Học Trò Của Chồng Cũ

Chương 39

Lại giày vò nhau hết hai tiếng đồng hồ.

Kỷ Uyển Khanh mượn phòng tắm của người đàn ông tắm rửa qua loa, sau khi ra ngoài mùi sữa tắm thơm lừng hương sữa tỏa ra bốn phía, là mùi cô từng ngửi thấy trên người Chung Ngọc.

Cô dùng khăn tắm xoắn mái tóc dài lại chà sát lau khô. Chung Ngọc đang thu dọn mớ hỗn độn trên sô-pha nhìn thấy định qua giúp đỡ.

Anh vừa bước một bước Kỷ Uyển Khanh đã lập tức trỏ tay, “Đứng yên.”

Trải qua mây mưa cao trào gần như điên cuồng, cô nghĩ lại còn rùng mình. Lúc tắm rửa, nước ấm chảy đến chỗ bí mật làm cô thấy hơi đau nhức. Kỷ Uyển Khanh cố nến cơn xấu hổ dạng chân ra xem xét. Dấu răng hơi cạn để lại trên cánh hoa sưng tấy quả thật phóng đãng đến mức người ta không dám nhìn.

Cầm thú!

Kỷ Uyển Khanh giận dữ trừng mắt, im lặng khiển trách.

Cảm nhận được cơn giận của cô, Chung Ngọc mờ mịt chớp mắt. Anh thấy cô tức giận phừng phừng liền nảy ra suy nghĩ dễ thương. Anh bước nhanh đến há miệng ngậm lấy đầu ngón tay.

“Á!” Vội vàng rút ngón tay ra, Kỷ Uyển Khanh mặt mày đỏ lựng, “Không cho, em đang giận anh.”

“Không phải tha thứ rồi sao?” Chung Ngọc ngây ra tại chỗ không hiểu gì.

“Chuyện mới.” Làm chuyện xấu xong còn đúng lý hợp tình như vậy, lợi hại thật đấy, Kỷ Uyển Khanh oán thầm. Cô bất lực véo gương mặt ngầu lòi của anh, dừng lực siết mạnh, “Ai bảo vừa nãy anh quá đáng như thế chứ.”

“Chị Uyển Khanh, rõ ràng, rất thích mà.” Gò má chịu lực véo, Chung Ngọc nói chuyện có chút lúng búng, hai ty anh ôm lấy eo cô, “Rất nhiều nước.”

“Im lặng, đi thu dọn chuyện tốt mà anh bày ra đi!” Kỷ Uyển Khanh giống như một cô mèo bị giẫm phải đuôi, thình lình xù lông.

Cô nặng nề đẩy người đàn ông ra rồi xoay người trở về phòng mình. Nhưng vừa đi đến hành lang cô liền không nhịn được ngoái đầu lại nhìn. Người đàn ông vẫn đứng yên tại chỗ không nhúc nhích. Cánh tay vòng lấy trống không, trong lòng cũng trống rỗng.

Ánh mắt cô đơn mà tủi thân, chẳng có chút gì là vẻ cường thế uy vũ trên giường cả.

“Dọn dẹp xong rồi qua ăn cơm.” “Được.”

Sao mình lại, lại... lại tha thứ cho anh ấy rồi, Kỷ Uyển Khanh nghĩ không thông vấn đề là do mình hay do đối phương.

Một nửa một nửa đi. Mình dễ mềm lòng, A Ngọc giỏi làm nũng. Cô rút ra kết luận, vặn nhỏ lửa rồi phiền muộn đi cắt củ từ.

Củ từ, khoai thuộc hệ thực vật, có tác dụng nhuận âm bổ dương, bổ thận ích tinh.

Tức giận người đàn ông ham muốn trên giường quá nhiều quá sung mãn là một chuyện, lo lắng là một chuyện khác. Dù gì Chung Ngọc còn trẻ, Kỷ Uyển Khanh không mong anh bị thận hư sớm vậy đâu.

Thân thể bị giày vò, trái tim cũng bị giày vò chẳng kém. Người phụ nữ thở dài, bỗng nghĩ đến loại hình bạn trai trên mạng lan truyền.

Trong đó thể loại được hoan nghênh nhất là bạn trai hệ cha, là loại bạn trai đối đãi bạn gái như con gái mình. Loại hình này chín chắn trầm ổn, không phô trương, đáng tin cậy, không lắm lời.

Theo lý mà nói, Chung Ngọc là hình mẫu phù hợp, chí ít là trước khi hẹn hò với cô, Kỷ Uyển Khanh tưởng tượng anh càng giống như vậy.

Nhưng qua thời gian mối quan hệ của hai người trở nên thắm thiết, một Chung Ngọc chân thực hơn lộ ra trước mắt cô.

Bám người còn hơn cả tưởng tượng, ví dụ đi ngủ nhất định phải ôm eo Kỷ Uyển Khanh thật chặt, chiếc đầu lớn chôn nơi hõm vai người phụ nữ, tay chụp lên bầu ngực căng tròn, chân dài gác lên cuốn lấy người cô, là dựa dẫm thứ thiệt.

Kỷ Uyển Khanh mới đầu không quen, nhưng sau khi cô biết đêm đó không phải vì anh lạ giường mà là do thời gian dài mất ngủ, cô thấy đau lòng bèn ngầm cho phép sở thích nho nhỏ này của anh.

Anh dễ thương còn hơn cả tưởng tượng, ví dụ ở bên ngoài không kén chọn thức ăn, chưa từng lãng phí một hạt gạo nào. Kỷ Uyển Khanh nói gì anh ăn nấy, nếu thật sự gặp phải đồ anh không thích ăn sẽ nhìn khay cơm rất lâu rồi mới lặng lẽ ăn hết.

Còn hơn cả tưởng tượng...

Tính khí không chín chắn, không độc lập, không thẳng thắn, hơi vô hại. Vậy nên, vị nhà mình được xem là “bạn trai hệ thiếu nhi”?

Kỷ Uyển Khanh bị suy nghĩ này chọc cười, ngẫm nghĩ lại thấy cũng có lý. Chung Ngọc quả thực có tính trẻ con không phù hợp với tuổi tác và vẻ ngoài của anh. Không phải là nói xấu gì, nhưng là loại hình sạch sẽ tinh khiết hiếm thấy trong xã hội.