Hạ Băng nức nở, hơi vểnh mông lên, bối rối nhìn hắn, "Ưm, a ... Sao lại ..."
Sao lại dừng lại?
Tuy cậu chưa nói xong câu hỏi, nhưng Lý Huyền lại giống như đã biết cậu sẽ nói gì, "Muốn anh tiếp tục không? Thừa nhận rằng anh là bạn trai của em, anh sẽ giúp em đạt được cực khoái, thế nào?"
Hạ Băng: ...
Hạ Băng Muốn đạt được cực khoái, nhưng cậu không dám trả lời câu hỏi này.
Mà Lăng Tần và Hoắc Diễn thấy Lý Huyền chiếm được ưu thể... Lăng Tần cười lạnh một tiếng tiến sát vào Hạ Băng, anh dùng ngón tay mang theo vết chai mỏng, khuấy đảo hoa huyệt ở phía dưới Hạ Băng, đổi lấy từng tiếng rêи ɾỉ của đối phương, anh nói: "Anh cũng có thể giúp em đạt được cực khoái, Tiểu Hạ, em đã biết nên lựa chọn thế nào không?"
Anh ta cũng ấn lòng bàn tay của Hạ Băng lên bộ ρᏂậи 🅢iиɧ ɖụ© của mình, "Sờ đi, có phải rất lớn không, nhất định sẽ thao em sướиɠ vô cùng."
Lý Huyền nghe đến đây thì thấy lo lắng," Này, côn ŧᏂịŧ của anh cũng to!"
Nhưng bởi vì tư thế, hắn cũng không có biện pháp kịp thời làm Hạ Băng sờ đến dươиɠ ѵậŧ của chính mình, hắn chỉ có thể thề: "Côn ŧᏂịŧ của anh thật to, Tiểu Hạ, nhất định phải thao em đến chết."
Lúc này, Hoắc Diễn đang nhìn một màn dâʍ ɭσạи trước mặt, ánh mắt đen tối chợt lóe lên một tia sáng, sau đó anh ta đấy chiếc kính gọng trong suốt trên sống mūi, nói, "Cả ba người chúng ta đều đã nhìn thấy thân thế của Tiểu Băng, tất nhiên chúng ta đều phải chịu trách nhiệm với em."
Anh chợt nhận ra khi nhìn hai người kia đối xử với Hạ Băng như vậy, bản tính của anh trở nên mạnh mẽ hơn, vì vậy anh mới có thể đưa ra đề nghị như vậy.
Sau khi Hạ Băng nghe xong, cậu không nói nên lời.
Sự phát triển này quả thực là điều mà cậu không bao giờ ngờ tới.
Nhưng ngay cả khi tâm trí của cậu có chút bối rối vì kɧoáı ©ảʍ, cậu cũng nghĩ Lăng Tần và Lý Huyền sẽ chấp nhận một điều kiện như vậy.
Ha ha, dù sao thì anh ta cũng không phải là nhân vật chính.
Nhưng xung quanh đột nhiên im lặng, một lúc sau, Lăng Tần cuộn ngón tay quanh môi âʍ ɦộ nói: "Tiểu Hạ vẫn thích con gái sao?"
So với câu trả lời tệ nhất, có vẻ như đề nghị này cũng không quá khó chấp nhận.
Lý Huyền là người khá trực tiếp, "Tiểu Hạ muốn như vậy thì ba người bọn anh nhất định có thể thỏa mãn em, em sẽ chấp nhận bọn anh chứ?"
Hắn không quan tâm đến trinh tiết hay bất cứ thứ gì, vẫn phải thao người này đã, rồi hắn mới có thể yên tâm.
Đề nghị này là do Hoắc Diễn nói, vì vậy anh ta thoải mái đứng sang một bên, chờ đợi câu trả lời.
Nhưng Hạ Băng không dám!
Hạ Băng thực sự không muốn chết.
Cho nên dù có thế nào cậu cũng cật lực lắc đầu, "Không, không được, em, em không thể ở bên các anh, ưm, ở bên nhau, em thật sự chỉ thích con gái!"
Lời từ chối lặp đi lặp lại của cậu khiến cả ba người đều cảm thấy có chút buồn bực, cũng khiến bọn họ có chút tức giận.
Hai ngón tay của Lăng Tần trực tiếp tiến vào trong tiểu huyệt của Hạ Băng, khuấy đảo trong đó, da^ʍ thuỷ bắn tung tóe khắp nơi, giọng điệu của anh ta cũng trở nên tồi tệ, "Dâʍ đãиɠ như vậy, không có người thao, em thật sự có thể chịu được sao? Con gái không có côn ŧᏂịŧ lớn đâu. "
Lý Huyền nghiêng đầu nói: "Tiểu Hạ, em ngoan ngoãn một chút, dù sao anh cũng không muốn nhốt em lại, nên thay vì như vậy, tốt hơn là em nên đồng ý để anh thao em. "
Hoắc Diễn nhẹ nhấc ngón tay lên, cởi kẹp nhũ hoa của Hạ Băng ra, dùng tay xoa nắn cặp nhũ hoa, giọng điệu đầy ẩn ý, "Tiểu Băng cứ nếm thử vị đàn ông xem sao, rồi sau đó hẵng quyết định xem mình có thích một người đàn ông hay không, dù sao hôm nay bọn anh cũng sẽ không tha cho em."
Là cưỡиɠ ɠiαи hay làʍ t̠ìиɦ, tất cả đều dựa vào quyết định của Hạ Băng.