Nhược Diệp khép hờ mắt, vô lực đón nhận cảm giác tê mỏi ngưa ngứa trong cơ thể. Cả người nàng run lên, cái mũi không ngừng thở ra khí nóng, đôi tay bất lực chống lên vòm ngực rắn chắc của Thẩm Mộ. Nàng nhẹ nhàng phát ra những tiếng của hứng tình.Thẩm Mộ thấy nàng đã có hứng, một tay khác của hắn thừa cơ hội sờ soạng khắp đùi nàng. Hắn muốn tiến vào nơi giữa háng nhưng ai ngờ lúc này Nhược Diệp lại phản ứng lại. Hai chân nàng kẹp chặt theo bản năng, nàng sợ hãi uốn éo người, đôi mắt mèo mở to. Nàng hoảng loạn lắc đầu: "Không, không được!"
"Ngoan, đừng sợ." - Thẩm Mộ hôn lấy nàng an ủi.
Nói xong, ngón tay hắn tiếp tục mon men xuống phía dưới, bắt đầu đi vào cái l*и nhỏ của Nhược Diệp. Hắn vô cùng vừa lòng khi phát hiện ra cửa huyệt bóng loáng của nàng đã sớm ướt đẫm, dâʍ ŧᏂủy̠ còn đang không ngừng phun ra.
Cảm nhận được ánh mắt hắn, Nhược Diệp vốn đang thẹn thùng, khuôn mặt nhỏ trắng nõn cũng nhanh chóng ửng đỏ lên. Nàng cắn môi dưới, xấu hổ đến nỗi muốn chui tọt xuống dưới đất cho rồi.
Thẩm Mộ rất thích nhìn nàng thế này, hắn đùa giỡn: "Nương tử, l*и nàng ướt thật này. Thì ra là nàng thèm muốn cây gậy của tướng công đến vậy sao?"
Nhược Diệp trừng mắt, nàng vừa xấu hổ vừa tức giận: "Ngươi, ngươi từ đâu học được những từ ngữ dâʍ ɭσạи như thế chứ!"
Thẩm Mộ nhướng mày, cười xấu xa: "Chỉ cần nhìn nương tử thôi mà ta không thầy dạy cũng hiểu."
Nhược Diệp nghe xong lại càng thẹn thùng, nàng cắn môi dưới rồi quay đầu đi không muốn nhìn hắn nữa. Nhưng Thẩm Mộ lại vác hai chân nàng lên trên vai hắn khiến cho toàn bộ cái l*и tơ đều hiện rõ rành rành ra trước mặt hắn.
Thấy hắn cứ nhìn chằm chằm vào chỗ đó, Nhược Diệp đỏ bừng cả mặt, nàng duỗi tay ra tính che lại chỗ nhạy cảm.
Thẩm Mộ lại đột nhiên cúi đầu, hắn thè lưỡi ra nếm dâʍ ŧᏂủy̠ của nàng.
Nhược Diệp co rúm cả người, giọng nàng run run: "Ngươi, ngươi đang làm gì đó! Chỗ đó dơ lắm!"
Thẩm Mộ ngẩng đầu nhìn nàng rồi liếʍ liếʍ vệt nước bên miệng. Mắt hắn sáng rực, nụ cười như muốn câu dẫn tâm người: "Sao lại bẩn? Chỗ nào của nương tử cũng đều ngọt cả."
Nói xong hắn lại cúi đầu, đầu lưỡi đi vào bên trong vừa hút vừa mυ'ŧ. Đôi chân trắng nõn theo bản năng kẹp lại đầu hắn, cả người nàng run bần bật, bụng nhỏ cũng phập phồng kịch liệt.
"Ưʍ... A... Đừng... Không cần liếʍ... A..."
Tiếng rêи ɾỉ không ngừng vang bên tai, Thẩm Mộ không dừng động tác mà đầu lưỡi lại nhẹ nhàng đẩy môi âʍ ɦộ nàng ra, để lộ hoàn toàn hộŧ ɭε non mềm bên trong. Đây là điểm nhạy cảm nhất của người phụ nữ.
Khi đầu lưỡi Thẩm Mộ chỉ mới quét nhẹ qua hộŧ ɭε múp míp đó thôi đã nghe thấy tiếng kêu ngắn của Nhược Diệp.
Thẩm Mộ ngậm hộŧ ɭε vào miệng, hắn vừa liếʍ mυ'ŧ vừa nghe tiếng rêи ɾỉ yêu kiều cùng tiếng thở dốc trên đầu mình. Không bao lâu sau, cả người Nhược Diệp đột nhiên co rút lại, nàng đẩy đẩy người lên cao. Một lát sau, toàn bộ cơ thể nàng đã run rẩy dữ dội.
"Ha... A a a..."
Theo sau một tiếng kêu dài, Thẩm Mộ cảm thấy đầu lưỡi mình nóng lên, một dòng chất lỏng nóng hổi phóng ra từ tiểu huyệt. Dâʍ ŧᏂủy̠ nhỏ giọt trong miệng, hắn theo bản năng nuốt hết vào bụng.
Lần lêи đỉиɦ này vượt ngoài khả năng chịu đựng của Nhược Diệp, bây giờ nàng như một vũng nước, hai chân mở rộng, dồn dập tiếng thở hổn hển.
Thẩm Mộ ngẩng đầu nhìn về phía đôi mắt mèo bao phủ lớp sương mờ, lọn tóc dính ướt mồ hôi che đi hai mắt Nhược Diệp. Cảm nhận được ánh mắt nóng rát của người đàn ông, nàng lập tức thẹn thùng quay mặt đi, còn ra vẻ khinh thường hừ một tiếng.
Thẩm Mộ không khỏi cảm thấy buồn cười, con ngươi hắn híp lại, bên trong tràn đầy ý cười.
Ngay sau đó hắn bắt lấy eo thon làm nửa người dưới nàng chỉ cách một chút so với mặt đất. Hắn nắm lấy côn ŧᏂịŧ đã sớm sưng to chà sát lên tiểu huyệt mềm mại. Phần eo hơi nhích lên, cả côn ŧᏂịŧ liền chui tụt vào âʍ đa͙σ ướt sũng vì vừa mới lêи đỉиɦ.
Phá thân nên có chút khổ sở, cảm giác xé rách đầy đau đớn truyền đến khiến cả người Nhược Diệp chấn động.
"A a... Đau..."
Nhược Diệp cắn chặt môi dưới, khuôn mặt nhỏ nhăn lại một cục. Nàng ấm ức lẫn sợ hãi, vừa khó chịu lắc đầu vừa ngước mắt nhìn Thẩm Mộ.