Edit: Sườn Xào Chua Ngọt
Beta: Phượng Chiếu Ngọc
Team: Đề Cử Đam Mỹ Hay
Lâm Thu Úc lên lớp xong, lấy điện thoại ra do dự, vẫn không gọi điện cho Cố Quy Đồng. Gần đây anh Quy Đồng đang vội, cậu vẫn nên đi nhờ xe về thì tốt hơn.
"Thu Úc."
Một chiếc xe dừng lại trước mặt Lâm Thu Úc, chặn đường đi của cậu, cửa kính chậm rãi kéo xuống, lộ ra nửa khuôn mặt.
"Đàn anh?" Lâm Thu Úc kinh ngạc nói ra miệng.
"Đi đâu? Anh đưa em đi." Triệu Kình Túc ý bảo cậu lên xe.
"Không cần, em chính mình đi nhờ xe là được rồi ạ."
Triệu Kình Túc dứt khoát tắt máy, xuống xe mở cửa sau, "Vào đi, anh còn có thể ăn em sao?"
Lâm Thu Úc thấy không lay chuyển được y, chỉ có thể ngồi lên xe.
Triệu Kình Túc bình thường cũng không ở trường học, nghiên cứu sinh sắp tốt nghiệp, công việc đã định sẵn. Vừa rồi y tới trường làm thủ tục, vừa lúc nhìn thấy Lâm Thu Úc mặc quần áo kín mít đang đợi xe, thì dừng lại.
"Anh em không tới đón sao?" Triệu Kình Túc cố ý nói.
Lâm Thu Úc đương nhiên biết Triệu Kình Túc ám chỉ Cố Quy Đồng, nhưng cậu không thích nghe người khác nói bọn họ như là anh em.
"Anh ấy không phải anh ruôt." Lâm Thu Úc giải thích.
Triệu Kình Túc liếc mắt không rõ ý vị nhìn cậu qua gương chiếu hậu, cũng không trêu chọc, cười nói: "Ngày thường thấy em lạnh lùng, quả nhiên vẫn để ý người khác hả?"
Truyện HD
Lâm Thu Úc hừ một tiếng, nói: "Quan hệ với người tốt không giống nhau." Ai bảo y muốn chia tay với cậu, chia tay còn muốn cậu tỏ thái độ tốt?
Triệu Kình Túc đưa Lâm Thu Úc đến nơi cậu muốn đi, lúc Lâm Thu Úc xoay người nói lời cảm ơn, y đỡ tay lái cười nói: "Nhà em ở đây?"
"Không phải, đây là nhà anh Quy Đồng."
Triệu Kình Túc nhìn Lâm Thu Úc vừa mở miệng là nhắc đến người đó, mặt mày rạng rỡ phát sáng. Quả nhiên trong nhà chưa tỏ, ngoài ngõ đã tường, vị kia thoạt nhìn là người sát phạt quyết đoán, vậy mà còn đắn đo không bắt được Lâm Thu Úc.
Y nổ máy chuẩn bị đi, nhìn Lâm Thu Úc còn chưa đi xa, rốt cuộc vẫn không nhịn được, gọi Lâm Thu Úc lại.
"Em...... Chúc em sớm ngày tìm được bạn trai." Được rồi, tốt nhất là đừng lắm miệng, y chỉ là một người ngoài.
"Cái gì?" Lâm Thu Úc nhìn xe chạy nhanh như bay, mặt đen xì, cái người này!!!
Vừa vào cửa Lâm Thu Úc lập tức ngồi lên sô pha, một mình cậu có chút nhàm chán, cậu ấn điều khiển từ xa, không biết xem cái gì trên TV. Rõ ràng ở bên anh Quy Đồng cũng không làm gì, nhưng vẫn cảm thấy vui vẻ.
Cố Quy Đồng không biết Lâm Thu Úc đã về, hắn rất bận. Một kế hoạch khác của công ty sắp thực hiện, sớm hay muộn cũng phải đối đầu với Phong Hạ, tuy rằng người cầm quyền của Phong Hạ còn lớn hơn hắn gần mười tuổi, nhưng thực tế còn xem như ngang hàng cạnh tranh. Hắn không sợ gì cả, trừ Vương Vân Bình có thể khiến hắn xem trọng vài phần, những người khác căn bản không đáng.
Lý Quân Minh có thể điều khiển Phong Hạ nhiều năm như vậy, trên cơ bản là dựa vào bạn học thời đại học Vương Vân Bình của gã. Cố Quy Đồng nhìn tư liệu trên tay, trong lòng cảm thán Lý Quân Minh ngu xuẩn.
"Vương Vân Bình lao tâm lao lực giúp Phong Hạ nhiều năm như vậy, bây giờ Lý Quân Minh muốn đuổi y, tôi cảm thấy hai người này sẽ náo loạn một trận, đến lúc đó......" Hứa Bân cũng làm cấp dưới, tuy Vương Vân Bình là đối thủ, vẫn không khỏi thấy tiếc cho y.
"Không nhất định, Lý Quân Minh muốn đuổi Vương Vân Bình cũng không phải ngày một ngày hai, trong lòng Vương Vân Bình hiểu rõ." Cố Quy Đồng không cảm thấy hiện tại bọn họ có thể gây nội chiến thêm.
Truyện được dịch bởi Đề Cử Đam Mỹ Hay, vui lòng không re-up.
"Quan sát trước, chờ." Cố Quy Đồng đưa tư liệu cho Hứa Bân. "Mấy người trước kia thế nào rồi?"
"Bọn họ đã đồng ý." Hứa Bân gật đầu tỏ vẻ hoàn thành.