Bắc Kinh , Ngày x Tháng x Năm xxx .
- RENG ! RENG ! RENG ... ! Tiếng chuông báo thức vang lên vội vã báo hiệu một ngày mới .
Cạch !
Ngụy Vô Tiện mơ mơ hồ hồ tắt đi chuông báo đang kêu la inh ỏi . Tiếng chuông đã tắt được 30 phút nhưng người trên giường vẫn chưa tỉnh dậy , dường như hắn đang rất mệt mỏi .
- RENG ! RENG ! RENG !
Lại một đợt chuông mới vang lên , rốt cuộc thì người trên giường cũng đã chịu tỉnh dậy . Bàn chân trần trắng muốt nhẹ nhàng bước từng bước tới trước cửa phòng tắm , Ngụy Vô Tiện nhìn hình ảnh phản chiếu của mình trong gương .
Tuy hiện tại hắn hai mươi tuổi nhưng không có một cơ thể cao lớn như những đồng bạn cùng trang lứa khác mà là một thân thể thon dài , gương mặt tựa như bạch ngọc , đôi mắt hoa đào và hàng mi dài cong vυ't .
Hắn lầm bầm khó chịu khi phải dậy sớm , một vài cọng tóc vì rửa mặt mà dính sát vào khuôn mặt hắn .
Với lấy chiếc khăn trắng , lau sạch những vệt nước còn đọng lại trên mặt mình . Ngụy Vô Tiện đột nhiên cảm thấy hôm nay có chút kỳ lạ dù hôm nay vẫn bình thường như bao ngày khác nhưng mạc danh hắn lại có chút lo lắng .
Chuông điện thoại vang lên một khúc nhạc du dương , hắn không biết tên nhạc là gi nhưng tổng lại cảm thấy rất quen thuộc với mình , hắn với lấy điện thoại , nghe máy .
- " Alo "
- " Alo Tiện Tiện , cậu dậy chưa , cuốn tiểu thuyết hôm qua tôi giới thiệu cho cậu hay lắm phải không ?"
Vừa nghe máy , Ngụy Vô Tiện đã được nghe một tràng liên thanh từ cô bạn của mình . Ngụy Vô Tiện trước giờ đều dương dương tự đắc rằng dù là nói nhiều hay là độ mặt dày hắn đều xếp ở hạng nhất . Đó là cho đến khi hắn quen cô bạn mới này , núi cao còn có nói núi cao hơn , hắn như vậy cũng chỉ bằng một nửa của cô nàng . Cô tên là Hạ Y Y , trở thành bạn thân của hắn lúc nào cũng không hay biết , cô nàng rất thích cười , rất lém lỉnh lại hay nói nhiều , rất hợp với hắn . Đặc biệt cô nàng thường hay đưa hắn mấy cuốn tiểu thuyết đam mỹ để hắn đọc , cũng thường xuyên nhìn hắn rồi cười tủm tỉm khi hắn đi cùng với mấy người bạn nam trong lớp .
Vẫn như bao ngày , hôm qua cô nàng lại đưa cho hắn một cuốn tiểu thuyết khác , cuốn sách có tên " Ma Đạo Tổ Sư " , hắn nhận định đây là bộ truyện hay nhất trong tất cả các bộ truyện mà Y Y đưa cho hắn từ trước đến giờ . Ngụy Vô Tiện đặc biệt thích nhân vật Di Lăng Lão Tổ Ngụy Vô Tiện , nói đến cũng lạ không ngờ nhân vật chính của truyện lại trùng tên với hắn . Hắn thích Di Lăng Lão tổ bởi người này bề ngoài nhìn như vô tâm vô phế , trên miệng luôn treo nụ cười nhưng trong thâm tâm lại đầy vết sẹo . Người này chính tà phân minh không vì miệng đời mà bỏ rơi ân nhân của mình , y cũng là người có can đảm có thể sáng tạo ra Qủy đạo , khai thông một con đường mới ...
- " Tôi đọc rồi nội dung hay lắm , tôi đặc biệt thích nhân vật Di Lăng Lão Tổ này đấy . Nhưng mới sáng ra cậu gọi tôi có chuyện gì vậy ? Không phải chỉ để hỏi nội dung cuốn sách thôi chứ ? "
- " Đương nhiên là có chuyện rồi , hôm nay nhà tôi có việc rồi tôi không đi học được , cậu giúp tôi xin phép lão sư nghỉ buổi hôm nay nhé . "
- " Được . Còn gì nữa không ? "
- " Đủ rồi , cảm ơn cậu nhé , tôi cúp máy trước đây , tạm biệt . "
- " Tạm biệt . "
Cúp diện thoại , đã gần 7 giờ hắn nhớ ra hôm nay có một tiết kiểm tra rất quan trọng , hắn không thể đến muộn được . Ngụy Vô Tiện mau chóng thu dọn , cũng không kịp ăn sáng , lao vội ra khỏi nhà mà không kịp để ý đến chiếc đèn đỏ trước mặt .
Bim ! Bim ! Bim !
Tiếng còi xe inh ỏi , kèm theo đó là ánh sáng chói mắt của chiếc đèn pha ô tô .
Ngụy Vô Tiện khựng người lại , khuôn mặt vốn hồng hào bây giờ chuyển sang màu xanh mét , hắn kinh hãi nhìn chiếc xe ô tô dâng dần kéo gần khoảng cách với hắn .
RẦM ! ĐÙNG !
Ngụy Vô Tiện va chạm mạnh với chiếc xe , cả người văng ra xa ngã xuống trên đường quốc lộ , cả người hắn trầy xước , toàn thân đều là những vết thương lớn nhỏ . Ánh mắt hắn từng lúc từng lúc buông xuống , trĩu nặng . Hàng mi dài cuối cùng đã khép chặt lại . Máu từ miệng vết thương do va chạm không ngừng rỉ ra , dòng máu nóng ấm mãi không ngừng lại , điều đó báo hiệu cho việc sự sống của hắn đang dần lụi tàn . Không có một kỳ tích nào xuất hiện , người dân nhốn nháo , không một ai để ý đến hắn . Bởi , chiếc xe đã không dừng lại mà đâm thẳng vào một cửa hàng gần đó .
Một vụ tai nạn kinh hoàng xảy ra trên quốc lộ hai mươi sáu .
Khi tiếng còi cảnh sát vang lên cắt ngang mọi sự nhốn nháo thì đã quá muộn , tài xế đã tử vong , Ngụy Vô Tiện cũng đã bỏ mạng vì mất quá nhiều máu , hàng chục người bị thương .
Bước đầu xác định là do tài xế lái xe đã uống một lượng lớn rượu và gây nên tai nạn .
Ngụy Vô Tiện cứ thế mà biến mất trên cõi đời này , kết thúc quãng đời của bản thân ở tuổi hai mươi .