“Chị nguyện ý ở bên em……”
Vệ Vong Ngôn từng ảo tưởng qua vô số lần, Vệ Du Nhiên sẽ nói những lời này với hắn, nhưng vào lúc thật sự nghe được, hắn lại không dám tin.
Sửng sốt thật lâu sau, Vệ Vong Ngôn mới duỗi tay ôm lấy cô, giọng nói run rẩy hỏi: “Tỷ tỷ…… Lời…… Chị nói, là thật chăng?”
“Ừm, là thật ……” Dứt lời, Vệ Du Nhiên còn nhẹ nhàng vuốt ve lưng, làm như đang trấn an cảm xúc của hắn.
Nếu nói tình yêu giống rượu, trình độ mỗi người yêu thích và say mê khác nhau, như vậy Vệ Du Nhiên nghĩ, cô hẳn là dị ứng cồn.
Cô không có chút hứng thú nào đối với con trai cùng tuổi, cho dù là nam sinh ấy ở trong mắt người khác rất ưu tú cũng cũng không ngoại lệ.
Bởi vì cô cảm thấy, này đó nam sinh, không phải là lớn lên không được, cũng là tính cách không tốt, nhân phẩm không ra gì……
Đôi khi, Vệ Du Nhiên còn hiểu ý nói: Cùng với cùng bọn họ ở bên nhau, còn không bằng cùng đệ đệ ở bên nhau.
Không nghĩ tới, đến cuối cùng, thế mà *nhất ngữ thành sấm*……(Một lời nói ra thành lời tiên tri)
Nói thật, Vệ Du Nhiên đến nay vẫn rất sợ hãi, không dám tiếp thu phần cảm tình này của Vệ Vong Ngôn.
Nhưng sau khi nghe được Vệ Vong Ngôn nói ra những đó, cô không thể không đi lựa chọn tiếp thu phần cảm tình này.
Tuy nhiên không phải cô kháng cự phần tình cảm này, chỉ là cô sợ hãi mà thôi……
Nếu cô thật sự kháng cự chuyện này, như vậy từ lúc bắt đầu, cô sẽ không gật đầu đồng ý với hệ thống.
Tuy nói là vì đánh thức Vệ Vong Ngôn, nhưng nếu cô thật sự kháng cự, cô chỉ biết tìm phương pháp khác, chứ không phải đồng ý dùng phương pháp làʍ t̠ìиɦ đánh thức hắn, nếu đổi lại nằm ở trên giường bệnh hôn mê bất tỉnh không phải Vệ Vong Ngôn, mà là người đàn ông họ hàng nào đó, hệ thống muốn cô làm như vậy, cô tuyệt đối sẽ không đáp ứng.
Hơn nữa lần này Vệ Vong Ngôn thật sự quá cực đoan, sống chết ép cô chọn ột đáp án.
Cho nên…… Cô quyết định nghe theo du͙© vọиɠ trong lòng mình, cùng Vệ Vong Ngôn ở bên nhau.
Mà sau đó, Vệ Du Nhiên và Vệ Vong Ngôn cũng tỉnh lại khỏi cảnh trong mơ……
Cho dù đang ôm chặt Vệ Du Nhiên, nhưng Vệ Vong Ngôn vẫn có chút sợ hãi cô rời đi, lại hỏi: “Tỷ tỷ, lời chị vừa nói ở trng mơ, đều là sự thật sao?”
Vệ Du Nhiên gật đầu nói: “Ừm, đều là sự thật……”
“Nhưng tỷ tỷ, không phải…… chị đã có người mình thích sao?” Nói thế, Vệ Vong Ngôn càng ôm chặt Vệ Du Nhiên hơn.
Vệ Du Nhiên duỗi tay sờ sờ khuôn mặt của Vệ Vong Ngôn, ôn nhu nói: “Người chị thích, chính là em nha……”
Sau khi nghe được Vệ Du Nhiên nói như vậy, sự lo lắng trong lòng Vệ Vong Ngôn cũng biến mất hoàn toàn.
Sau đó, bọn họ lại hàn huyên một hồi lâu, sau khi rời giường đánh răng rửa mặt xong, Vệ Du Nhiên liền nói cô phải quay lại phòng ở của mình.
Lời này vừa nói ra, Vệ Vong Ngôn thoáng chốc lo sợ bất an, nhưng hắn lại không tiện ngăn cản Vệ Du Nhiên, chỉ có thể nhìn cô rời đi, một mình lưu tại trong nhà miên man suy nghĩ.
Đừng nói tỷ tỷ là bởi vì lời hắn nói trước đó, cho nên mới đáp ứng cùng hắn ở bên nhau, cũng không phải thật sự thích hắn ……
Cô quả nhiên vẫn …… Không thích hắn sao?
Tưởng tượng đến khả năng đó, tâm tình Vong Ngôn lập tức rơi xuống đáy cốc.
Vì thế mấy ngày sau, Vệ Vong Ngôn vẫn luôn dính Vệ Du Nhiên, nhưng liên tiếp mấy ngày, Vệ Du Nhiên đều không đồng ý làʍ t̠ìиɦ với Vệ Vong Ngôn.
Cũng không phải bởi vì cô tới kinh nguyệt, cô chỉ đơn thuần không có gì muốn làm ái du͙© vọиɠ mà thôi.
Cô nghĩ ở bên nhau như vậy là được, còn làʍ t̠ìиɦ……
Nhớ tới cái này, tâm tình Vệ Du Nhiên thập phần phức tạp, sở dĩ cô cự tuyệt cùng Vệ Vong Ngôn làʍ t̠ìиɦ, ngoại trừ không có du͙© vọиɠ, còn bởi vì cô rất sợ chuyện của bọn họ sẽ bị phát hiên, rốt cuộc ở chỗ này, người biết bọn họ là chị em thật sự quá nhiều.
Hơn nữa Vệ Vong Ngôn còn thích nội bắn, cứ tiếp tục như thế, cô sớm hay muộn sẽ mang thai……
Nhưng Vệ Vong Ngôn không biết suy nghĩ trong lòng Vệ Du Nhiên, cô càng cự tuyệt, trong lòng hắn càng sợ hãi.
Cho nên hôm nay, nhìn Vệ Du Nhiên đang ngủ say, Vệ Vong Ngôn rất muốn làm cô vĩnh viễn lưu lại bên cạnh hắn, rất muốn lại hôn môi cô một chút.
“Tỷ tỷ……”
Hắn thấp giọng kêu Vệ Du Nhiên hai tiếng, thấy cô vẫn như cũ không tỉnh lại, tay hắn chậm rãi duỗi đến mặt cô
Sau khi vuốt ve khuôn mặt cô một chút, Vệ Vong Ngôn còn chưa cảm thấy thỏa mãn, liền cúi người hôn lên môi cô.
Thấy Vệ Du Nhiên còn chưa tỉnh, lá gan Vệ Vong Ngôn cũng bắt đầu lớn dần lên, hắn nhấc váy ngủ Vệ Du Nhiên lên, kéo qυầи ɭóŧ cô xuống.
Dsau khi Vệ Vong Ngôn tách hai chân Vệ Du Nhiên ra, vùi đầu giữa hai chân cô, liếʍ láp âm đế của cô……
Không thể thao được cô, vậy hôn thế này cũng không tồi……
Theo Vệ Vong Ngôn liếʍ láp, nước da^ʍ chậm rãi chảy ra, Vệ Du Nhiên cũng bởi vì kɧoáı ©ảʍ tê tê dại dại mà tỉnh lại.
Vệ Du Nhiên vừa mở mắt, nhìn thấy chính là hình ảnh Vệ Vong Ngôn chôn giữa hai chân cô liếʍ láp.
Nhìn thấy tình cảnh này, Vệ Du Nhiên vốn muốn thét lên, nhưng nghĩ lại, cô vẫn lựa chọn tiếp tục giả bộ ngủ.
Nếu cô không la thì một hồi Vệ Vong Ngôn liếʍ xong liền kết thúc, còn nếu cô cất tiếng Vệ Vong Ngôn thấy cô tỉnh, thuận thế muốn làm cô thì làm sao?
Nhưng không như mong muốn, không bao lâu, Vệ Vong Ngôn liền trực tiếp cắm dươиɠ ѵậŧ đi vào.