Lúc này không uống rượu, không say sưa, thời điểm Tiện Ngô hôn xuống, tiểu phượng hoàng liền ngẩn ra một chút, đến khi phản ứng lại thì rất tự nhiên, nghiêm túc mà cấp tiên khí cho lão ngô đồng.
Tiện Ngô đôi mắt cong cong, nhéo cằm tiểu phượng hoàng, sau khi hút được tiên khí cậu cho lại càng thêm làm càn mà cùng cậu dây dưa, đầu lưỡi tìm được cái lưỡi ướŧ áŧ mềm mại trong miệng cậu, câu lấy triền miên nóng bỏng, khiến người khác mặt đỏ tim đập.
Thư Hoàng cảm thấy trên người mình vô cùng khô nóng, tay không biết từ khi nào đã bị hắn kéo lên quàng trên cổ, cứ như vậy mà níu lấy hắn, ngửa đầu mặc hắn thích thì hắn lấy.
Lần này so với lần trước không giống nhau, mặc dù cũng bắt đầu rất ôn nhu, nhưng Tiện Ngô thế công càng ngày càng cuồng liệt, không khí của Thư Hoàng đều bị hắn cướp đi, cưỡng bách chiếm lấy, Tiện Ngô thậm chí còn buông lỏng tay Thư Hoàng, nâng gáy của cậu lên, cùng hắn vong tình dây dưa.
Đến khi tách ra, nước bọt tạo thành một sợi chỉ dài rồi rời ra dính vào khóe miệng, trong suốt lại phá lệ mê người, Thư Hoàng nặng nề hít thở, thân thể xụi lơ, đầu nghiêng sang một bên, khóe mắt hồng hồng, bộ dáng vô tội lại đáng thương.
"Thật ngọt." Tiện Ngô vong tình mà lưu luyến nơi khóe miệng cậu.
Thư Hoàng liền cứ như vậy mà nghiêng đầu nằm hồi sức, tùy ý Tiện Ngô hành động ái muội.
Giải nút thắt cởϊ áσ. Vốn vẫn luôn ở trên giường, chân không xuống đất, cho nên tiểu phượng hoàng chỉ mặc áσ ɭóŧ trong, đến khi quần áo cởi đến đầu vai, tiểu phượng hoàng mới phản ứng lại, quay đầu, chớp chớp mắt nhìn.
"Em nói, phượng hoàng đậu trên đầu cây liền giống như định tư tình, về sau liền không thể cùng người khác dây dưa, có phải không?"
"...... Ân."
"Em ở trên đầu ta niết bàn, hiện tại phượng hoàng khác cũng không dám tới đậu trên người ta. Ta bị em nhúng chàm rồi, em nói xem có muốn phụ trách hay không?"
Phượng hoàng đương nhiên dám làm dám chịu, cứ như vậy mà từng bước rơi vào bẫy rập: "Đúng là phải phụ trách."
Cậu không phải là loại phượng hoàng tùy tiện liền trốn chạy đâu nha!
"Nhưng không có thứ gì làm tin......" Tiện Ngô xoa xương quai xanh lỏa lồ của tiểu phượng hoàng, quần áo đã cởi đến bả vai, nửa che nửa hở, vừa ngây ngô lại có vài phần phong tình, niết bàn rồi, thật sự trưởng thành a.
Tiện Ngô còn chưa nói xong, Thư Hoàng tự nhiên đã thông suốt: "Viên phòng?"
Tiện Ngô ngẩn ra một chút, thấy cậu cũng hiểu liền cười nói: "Thích một người, thích đến tận sâu trong, ngày đêm mong nhớ, ta nghĩ như vậy cũng không tính là quá mức. Em có cảm thấy quá mức không?"
Tiểu phượng hoàng nghĩ nghĩ, lắc đầu: "Cũng không tính là quá mức."
Tiện Ngô cúi người hôn lên xương quai xanh của cậu, chôn trước ngực cậu, nếm tư vị mềm ấm của cậu: "Vậy, có được không?"
Tiểu phượng hoàng cứng lưỡi: "Được...... Được cái gì?"
Tiện Ngô biết cậu hiểu, lại hỏi: "Thư Hoàng, có được không?"
Tiện Ngô hôn tới ngực cậu, ngay chỗ kia tim cậu đang đập rất rộn ràng, tiểu phượng hoàng run rẩy: "Chính là, ta...... không biết, không biết làm sao."
"Em chỉ cần giao cho ta là được, không có việc gì."
Tiểu phượng hoàng ngẩng đầu nhìn hắn, từ trên giường động động, có chút sợ hãi: "Rất đau?"
Hỏi vấn đề này Tiện Ngô liền biết là cậu có ý gì, cười một tiếng, dán sát đến bên tai cậu: "Em không thử làm sao biết, vạn nhất là sung sướиɠ thì sao......"
Trên giường càng thêm ái muội, Tiện Ngô cùng Thư Hoàng đang vong tình hôn nhau, Thư Hoàng nhu nhược, chỉ có thể ngửa đầu mặc hắn đòi lấy.
Tiện Ngô hôn cậu, nhưng bàn tay lại không quên tác quái, đầu tiên là rút hết y phục của cậu, xoa phía sau lưng cậu, bắt đầu từ xương bả vai theo lưng một đường một đường đi xuống, tiểu phượng hoàng eo mềm, hôn đến một nửa liền trực tiếp xụi lơ trong l*иg ngực hắn, vô lực mà thở hồng hộc.
Tay Tiện Ngô vẫn tiếp tục châm lửa, tiểu phượng hoàng cảm thấy hiện tại giống như khi cậu niết bàn, nhưng lửa niết bàn chỉ cháy bên ngoài thân thể, còn bây giờ trong lòng cậu cũng có lửa, máu bị thiêu đốt, toàn thân đều nóng rực lên.
Tiểu phượng hoàng từ trong lòng ngực hắn ngẩng đầu, đôi mắt ướt dầm dề, mặt trắng nõn bị huân đỏ, biệt nữu cọ cọ: "Tiện Ngô, ta nóng quá."
"Ta cũng nóng, em sờ xem."
Tiểu phượng hoàng duỗi tay sờ lên trán hắn.
"Không phải nơi này, sờ xuống chút nữa."
Tiểu phượng hoàng ngoan ngoãn nghe lời sờ xuống chút nữa, sờ đến cổ hắn.
Còn chưa tới, còn chưa đúng, Tiện Ngô không ngừng ở bên tai cậu, dùng thanh âm khàn khàn trầm thấp dạy cậu sờ xuống chút nữa, vì thế cái tay kia từ hầu kết một đường đi xuống, đến ngực, đến bụng, khi Tiện Ngô còn chưa nói dừng thì chỉ có thể tiếp tục, nhưng xuống chút nữa thì cậu có điểm sợ hãi lại do dự.
Cuối cùng......
Tay sờ đến nơi đó, thật lớn, thật nóng, tiểu phượng hoàng mặt bùm cái liền đỏ, lúc này Tiện Ngô cúi đầu ở bên tai cậu nói: "Có phải ta cũng nóng hay không."
Sau khi nói xong, tay Tiện Ngô cũng đi xuống, lướt qua vòng eo không có nửa điểm do dự, lại sâu chút nữa sờ liền đến xương cụt, rồi tham nhập vào bên trong, tiểu phượng hoàng thẹn thùng dùng cánh tay che ngang mặt chính mình.
Tiện Ngô là cây ngô đồng, hấp thu sương sớm, Tiện Ngô xuất ra tinh hoa bản thân đã hấp thu khiến ngón tay ướŧ áŧ, ở huyệt khẩu của cậu vẽ một vòng, sau đó mới từng chút đâm mạnh vào huyệt khẩu.
Bị dị vật xâm nhập, Thư Hoàng liền cắn môi, chân đều nhịn không được mà cọ loạn, Tiện Ngô không thể không dùng một tay khác trực tiếp nắm lấy chân cậu để cậu lên vai hắn, an ủi nói: "Một lát là tốt."
Đâu ra mà trong chốc lát, tiểu phượng hoàng bị hắn tra tấn lâu đến mức bị cả người đều mềm mại nằm liệt trên giường, không đợi cậu kịp thở, ngón tay đột nhiên bị rút đi, hai chân bị bắt mở khai, Tiện Ngô đỉnh hông lên.
Vật thô to nóng bỏng kia đỉnh ngay huyệt khẩu ướŧ áŧ của cậu: "Ta muốn đi vào."
"Ân?" Còn chưa phản ứng lại, chỗ phía dưới kia đã bị thứ lớn hơn thao mở: "A ——"
Thời điểm Tiện Ngô động thân đi vào, tiểu phượng hoàng đau đến nhíu chặt mi mắt, thần sắc thống khổ, mồ hôi đều túa ra: "Ngươi......"
Lúc này mới nuốt đầu nhỏ đằng trước mà hai chân đặt trên vai Tiện Ngô đã run rẩy lên, đầu ngón chân đều cuộn lại, tiểu phượng hoàng tay nắm chặt, khóe mắt đỏ ửng, run run nói: "Ngươi lại gạt ta,...... Từ bỏ, ta từ bỏ!"
"Ngoan, niết bàn không có chuyện đến một nửa lại từ bỏ, loại chuyện này cũng giống như vậy." Xoa mặt cậu, Tiện Ngô lại cúi người kéo gần khoảng cách giữa họ, nửa người dưới cũng từng chút thâm nhập vào dũng đạo, khẩn trí, cực nóng có thể khiến người nổi điên, như vậy sao rút ra được.
Tiểu phượng hoàng dùng tay đẩy hắn, thật sự quá đau, cậu bắt đầu kháng cự giãy giụa, chính là càng động thì càng đau, mồ hôi chảy đầy đầu, Tiện Ngô cúi người xuống hôn cậu, tay cũng duỗi đem cậu siết trong lòng bàn tay chính mình, sau đó trực tiếp vọt đi vào.
Bị hắn hôn, tiểu phượng hoàng đau đến mức chỉ có thể phát ra tiếng "Ô ô", nước trong mắt đều chảy tới miệng.
Tiện Ngô dỗ cậu một hồi lâu, sợ cậu đau nên chỉ chôn trong thân thể cậu, không dám lộn xộn, hắn chờ đến khi tiểu phượng hoàng không động đậy, vặn vẹo uốn éo, hắn mới bắt đầu thử rút ra một chút.
Tiểu phượng hoàng cho rằng hắn muốn đi ra ngoài, trong ánh mắt lập loè hy vọng: "Không làm nữa?"
"Không phải."
Nói xong, Tiện Ngô hung hăng đỉnh tới, vừa mới lui ra ngoài, lại hung hăng cắm vào......
"Là bắt đầu sung sướиɠ."
Tiểu phượng hoàng khóe mắt đỏ lên, dù có ẩn nhẫn nữa thì cũng bị người này làm chảy nước mắt, hai chân đã sớm bị hắn bắt mở rộng ra quấn lên eo để hắn tiện đỉnh lộng.
Tiện Ngô bóp eo cậu, dũng mãnh thọc vào rút ra, khi chỉ còn lại đầu khấc ở bên trong, cậu vừa định thở dốc thì hắn đã ác liệt động thân tiến vào.
Thư Hoàng bị tra tấn đến thảm, bị hắn làm cho đến hô hấp cũng không được.
Cậu đã khóc vài lần, đều là Tiện Ngô dùng tay giúp phía trước của cậu xuất ra mới khóc, một bộ đáng thương vô tội, Tiện Ngô hai tay chống ở hai bên người cậu, cúi xuống, tốc độ đâm vào rút ra cũng chậm lại: "Sướиɠ chứ?"
Tiểu phượng hoàng trong mắt tất cả đều là nước, mờ mịt mà giương mắt nhìn hắn, không nghĩ tới dáng vẻ kia quả thực quá câu nhân, khiến hắn tâm ngứa muốn đỉnh lộng cậu đến rêи ɾỉ khẩn cầu.
"Ta làm em thoải mái chứ?"
Vừa nói xong, hắn đột nhiên hướng chỗ sâu trong đỉnh đỉnh, tiểu phượng hoàng mẫn cảm vô cùng, hai chân ở hai bên eo hắn cũng run run.
Tiểu phượng hoàng lỗ tai đều đỏ nhưng lại tình nguyện ngậm miệng không đáp.
"Không nói, chính là thích."
Tiện Ngô cười một tiếng, ghé vào bên tai cậu ái muội nhẹ giọng: "Chỉ là miệng quá cứng, bất quá có rất nhiều biện pháp có thể khiến em phát ra tiếng."
Hắn đột nhiên quỳ thẳng lên, khiến eo cậu cũng bị nâng lên, treo trên không như vậy khiến Thư Hoàng sợ hãi, theo bản năng kẹp chặt hắn, như vậy càng kí©ɧ ŧɧí©ɧ Tiện Ngô, cậu cảm giác cái kia của hắn giống như lại trướng lớn vài phần, thật căng.
Thư Hoàng mặt đỏ: "Ngươi như thế nào......"
"Rễ cây được tẩm bổ, đương nhiên là sẽ biến lớn."
Sau đó, thứ to lớn của hắn đột nhiên mạnh mẽ đảo lộng.
Trên giường, âm thanh ái muội cao thấp phập phồng, từng tiếng va vào màn lụa rơi xuống, xuân tiêu nhất khắc trị thiên kim.
Lăn lộn đến nửa đêm, cuối cùng Thư Hoàng đến sức lực từ trên giường bò dậy cũng không có, là Tiện Ngô khoác áo cho cậu rồi ôm đi tắm rửa.
Nước nóng hôi hổi đổ đầy trong hồ to, gân cốt toàn thân đau nhức, ngâm mình ở bên trong mới giảm đi một chút. Lúc tắm, vì phòng ngừa Thư Hoàng rơi trong nước, Tiện Ngô để cậu duỗi tay vòng lấy cổ chính mình: "Khá hơn chút nào không?"
Tiểu phượng hoàng thanh âm đều ám ách, ngẩng đầu nhìn hắn, ánh mắt có điểm đáng thương: "Xương cốt cả người đều bị ngươi nghiền nát rồi."
"Nhịn lâu như vậy, em phải thông cảm cho ta, ta là một kẻ đáng thương cầu mà không được a."
"Ngươi chỗ nào cầu mà không được chứ." Buổi tối hôm nay, nửa cái mạng của cậu đều bị hắn lộng hỏng.
"Chờ đến lúc vũ điểu đem hồng y dệt xong, em vì ta mặc vào, sau đó chiêu cáo chư tiên lại đại thiết hỉ yến, lúc đó mới tính là cầu được."
"Ta đây sẽ miễn cưỡng theo ý ngươi."
Ở hồ ngâm một hồi, Thư Hoàng liền có điểm buồn ngủ, muốn hắn mang cậu trở về phòng.
Lúc Tiện Ngô ôm Thư Hoàng trở về phòng, đi ngang qua cây ngô đồng. Ban đêm, trăng tròn một vòng thật lớn. Trăng tròn, người đoàn viên. Lúc này gió đêm thổi qua, Thư Hoàng nhập nhèm mở mắt, một bông ngô đồng vừa vặn rơi xuống, nở hoa ngay trong lòng ngực Thư Hoàng.
Thư Hoàng nhặt hoa nhìn hồi lâu, sau đó ngẩng đầu: "Tiện Ngô......"
"Ân?" Tiện Ngô cúi đầu nhìn cậu.
Giống như ánh trăng linh lung đêm hôm đó.
"Em a......"
Hắn nâng tay, dường như hoa ngô đồng muốn từ tay áo hắn bay xuống, dùng hai ngón tay điểm giữa chân mày: "Cần phải hảo hảo đối xẻ với ta, ta mới hóa hình, căn cơ bạc nhược, một cái không cẩn thận liền biến mất."
"Ta a......"
Cậu mở miệng, học bộ dáng lúc trước của hắn, nhẹ nhàng, ôn nhu, trêu chọc, dùng hai ngón tay điểm ở trên trán Tiện Ngô: "Ngươi phải hảo hảo đối xử với ta, phượng hoàng niết bàn, chọn cây mà đậu. Phượng hoàng thích ngươi, liền không đổi ý."
Một khắc bị điểm trúng kia, Tiện Ngô ngẩn ra, sau đó liền cười.
Cậu mắt cong cong, vô cùng xinh đẹp, còn hỏi hắn: "Ta học giống chứ?"
"Em a......"
【 chính văn kết thúc 】