Hào Môn Phu Nhân

Chương 08: Con vì mẹ Lưu Hàm Vi sẽ cưới Lưu Hàm Vi?

“Sao cô ta lại đánh con?” Đây mới là điều mà Bàng Thanh Nhiên muốn hỏi. Nếu cô gái này quá bạo lực, ngang ngược vô lý, cuộc liên hôn này không nên tiếp tục nữa, cho dù hai nhà môn đăng hộ đối, hợp tác có lợi ích, cũng không cần nói.

Bàng Húc Nghiêu sờ sờ mũi. “Con làm trò trước mặt cô ấy, dâʍ ɭσạи mẹ cô ấy.”

Văn nhã Bàng Thanh Nhiên, lộ ra biểu cảm mờ mịt. “Cái gì?”

Bàng Húc Nghiêu cùng cha hàng năm sống nương tựa lẫn nhau, hai người còn hòa hợp hơn cả tình cha con, không giống tình cha con bình thường, như là bạn bè, chuyện gì đều có thương có lượng, tôn trọng lẫn nhau. Cho nên Bàng Húc Nghiêu cũng không giấu giếm gì, mình là lòng muông dạ thú. “Con có ý với mẹ Lưu Hàm Vi.”

Bàng Thanh Nhiên á khẩu không trả lời được, sau một lúc lâu mới mở miệng: “Lưu Thành Nguyên còn chưa có chết đâu! Sao con có thể…”

Ông trầm mặc, không biết khuyên con trai mình như thế nào để bỏ suy nghĩ quái dị đó đi. Tuy rằng con trai ông coi trọng mẹ bạn gái còn hợp lý hơn hắn để ý Lưu Hàm Vi nam không ra nam nữ không ra nữ, nhưng bổn phận của bà ta to hơn ông, hơn nữa là phụ nữ trung niên, ông nghĩ như thế nào, đều cảm thấy kinh ngạc.

“Con nổi lên tính dục với bà ấy, hơn nữa là không thể kiềm chế được. Trước kia con đối với Tề Khả Lập, cũng chưa có cảm giác này, sau đó… nhân lúc bà ấy ngủ say, xuống tay.”

Bàng Thanh Nhiên vẻ mặt dại ra. “Lưu gia không đến tận cửa tính sổ, chỉ cho một cái tát, cũng coi như là khoan hồng độ lượng.”

“Chỉ có Lưu Hàm Vi nhìn thấy, cô ấy không dám nói ra như sợ cha cô ấy biết, thậm chí đối với hành động của con là mắt nhắm mắt mở,sau đó con kháy đểu cô ấy nên mới ăn cái tát.” Bàng Húc Nghiêu vẫn không hiểu, một câu chơi mẹ cô sao lại chọc giận chứ? Hắn nói thật mà!

Bàng Thanh Nhiên nghĩ nghĩ. “Cô gái này… thích trai hay gái?” Không trách ông sẽ hỏi như vậy, ông cũng không nghĩ người như con trai như Lưu Hàm Vi, sẽ như chim nhỏ nép vào người đàn ông khác

“Nữ, cô ta hẹn hò toàn với nữ.” Điểm này Đằng Cư có thể làm chứng, bởi vì bạn gái hắn bị Lưu Hàm Vi cạy đi rồi.

“Cô ta chắc cảm thấy con là đối tượng thích hợp nhất để kết hôn đi! Sẽ không can thiệp vào sinh hoạt cá nhân, lại môn đăng hộ đối. Đến Lưu Thành Nguyên cũng phải theo lệnh của cha hắn, thân là cháu gái Lưu Hàm Vi, đương nhiên cũng không dám phản kháng, mới có thể đối với con giận mà không dám nói gì.” Bàng Thanh Nhiên dăm ba câu, đoán được Lưu Hàm Vi đang giấu cái gì

“Cho nên, con vì mẹ Lưu Hàm Vi sẽ cưới Lưu Hàm Vi?” Bàng Thanh Nhiên vẫn cảm thấy ý nghĩ này thật không thể tưởng tượng nổi

Thân là tự do yêu đương kết hôn, cũng không thể lý giải, những người vì gia tộc mà liên hôn, bọn họ sẽ sống như nào

Sau này hắn trải qua đủ chuyện, lại cảm thấy mấy người vì ích lợi kết hôn, sống còn tốt hơn hắn, ít nhất môn đăng hộ đối, tam quan đều tương đối phù hợp, tư tưởng giống nhau. Mà không giống ông cùng vợ, bởi vì ý nghĩ bất hòa, kiến thức bất đồng, cuối cùng cãi nhau đến túi bụi, ở riêng hai nơi như người xa lạ

“Con cảm thấy như vậy cũng được.” Bàng Húc Nghiêu cả đầu óc đều nghĩ đến mẹ Lưu Hàm Vi, ngón tay giật giật, có thể hồi tưởng ái dịch trơn trượt kia, nhục huyệt nhiều nước co rút lại còn có cảm giác bao chặt lấy

Cảm giác đó quá tốt đẹp, khiến hắn chưa đã thèm, tư tư niệm niệm, hận không thể lập tức thu thập hành lý, dọn đến kẻ chung với Lưu Hàm Vi ngày đêm nhìn chằm chằm mẹ cô, tìm kiếm thời cơ xuống tay.

==========================

Lưu Thành Nguyên mua lò bánh bao thịt trở về, đi vào trong phòng bếp, chuẩn bị lấy mâm để bánh bao thịt, nhìn thấy chị Trình đang sắp xếp lại đồ ăn mới mua. “Cái đồ chơi này… Cũng rất có sinh lực”

Chị Trình thấy trong tay hắn cầm dưa chuột lớn, trong miệng kinh ngạc cảm thán liên tục, sắc mặt cô có chút vặn vẹo. “Anh buông!”

Lưu Thành Nguyên a một tiếng, khó hiểu ý cô

“Chính anh không chơi được, tìm những thứ khác tới chọc tức vợ mình, đây là đầu óc có bệnh, đi chữa tốt nhất nhốt ở bệnh viện tâm thần, cả đời đều đừng ra ngoài gây tai họa cho người ta.” Chị Trình tiến lên đoạt lấy dưa chuột lớn trong tay hắn nắng

Ba người Lưu gia cô nhìn Lưu Thành Nguyên không vừa mắt nhất, đặc biệt là từ khi hắn không may bị phế, dùng hết tất cả các hành động bắt nạt vợ mình, khiến chị Trình nhìn tức giận tận trời

Cô khuyên cũng không nghe, một hai phải mắng, Lưu Thành Nguyên cũng không quay đầu lại. Về phòng phu nhân khiếu nại, phu nhân gạt lệ, bảo cô hầm thuốc bổ cho Lưu Thành Nguyên uống. Chị Trình không rõ, hắn uống nhiều như vậy, cái đồ kia của Lưu Thành Nguyên không đứng dậy nổi, cũng không hiểu được Lưu gia đang làm cái quỷ gì!

Lưu Thành Nguyên bị mắng ngốc, hắn chỉ là đơn thuần cầm dưa chuột, cảm thán gien thực vật bây giờ, sao lại chọc đến chị dâu? Còn mắng hắn có bệnh?

“Làm sao vậy? Sáng sớm đã nghe thấy tiếng chị Trình thật là có sức sống!” Nữ nhân chậm rãi đi vào phòng bếp, tươi cười nhìn Lưu Thành Nguyên và chị Trình, làm lơ khi thế hai người đang giương cung bạt kiếm, tự mở tủ lạnh, muốn uống sữa