Vườn Hoa Xuân Sắc

Chương 11

Như Hứa cố ý muốn làm xáo trộn tâm tư của anh còn anh lại cố ý muốn lưu manh với cô.

Hai người cách nhau rất gần nên sau một hồi giãy giụa Như Hứa dường như đã nằm gọn trong l*иg ngực anh, còn anh thì có thể ngửi được mùi bưởi từ trên người cô.

“Giang Đường Dã…”

Cô thiếu nữ cắn răng, trong con ngươi như chứa đựng ánh sao, lúc nghiêng người liếc qua đây thì nét long lanh trong mắt cô làm cho lòng người như trật mất một nhịp tim.

Giang Đường Dã bị tiếng kêu này của cô khiến trong lòng ngứa ngáy, anh cảm thấy cô giống như con nhím phủ lên người đầy gai nhọn, giả vờ lộ ra cái bụng mềm mại cũng đủ để lừa gạt anh chơi ‘ngu’ một lần.

Thì ra lúc cô giận dỗi người khác mới là sinh động nhất.

Anh vươn một ngón tay ra gãi gãi cằm của cô, giống như đang trêu đùa với thú cưng rồi lại dùng thêm chút sức để lại một dấu đo đỏ trên đó.

“Vẫn còn sức chiến đấu tiếp à?”

“Kêu tiếng chú nhỏ rồi chú tha cho.”

Nói rồi anh nắm lấy tay của Như Hứa, dùng lực mạnh thêm chút.

Như Hứa có được cơ hội cắn lấy tay anh, lúc đầu còn cắn day nghiến, đến cuối cùng trong miệng ngày càng ê ẩm, như có mùi gỉ sắt nồng đậm nên đành buông ra.

Sau khi cắn xong còn nhìn thấy miệng vết thương máu chảy đầm đìa nhưng trong lòng cô nhen nhóm một cảm giác khó diễn tả thành lời, giống như đã mềm đi một chút.

“Ngủ đi, chú tính chuyện với cháu sau.”

Anh đi rồi.Như Hứa nằm ngây ngốc trên giường một lát rồi lau vết máu trên khóe miệng, cô cụp mắt che lại suy nghĩ phớt qua trong đâu.

Cắn đủ tàn nhẫn.

Anh mới có thể nhớ lâu một chút.

Duy trì cái hứng thú này lâu thêm chút.

Một đêm mất bình tĩnh rất nhanh đã trôi qua.

Ngày hôm sau lúc Như Hứa đến trường học với hai cái quầng thâm rất dày, Lục Giảo vừa liếc mắt đã nhìn ra, hỏi cô có phải do học bài đến khuya hay không.

Như Hứa cầm quyển từ đơn tiếng Anh, ngưng một chút rồi nói: “Do đánh nhau đấy.”

Câu trả lời này làm cho Lục Giảo cười ha ha.

Lúc nghỉ trưa, Như Hứa tìm được Giang Ái trên sân thượng của trường học, cô ấy đang đứng cùng với Chu Mục, biểu cảm lạnh nhạt như đang nói gì đó.

Nhìn thấy Như Hứa, Giang Ái giật mình hỏi có phải đã xảy ra chuyện gì rồi hay không.

Như Hứa lướt qua khúc bị đánh mông, giương mắt nhìn Chu Mục, ngày đó cô chỉ mới nhìn thoáng qua khe cửa nên lần này mới có cơ hội nhìn rõ dáng vẻ của cậu ta.

Cậu thiếu niên nhuộm tóc, ngũ quan anh tuấn, không có mặc đồng phục nên quần áo rất thời trang, dáng người cao gầy giống như cái giá treo quần áo, nghe nói là hút hồn không ít nữ sinh.

Nhận thấy ánh mắt đánh giá của Như Hứa, cậu ta lạnh lùng liếc lại một cái sau đó chăm chú nhìn Giang Ái.

Như Hứa giữ chặt tay của Giang Ái: “Bị chú nhỏ phát hiện nhưng chú ấy nghĩ là em.”

Giang Ái lập tức nắm lại ngón tay của Như Hứa, đôi môi hồng phấn khẽ nhếch lên nhưng lại không biết phải nói gì.

“Tương kế tựu kế đi, để cho chú ấy nghĩ là em, nếu như thím có hỏi tới thì chị cứ nói chị không có quan hệ gì với Chu Mục, là em ở bên cậu ấy. Chị và em trước giờ không có thân thiết với nhau nên em cướp đồ của chị cũng không phải là chuyện xa lạ gì. Nếu như thím có nghi ngờ thì sẽ đi hỏi chú nhỏ, nếu như chú nhỏ nói không phải thì thím sẽ hỏi lại em, nếu chú nhỏ nói có thì tốt rồi,”

Giang Ái lập tức lắc đầu nói không được.

Như Hứa cười một cái, nói: “Không có gì không được, chị cứ xem như giúp em một chuyện được không?”

Lời này Giang Ái nghe thấy mà mụ mị đầu óc.

Chu Mục kéo Giang Ái qua, ôm trong ngực rồi gật đầu: “Anh đồng ý, bằng không mẹ em sẽ giám sát em nghiêm ngặt đến chết, anh nhớ em không chịu nổi phải làm sao giờ?”

Gương mặt Giang Ái ửng đỏ, đá cậu ta một cái.

“Nói bậy cái gì vậy.”

Chu Mục nhẹ nhàng xoa tóc cô, thở dài: “Lời nói có hợp lý hay không thì cũng được, ông đây không muốn bị mẹ em nhìn chằm chằm theo đâu, ông đây muốn yêu đương với em.”

Cơn gió mùa hè thổi qua làm cho thời tiết đã oi bức càng thêm khô nóng.

Như Hứa nghĩ, đúng rồi, đây mới là tình chàng ý thϊếp.

Nhớ lại dấu răng đó, khóe môi cô chợt rũ xuống, cảm thấy vô cùng châm chọc.

Mấy ngày tiếp theo Như Hứa thường xuyên đến lớp của Giang Ái, không phải tìm Giang Ái mà để tìm Chu Mục.

Bữa sáng sữa bò trứng gà, cơm trưa tình yêu ở cửa hàng tiện lợi, tan học chờ nhau cùng đi, không sợ tiện đường hay không.

Giữa học sinh ít nhiều cũng biết chuyện của Giang Ái và Chu Mục, vốn cho rằng trước đó mẹ của Giang Ái đến làm ầm một trận thì xem như đã chấm dứt, ai ngờ giữa đường còn có một Như Hứa nhảy ra, làm cho mọi chuyện trở nên không đơn giản.

Chị em tranh giành chỉ vì một thằng con trai.

Nghe ra đúng là một vở tuồng giật gân kịch tính nha.

Ai thắng ai thua thật đáng mong chờ.