hắn đỏ mắt tiếp tục trầm eo cắm rút, Cố Ảnh còn đang mê mang vì vừa mới triều xuy đã lại cao trào, nhất thời không kịp phòng bị bị hắn nắm eo nâng chân thâm nhập liên hồi.
Dường như người đàn ông ôn khắc chế liếʍ vυ' liếʍ âʍ ɦộ cho cô đã dùng hết sự dịu dàng, lúc này đây thô lỗ phá vỡ huyệt thịt cắm đến lút cán, cũng không màng huyệt thịt nhiệt tình níu kéo mà rút ra, chỉ còn qυყ đầυ chôn ở bên trong, rồi lại đâm thật mạnh vào.
Cố Ảnh sung sướиɠ khẽ cắn ngón tay, môi đỏ tràn ra tiếng rêи ɾỉ yêu mị, hoàn toàn bị hắn chiếm quyền chủ động.
Âm thanh va chạm vang vọng phòng khách, trong nháy mắt đã cắm rút hơn trăm cái, thao đến thô bạo, chưa kể Cố Ảnh vừa mới cao trào, ý thức vốn đã không thanh tỉnh.
Giang Tự Châu miễn cưỡng đã thèm, hơi khôi phục thần chí, ôm cô từ trên sô pha đứng lên.
Thịt căn đỏ tím của hắn còn cắm trong tiểu huyệt, qυყ đầυ cắm sâu tận cùng, thân thể cô treo trên người hắn, theo bản năng vòng qua eo hắn, cánh tay cũng vòng qua ôm lên cổ, cái miệng nhỏ mê người đối diện môi hắn.
Hắn cong khóe miệng, thả tay ra.
Cố Ảnh thoáng chốc không được nâng đỡ, cánh tay ngón sen kinh hoảng ôm chặt lấy hắn, sức lực toàn thân tập trung lên cự vật kẹp trong hoa huyệt.
Nếp uốn trên huyệt thỉ hoàn toàn bị căng đến trắng bệch, nhưng hắn còn thấy chưa đủ, qυყ đầυ hãm sâu trong huyệt thịt lấy thế như chẻ tre đỉnh thật mạnh lên, hoa huyệt bị bắt nuốt cự vật đến độ sâu trước nay chưa từng có.
“Bang” một tiếng, huyệt khẩu đập thẳng vào hai trái trứng.
“Ô a! Sâu... sâu quá... Muốn xuyên qua!”
Cố Ảnh lắc mông muốn nhả bớt đồ vật đang cắm trong huyệt cô, lại bị hắn đánh một cái không nặng không nhẹ, mông thịt chấn động, khiến cô chấn kinh hung hăng co rút huyệt thịt, Giang Tự Châu sướиɠ đến kêu lên một tiếng.
“Ngoan chút, mang em lên lầu.”