Hệ Thống Ăn Thịt

Chương 8: Thiếu gia hắc đạo chuyên sủng cục cưng (6) [hơi H]

"A...." Cảm nhận được cửa âʍ đa͙σ bị Lâm Chấn cạ vào một chút, Nhược Diệp như có như không rên nhẹ một tiếng duyên dáng, tay càng thêm ôm chặt lấy cổ Lâm Chấn làm cho hai bầu vυ' mềm mại thêm cọ sát vào ngực Lâm Chấn tới biến dạng, mặt cô cũng chỉ cách mặt Lâm Chấn khoảng chừng 5cm, hơi thở phì phò, trên mặt ửng đỏ không bình thường, hai mắt bắt đầu có chút mê ly.

"Thế nào, con gái ngoan?" Nhìn Nhược Diệp lúc này da thịt phấn hồng tới mê người, một bộ dáng yếu ớt, Lâm Chấn càng thêm hừng hực, ông chỉ muốn nhẹ nhàng cạ cạ phần ngoài môi âʍ đa͙σ của con gái nhưng được một tất lại muốn một thước, ông bắt đầu lần lần mò mò di chuyển.

"Ha a...." Cảm nhận được côn ŧᏂịŧ tiến vào một chút đang bắt đầu ma xát, Nhược Diệp không khỏi nhăn mi lại, vốn dĩ cô định trêu chọc Lâm Chấn một chút thôi mà ai ngờ cơ thể này lại nhạy cảm đến thế, mới chơi một chút đã mất hết sức lực, thế sao diễn kịch tiếp đây.

"Ba ba... Con... Ha a.... Con giống như bị bệnh vậy... Nóng quá.... Không có sức lực.... Hơn nữa.... A... Phía dưới như có gì chọt vào con ấy... Thoải mái... A!" Nhược Diệp nói đứt quãng, chỉ cảm thấy toàn thân mình mềm yếu vô lực.

"Không... Không phải... Không thoải mái." nói xong liền dồn hết sức lực giãy giụa đẩy Lâm Chấn ra, có ý định đứng lên lại vô tình ngã xuống đất, hai chân dạng ra hình chữ M ngay trước mặt Lâm Chấn, lồ lộ ra qυầи ɭóŧ màu trắng đã ướt nhẹt dâʍ ŧᏂủy̠, môi âʍ đa͙σ màu hồng hồng cũng hiện ra rõ ràng.

Đậu má!! Cô nói không phải cô giả vờ mọi người có tin không nhỉ? Thân thể này mẫn cảm thế sao sau này chăn thịt được!!

Nhược Diệp lúc này tỏ vẻ bi thương, vốn dĩ Lâm Chấn khi thấy cô có ý định rời đi cũng không cản nhưng lúc này nhìn một màn nhu nhu nhược nhược nằm trên mặt đất, lại bày ra tư thế mê người trước mặt ông, hình dạng nơi riêng tư đẹp đẽ cũng lộ ra làm một chút tia lý trí còn sót lại bị đốt sạch.

Là con gái ruột thì sao? Chỉ cần ông muốn, ai cũng không dám lắm miệng nhiều lời nói ông không phải sao? Nghĩ nghĩ Lâm Chấn liền đứng lên, vươn tay ôm lấy Nhược Diệp, hốt cô từ dưới đất lên, nhìn biểu tình Nhược Diệp lúc này vẫn mê mang như cũ, Lâm Chấn rốt cuộc nhịn không được ôm trọn lấy eo thon của cô.

Trước mặt Lâm Chấn 1 mét 8 mấy làm Nhược Diệp có vẻ vô cùng nhỏ xinh, bây giờ cô cùng thân hình cường tráng của Lâm Chấn cứ như vậy đứng kề sát nhau, thân thể hai người dính sát không lọt một tia hở, mà một tay Lâm Chấn không khách khí thò vào váy ngắn cô xoa lấy cái mông trắng xinh, người thì ghé sát điên cuồng mυ'ŧ lấy đôi môi anh đào của Nhược Diệp, lợi dụng lúc cô chưa phản ứng kịp liền tiến lưỡi thần tốc vào trong miệng, mạnh mẽ cùng cô dây dưa với nhau.

Nhược Diệp lúc này trừng lớn hai mắt nhìn Lâm Chấn, một bộ không thể tin được vì sao lại xảy đến cái mức này.

Phục hồi lại tinh thần, Nhược Diệp bắt đầu "dùng sức" giãy giụa, nhưng sức lực cô ở trước Lâm Chấn cũng như trứng chọi với đá, chỉ có thể bị hôn đến mềm nhũn. Nhược Diệp cho rằng chính mình bị hôn tới hít thở không thông thì Lâm Chấn mới chịu buông tha, cô gấp gáp thở lấy thở để, khôi phục lại một chút sức lực liền tiếp tục giãy giụa trong lòng ngực ông, nhưng cũng chỉ có thể liều mạng trừng đôi mắt ươn ướt nhìn ông ấy, có ý đồ kéo một tia lương tri của Lâm Chấn về: "Ba ba đây là đang làm gì, chúng ta như vậy là không đúng!"

Ai ngờ cô giãy giụa lại làm dây áo ngủ vô tình rớt xuống, lộ ra nội y màu trắng ren cùng với bầu vυ' đầy đặn to tròn, kết hợp với tay chân mảnh khảnh càng tăng thêm vẻ mềm mại, người đàn ông càng cảm thấy vui sướиɠ. Cô không thành công kéo lại lương tri mà còn làm ông thêm thèm muốn bộc phát thú tính.