Những lời này của Vệ Du Nhiên có thể nói là một hòn đá làm cả hồ dậy sóng, khiến tâm tình của Vệ Vong Ngôn thật lâu không thể khôi phục bình tĩnh.
Không có gì so với việc người mình thích rất nhiều năm, nói ra loại lời này và lời thổ lộ lạ lùng càng làm người ta thêm kích động.
Sửng sốt một hồi lâu, Vệ Vong Ngôn mới thật cẩn thận hỏi: “Tỷ tỷ…… Chị…… Điều chị nói là sự thật sao?”
Thấy hắn như thế, những mắc cỡ trong lòng Vệ Du Nhiên bỗng dưng biến mất, cô ôm chặt lấy hắn, ra vẻ nghi hoặc nói: “Đương nhiên là thật, chẳng lẽ…… Em không thích chị sao?”
Cô vừa dứt lời, Vệ Vong Ngôn liền vội nói: “Không phải! Em thích tỷ tỷ, em thích chị nhất nhất nhất luôn!”
Nghe được Vệ Vong Ngôn liên tiếp nói nhiều chữ nhất như vậy, Vệ Du Nhiên có chút buồn cười, cười nói: “Được, chúng ta vào nhà trước rồi nói sau.”
Lập tức Vệ Du Nhiên buông lỏng tay đang ôm Vệ Vong Ngôn, nhưng trong lúc cô buông tay ra, Vệ Vong Ngôn liền duỗi tay túm cô vào trong l*иg ngực hắn.
Bị hắn ôm lấy mạnh như vậy, Vệ Du Nhiên kinh ngạc một chút, mới nói: “Đừng như vậy…… Cửa còn chưa đóng đó……”
Nghe được cô nói như vậy, Vệ Vong Ngôn vội vàng đóng cửa lại, theo tiếng đóng cửa “phanh” mọt tiếng vang lên, ngay sau đó, Vệ Vong Ngôn tức khắc gấp không chờ nỗi mà làm chuyện hắn vẫn luôn mơ ước.
“Ưm……”
Vệ Vong Ngôn đặt Vệ Du Nhiên lên trân cửa, liền hôn lên môi cô, cùng lưỡi cô dây dưa, tùy ý cướp lấy nước bọt trong miệng cô.
Vệ Vong Ngôn mười sáu tuổi tất nhiên là không có kỹ xảo hôn môi, nhưng bởi vì ở các cảnh trong mơ trước kia, Vệ Vong Ngôn đã hôn qua Vệ Du Nhiên rất nhiều lần, khinh nghiệm tích luỹ xuống dưới đã khắc vào trong tiềm thức của Vệ Vong Ngôn, cho nên giờ này khắc này, hắn hôn cũng thập phần thành thạo.
Vệ Du Nhiên bị nụ hôn bất ngờ này làm mơ mơ màng màng, cô thật sự dự đoán không được, Vệ Vong Ngôn cư nhiên sẽ trực tiếp như vậy, vừa vào liền hôn cô.
Hơn nữa cô hiện tại còn không thể đẩy ra hắn, chỉ có thể tùy ý hắn hôn như thế, bọn họ cứ như vậy ôm chặt hôn nhau, tựa như hai cực nam chân không thể tách rời.
Hôn được Vệ Du Nhiên, Vệ Vong Ngôn phấn khởi tới rồi cực điểm.
Thật tốt quá…… Tỷ tỷ thuộc về hắn……
Ở trong lòng nghĩ thế, tay Vệ Vong Ngôn ôm Vệ Du Nhiên cũng càng chặt, hắn hôn cũng trở nên càng thêm nhiệt liệt.
Nụ hôn này giằng co thật lâu, cho đến khi Vệ Du Nhiên cảm giác cô sắp không thở nổi, Vệ Vong Ngôn mới kết thúc nụ hôn này.
Chỉ bạc thật dài lôi ra từ trong miệng của bọn họ, nhìn khuôn mặt đỏ chót của Vệ Du Nhiên, lại nhìn cô bởi vì thở dóc không ngừng phập phồng ngực, Vệ Vong Ngôn không khỏi cảm thấy quần bỗng nhiên căng thẳng, phần hông nổi lên một cái bao lớn.
Mà lúc này Vệ Vong Ngôn còn đang ôm Vệ Du Nhiên, bọn họ rất gần nhau, Vệ Du Nhiên tự nhiên cũng cảm giác được có vật gì đó cưng cứng đang chọc cô ……
Vì thế mặt Vệ Du Nhiên không thể không lại đỏ vài phần, bắt đầu dời đề tài đi: “Được rồi…… Chúng ta ăn bánh kem trước đi, để em cầu nguyện, chúc mừng một chút……”
Dứt lời, Vệ Du Nhiên chủ động dắt tay Vệ Vong Ngôn, lôi kéo hắn về hướng phòng bếp.
Sau khi đi đến phòng bếp, Vệ Du Nhiên hỏi Vệ Vong Ngôn, hôm nay ba và dì, cũng chính là mẹ kế của họ có trở về hay không, Vệ Vong Ngôn lại nói bọn họ mấy ngày hôm trước đi ra ngoài du lịch, không qua mười ngày nửa tháng chắc sẽ không trở về.
Sau đó Vệ Du Nhiên lại hỏi Vệ Vong Ngôn, có tính mời bạn học, bạn bè tới ăn sinh nhật với hắn không, Vệ Vong Ngôn lại nói hắn vừa tới trường học không lâu, không quen với các bạn học lắm, bạn bè trước kia cách nhà hắn khá xa, cũng không tiện lại đây, nếu tỷ tỷ hôm nay không tới thì sinh nhật lần này hắn phải trải qua một mình.
Nghe được Vệ Vong Ngôn nói như vậy, trong lòng Vệ Du Nhiên bỗng nhiên thực áy náy, cô vốn tưởng rằng vào sinh nhật mười sáu tuổi của Vệ Vong Ngôn năm ấy, cô tuy rằng không trải qua cùng hắn, thì ít nhất cũng có ba và bạn bè ăn mừng cùng, chưa từng nghĩ, hắn thế mà lại một người trải qua……
Nghĩ như vậy, Vệ Du Nhiên thầm nghĩ nhất định phải ở đây chúc mừng sinh nhật Vệ Vong Ngôn thật tốt, cô mở tủ lạnh ra, khi nhìn thấy bánh kem trong tủ lạnh, cô không khỏi cảm thấy có chút may mắn, bằng không cô còn phải đi ra ngoài một chuyến.
Nhưng sau đó, cô lại có chút áy náy, lẩm bẩm nói: “Tiểu Ngôn, xin lỗi…… Chị chạy đến quá vội vàng, ngay cả bánh kem cũng không mang cho em……”
Lời cô còn chưa dứt, Vệ Vong Ngôn liền cầm tay cô, lắc đầu nói: “Chỉ cần tỷ tỷ có thể tới, em đã rất vui vẻ, huống chi……..Tỷ tỷ chính là thứ em muốn nhất ……”
Tuy nhiên khi Vệ Vong Ngôn đang nói ra phần sau, thời điểm nói chuyện giọng nói rất nhỏ, Vệ Du Nhiên cũng không nghe rõ.
Sau đó, Vệ Du Nhiên đặt bánh kem lên trên bàn cơm, bật lửa đốt ngọn nến trên bánh kem, vì Vệ Vong Ngôn hát lên bài ca chúc mừng sinh nhật.
Vệ Du Nhiên ở một bên ngâm nga ca hát, Vệ Vong Ngôn thì lại không chớp mắt nhìn cô, cho đến khi tiếng ca Vệ Du Nhiên dừng lại, hắn mới hồi thần.
“Sinh nhật vui sướиɠ, ước đi nha.”
Nghe được Vệ Du Nhiên nói như vậy, Vệ Vong Ngôn liền nhắm hai mắt lại, sau khi ước nguyện thổi tắt ngọn nến trên bánh kem.
Mà điều ước hắn vừa ước là hắn hy vọng tất cả nguyện vọng của Vệ Du Nhiên sở đều có thể thành hiện thực.
Đến nỗi nguyện vọng của hắn, lập tức sắp thực hiện được……
Sau khi Vệ Vong Ngôn thổi xong ngọn nến, Vệ Du Nhiên rút ngọc nến trên bánh kem ra, còn cắt bánh kem cho Vệ Vong Ngôn.
Cái bánh kem này chỉ to bốn tấc, còn chia cho hai người bọn họ, Vệ Du Nhiên cảm thấy Vệ Vong Ngôn ăn không đủ no, liền nói: “Nếu ăn bánh kem mà không đủ no, đợi lát nữa chị phía dưới cho em ăn ……”
Vệ Du Nhiên ý tứ là làm một chén mì cho Vệ Vong Ngôn ăn, nhưng những lời này của cô truyền tới trong tai Vệ Vong Ngôn lại thay đổi ý tứ.
“Tỷ tỷ, không cần chờ đâu, em muốn ăn ngay bây giờ……”
Dứt lời, Vệ Vong Ngôn ấn Vệ Du Nhiên lên trên bàn cơm, cái bàn ăn này hình chữ nhật, cho nên cho dù đã bày bánh kem ra, cũng vẫn có thể ấn Vệ Du Nhiên lên.
Sau khi Vệ Du Nhiên bị ấn lên bàn cơm, Vệ Vong Ngôn một phen kéo váy và qυầи ɭóŧ của cô xuống.
Vệ Du Nhiên ngạc nhiên không thôi, vội la lên: “Từ từ! Không phải em đói bụng sao?!”
“Đúng là em đói bụng, nhưng tỷ tỷ không phải chị nói phía dưới cho em ăn sao?”
Nghe được Vệ Vong Ngôn nói như vậy, Vệ Du Nhiên lập tức biết hắn đã hiểu lầm ý của cô, cô không dự đoán được Vệ Vong Ngôn mười sáu tuổi cư nhiên đầu óc toàn sắc sắc tình tình, bất đắc dĩ nói: “Không phải phía dưới này! Chị đang nói lát nữa làm cho em ăn!”
(Chắc đồng âm, Mị ko rành lắm)
Lời này vừa nói ra, Vệ Vong Ngôn liền ngừng lại, hắn sửng sốt một hồi lâu, mới dùng ngữ khí tủi thân mất chết nói: “Nhưng mà trước đó không phải chị nói, đem bản thân làm lễ vật cho em sao?”
“Chị…… Chị……” Vệ Du Nhiên nghĩ rồi lại nghĩ, cũng không biết nên nói cái gì mới tốt, cuối cùng trực tiếp im miệng không nói.
Thấy Vệ Du Nhiên không có nói ra lời phản đối, Vệ Vong Ngôn tiếp tục nói: “Nếu là quà tặng, phải đóng gói một chút mới được ……”
Sau đó, Vệ Vong Ngôn không biết từ nơi nào tìm đến mấy dải lụa gói quà, dùng dải lụa trói chặt tay Vệ Du Nhiên, lại tiếp theo dùng dải lụa cuốn lấy eo cô, cột cô trên bàn cơm.
Dải lụa cột cũng không chặt, Vệ Du Nhiên hơi dùng sức là có thể tránh thoát mở ra, nhưng cứ như thế, Vệ Du Nhiên vẫn cảm thấy cả người không được tự nhiên.
Nhưng bị cột lấy như vật, thật sự là quá thẹn, mà tiếp đó, việc càng khiến Vệ Du Nhiên mắc cỡ đã xảy ra……
Vệ Vong Ngôn cởi hết quần áo trên người Vệ Du Nhiên xuống, bẻ ra hai chân cô ra, liền ghé đầu vào giữa hai chân cô, đầu lưỡi duỗi về phía tiểu huyệt cô.
Đầu lưỡi của hắn vói vào khe thịt đó, ở môi âʍ ɦộ của cô liếʍ hai cái, sau đó hướng lên trên liếʍ âm đế trồi lên.
Kɧoáı ©ảʍ không thể miêu tả xuất hiện, trong lòng Vệ Du Nhiên cũng càng ngày càng cảm thấy xấu hổ, liền nói: “A ~ đừng…… Đừng liếʍ……”
Nhưng Vệ Vong Ngôn lại không dừng lại, đầu lưỡi của hắn không ngừng đảo quang âm đế Vệ Du Nhiên, dâʍ ŧᏂủy̠ theo hắn liếʍ láp không ngừng mà chảy ra từ âʍ ɦộ, cho đến khi Vệ Du Nhiên triều xuy, Vệ Vong Ngôn rốt cuộc mới ngừng lại.
Hắn dừng lại, Vệ Du Nhiên lập tức nói: “Nếu liếʍ xong rồi, chúng ta ăn bánh kem trước đi……”
“Được……”
Nhưng nói xong câu đó, Vệ Vong Ngôn lại không cởi bỏ dải lụa bó Vệ Du Nhiên, mà Vệ Du Nhiên dùng bánh kem đã cắt rồi bôi lên ngực cô, cúi người ăn vào.
Vệ Du Nhiên đối với việc này cảm thấy rất thẹn thùng, nhưng nghĩ cần cho Vệ Vong Ngôn vui vẻ chút, cô cũng thuận theo hắn.
“Ăn bánh kem như vậy, cảm giác so với ngày thường ăn ngon hơn nhiều, đặc biệt anh đào trên ngực tỷ tỷ, mỹ vị hơn anh đào trên bánh kem nhiều ……”
Nghe được Vệ Vong Ngôn nói như vậy, Vệ Du Nhiên mặt đẹp đỏ lên, cô quay đầu đi, mới nói: “Em hiện tại cũng ăn bánh kem xong rồi, có thể cởi lụa trên người chị chưa?”
“Trước chờ một chút…… Tỷ tỷ, chị có thể giúp em trở thành một đàn ông chân chính không?”
Dứt lời, Vệ Vong Ngôn liền cởϊ qυầи, đem dươиɠ ѵậŧ sớm đã cương cứng của hắn, để ở âm phụ của Vệ Du Nhiên.
Vệ Du Nhiên đương nhiên minh bạch hắn có ý gì, mục đích của cô vốn cũng là vì bị Vệ Vong Ngôn nội bắn, gật đầu nói: “Được, chị giúp em trở thành đàn ông……”
Được Vệ Du Nhiên cho phép, Vệ Vong Ngôn lập tức cắm dươиɠ ѵậŧ của hắn vào, côn ŧᏂịŧ chậm rãi xâm nhập huyệt thịt chặt chẽ, từng chút từng chút lấp đầy âʍ đa͙σ Vệ Du Nhiên.
“A ~”
Khoảnh khắc côn ŧᏂịŧ hoàn toàn cắm vào, hai chị em không hẹn mà cảm thấy sảng khoái, đặc biệt là Vệ Vong Ngôn, giây phút này, thể xác và tinh thần của hắn đều phấn khởi tới cực điểm.
Cô rốt cuộc thuộc về hắn…… Những kẻ đáng ghét kia đã không còn cơ hội……
Vừa nhớ tới bạn nam thích Vệ Du Nhiên, trong lòng Vệ Vong Ngôn liền tràn đầy phẫn uất.
Hắn thầm nghĩ, bạn nam bên người tỷ tỷ kia cũng thật chán ghét, tựa như cái ruồi bọ, đánh mãi không chết, đuổi cũng đuổi không đi, mơ ước tỷ tỷ viết hết lên mặt, cố tình tỷ tỷ thế mà còn nhìn không ra.
Tuy nhiên không sao, tỷ tỷ nhất định sẽ không thích loại người đó, tỷ tỷ nhất định là thích hắn……
Lẩm bẩm như vậy ở trong lòng, tốc độ Vệ Vong Ngôn thọc vào rút ra cũng dần dần nhanh hơn, theo hắn thọc vào rút ra, đủ loại âm thanh da^ʍ mĩ cũng vang lên theo.
Vệ Vong Ngôn thực thích âm thanh giao cấu hai người phát ra, một bên xoa vυ' Vệ Du Nhiên, một bên dùng sức thẳng lưng thọc vào rút ra.
Nhìn Vệ Du Nhiên bị thao đến mơ mơ màng màng, Vệ Vong Ngôn cúi đầu hôn cô một chút, ở bên tai nỉ non cô nói: “Tỷ tỷ, về sau em ăn sinh nhật, chị cứ chúc mừng như vậy đi……”