Lại Không Thức Tỉnh, Nam Nhân Của Cậu Sẽ Bỏ Chạy

Chương 12

Edit: Sườn Xào Chua Ngọt

Beta: Phượng Chiếu Ngọc

Team: Đề Cử Đam Mỹ Hay

Sáng sớm, Lâm Thu Úc mắt lèm nhèm quấn lấy Cố Quy Đồng không buông.

Đêm qua cậu nói với Cố Quy Đồng muốn đánh thức hắn, kết quả tới 7 giờ người dậy rồi nhưng không muốn rời khỏi ổ chăn ấm áp. Cố Quy Đồng chỉ có thể nhẹ nhàng xốc chăn lên, bằng không đến lúc đó Tiểu Úc muộn cũng không vui.

Dù trong phòng không lạnh cũng không thắng nổi ổ chăn thoải mái, chăn lật ra để lộ Lâm Thu Úc đang cuộn người bên trong, cậu híp mắt bò dậy, sau đó chưa mặc áo sơ mi đã chui vào lòng Cố Quy Đồng, thích ý thở hắt ra.

"Còn không dậy nữa là muộn đó." Cố Quy Đồng nói vậy, tay lại ôm Lâm Thu Úc để cậu không đến mức trượt xuống.

"Vâng ạ!" Lâm Thu Úc nhăn mi lẩm bẩm nói.

Cố Quy Đồng cũng không vội, hắn quá hiểu Lâm Thu Úc. Ngày thường ngoan không chịu được, đôi lúc sẽ làm nũng, không tới năm phút cậu sẽ tỉnh táo lại.

Quả nhiên, Lâm Thu Úc nói xong, thở mấy cái liền vươn tay xoa xoa mắt. "Anh Quy Đồng, buổi sáng tốt lành......"

"Không phải em muốn đi lúc 8 giờ sao? Cần phải dậy sớm chuẩn bị, mau đứng lên nào." Cố Quy Đồng lấy quần áo đặt ở mép giường đưa cho Lâm Thu Úc nói.

Cố Quy Đồng không ở lại trong phòng, hắn không dám ở lại chỗ này. Lâm Thu Úc không có chút phòng bị nào với hắn, thay quần áo cũng không tránh hắn.

Sau khi Lâm Thu Úc thấy Cố Quy Đồng rời đi, cậu ngồi yên lặng trên giường một lát mới bắt đầu chậm rãi mặc quần áo.

Điển hình kiểu Trung Quốc là sớm một chút, Lâm Thu Úc thích ăn. Cố Quy Đồng bên cạnh giúp Lâm Thu Úc sắp xếp lại đồ đạc, một mình Lâm Thu Úc ngồi ăn được một nửa rồi "bạch bạch" chạy đến trước mặt Cố Quy Đồng, đút nửa cái bánh quẩy cho hắn ăn.

Truyện HD

"Em ăn đi, lát nữa anh đưa em đến trường." Cố Quy Đồng đặt cặp sách xuống, đưa Lâm Thu Úc trở về bàn.

Hắn không thích ăn bánh quẩy, quá dầu mỡ, nhưng hắn không chê phiền, tự mình làm cho Lâm Thu Úc ăn. Đương nhiên không làm nhiều, mặc dù là hắn làm, bánh quẩy chung quy vẫn là đồ không lành mạnh.

Cố Quy Đồng trầm ổn hơn so với những người cùng lứa tuổi, đặc biệt là khi so với loại có gia thế tốt như bọn họ, trong tối ngoài sáng thể nào cũng có một đoạn thời gian phản nghịch. Có không ít người trẻ tuổi ban ngày là hành xử khéo léo, tới buổi tối lập tức buông thả bản thân, tỷ như hoan lạc với phụ nữ, tỷ như đua xe.

Nhưng những thứ này hầu như chưa bao giờ xảy ra trên người Cố Quy Đồng, đối thủ cạnh tranh muốn tìm khuyết điểm của hắn để công kích cũng tìm không ra.

Ngay cả xe hắn dùng bề ngoài cũng cực kỳ bình thường, đương nhiên hệ số an toàn vô cùng cao. Đây là xe chuyên dụng để đón đưa Lâm Thu Úc, được cải tạo riêng.

"Ở trường cũng phải ăn cơm, không được ăn bánh kem không." Cố Quy Đồng lo lắng nhất điểm này, Lâm Thu Úc cái gì cũng ngoan, nhưng quá thích ăn điểm tâm ngọt.

"Vâng." Lâm Thu Úc nhận cặp sách, rất ngoan ngoãn gật đầu đồng ý, anh Quy Đồng nói cậu sẽ không làm vậy.

Vào phòng học, mọi người đã đến đông đủ. Lâm Thu Úc gật đầu với mấy đàn anh đàn chị rồi tìm vị trí ngồi xuống.

Truyện được dịch bởi Đề Cử Đam Mỹ Hay, vui lòng không re-up.

Giáo sư còn chưa tới, Lý học tỷ ngồi bàn đầu quay đầu lại tính nhéo mặt Lâm Thu Úc, lại bị Lâm Thu Úc né tránh.

"Tiểu Lâm thật keo kiệt đó!" Lý học tỷ dùng ngữ khí khoa trương nói, thấy Lâm Thu Úc không phản ứng, lại nói: "Mấy ngày nay Tiểu Lâm làm gì vậy, khuôn mặt nhỏ rất thoải mái!"

Lâm Thu Úc vốn định trả lời, nhưng không biết vì sao lại ngậm miệng, Lý học tỷ còn đang nói.

"Thoạt nhìn thì không ai dễ chịu như em." Một âm thanh bình thường truyền đến từ phía sau Lý học tỷ lại khiến cả phòng học sinh sợ hãi.

Lý học tỷ choáng váng, đầu cứng đờ quay lại, Lâm Thu Úc thậm chí có thể nghe được cổ của cô phát ra âm thanh "rắc rắc".

"Giáo...... Giáo sư buổi sáng tốt lành." Lý học tỷ cười gượng, lấy lòng nói.

Cố Quy Đồng nhận được điện thoại của Hứa Bân lập tức đến công ty không dừng lại, chỉ gửi cho Lâm Thu Úc một tin nhắn, bảo cậu tự chăm sóc bản thân mình.