Thẩm Đồng nghỉ ngơi tốt ở nhà một ngày, ngày hôm sau, cô ngoan ngoãn đeo cặp sách đi học. Thời điểm ở trên xe, Nghiêm Đình Nguyệt nói cho Thẩm Đồng, cô cùng Nghiêm Đình Duệ muốn ở lại, về sau chỉ có cuối tuần mới trở về nhà.
Tuy rằng là gần trường học, nhưng điểm quá thấp, người nhà quan trọng mặt mũi, huống hồ hai chị em họ vốn dĩ ưu tú, càng không cam lòng đứng sau người khác.
Thẩm Đồng tức khắc không yên, mếu máo” Trong nhà giờ chỉ có một mình em? Em nhớ hai người”.
Nghiêm Đình Duệ nhắc nhở cô, “ Còn có ba mẹ nữa mà”
“ Không giống, em muốn chúng ta mãi ở bên nhau” . Thẩm Đồng mất mát, không nghĩ đến mà nói.
Thẩm Đồng thích náo nhiệt, thích có người ở bên, như vậy sẽ làm cô có cảm giác an toàn.
Dáng vẻ này dừng trong mắt Nghiêm Đình Duệ, anh càng thương tiếc, đang định an ủi Thẩm Đồng, liền nghe Thẩm Đồng mở miệng, “ Tan học , em có thể tới chỗ anh chị được không?” Dừng một chút lại thở dài một hơi, “ Thời gian như vậy không đủ, em còn học tiết tự học vào buổi tối nữa.”
Hai chị em nhìn vẻ mất mát của Thẩm Đồng, cũng không biết nên nói gì mới tốt, lúc này đã đến trường học, đành phải xuống xe trước.
Nghiêm Đình Duệ nhìn vẻ lẻ loi cô đơn của Thẩm Đồng ở bãi đỗ xe, đôi mắt phiếm hồng, tựa hồ như sắp rơi nước mắt, vỗn dĩ muốn bình tĩnh lại tâm trạng, lại nổi lên gợn sóng. Bờ môi cậu gắt gao nhấp mở, ánh mắt kiên định, hình như đã đưa ra quyết định nào đó, đi nhanh trở về lớp.
Sau ngày hôm đó, Nghiêm Đình Duệ thay đổi thái độ, học môn nào cũng nghiêm túc, khiến Hạ Tri Hạ có chút kinh ngạc, đứa nhỏ này bị động kih sao?
Nghiêm Đình Duệ chịu không được vẻ thương tâm của Thẩm Đồng, cảm thấy bản thân quá vô dụng, anh thích cô mà học tập cũng phải cần đến sự đồng ý của cha mẹ, anh quyết tâm cố gắng, không thể làm cô đau lòng. Ở trong lòng anh , Đồng Đồng phải vui vẻ mỗi ngày, muốn làm gì thì làm cái đó, không chút u sầu.
Thẩm Đồng mang theo cảm xúc buồn bực bước vào lớp học, cô hiện tại đã lớp 9, bài tập tăng lên nhiều, nhìn sách vở trên bục giảng, càng tâm phiền ý loạn.
Haizzz, Thẩm Đồng ở trong lòng thở dài, làm học sinh mệt quá, cuộc sống thật khó khăn.
“ Thẩm Đồng, lại đây hỗ trợ phân phát sách vở” Lớp trưởng kêu lên.
Lớp trưởng tên là Lý Mộ Hiên, do trong trong ban cũng ít bạn lên rất nhớ tên cậu ta.
Tên cậu ta cũng rất có ý nghĩa, mẹ đặt tên lấy chữ “ Huyên” từ khi cậu ta còn ở trong bụng, ba cậu ta liền quyết định, nếu là con trai thì gọi là” Lý Mộ Hiên”, nếu là con gái thì gọi là” Lý Mộ Huyên”, “ Lý” ái mộ “ Huyên”, tên rất đẹp.
Thẩm Đồng nghĩ thầm, gia đình cậu ta chắc hẳn rất hạnh phúc.
Tay chân Thẩm Đồng chậm, khi Lý Mộ Hiên phân phát cong thì nhìn thấy bộ dạng này của cô, cô vẫn còn một phần ba chưa phát xong.
“ Mình đến đây” Cậu ta đến hỗ trợ.
“ Ôi, tay chân mình chậm chạp quá” Thẩm Đồng đứng bên cạnh nhìn, ngữ khí hâm mộ, “ Không giống cậu, làm cái gì cũng rất nhanh nhẹn”
Lý Mộ Hiên cười một cái, nói” Cậu nhảy múa cũng rất lợi hại đó nha”
“Hả? Cậu tại sao biết mình đi nhảy múa?” Thẩm Đồng kinh ngạc.
“ Mình ở trên Tieba trường Anh Lập nhìn thấy, cậu nhảy rất khá, thật xinh đẹp” Lý Mộ Hiên tự đáy lòng mà khen ngợi, đột nhiên dừng một chút, tựa hồ nghĩ tới cái gì đó, nói” Cậu.... cậu giúp mình đem thứ này tới phòng bàn thứ hai nha”
Kỳ thật điều cậu muốn hỏi đó là, vì sao cô lại tham gia cắm trại ở trường Anh Lập? Cậu còn thấy được ảnh chụp lén của người khác, cô cùng một bạn nam sinh cử chị rất thân mật, mang cùng loại màu mũ giống nhau.
Cô là loại con gái như vậy sao? Thích vẻ hư vinh của học sinh trường Anh Lập mà đến với nhau.
Thẩm Đồng không biết, cô không biết việc đoạn video cô tham gia cắm trại ở trường Anh Lập bị người ta đăng lên mạng, khiến mọi người ở tam trung thì thầm to nhoe, đặc biết khiến cô trở thành nữ sinh ham hư vinh , càng lúc càng bôi đen cô. Lý Mộ Hiên là nghe từ miệng các bạn nữ trong lớp nói về việc này.