Hệ Thống Ăn Thịt

Chương 7: Thiếu gia hoắc đạo chuyên sủng cục cưng (5) [hơi H]

"Ba ba!" cô duyên dáng gọi to làm Lâm Chấn khôi phục tinh thần lại.

"Thế nào?" Giọng nói phát ra khàn khàn mang theo du͙© vọиɠ nồng đậm làm chính ông cũng phải giật mình, vội vàng nhìn lại người ngồi trong lòng mình thấy cô vẫn chưa phát hiện chỗ nào không ổn mới yên lòng.

"Ba không thèm nghe người ta nói chuyện, suy nghĩ cái gì đâu!" Nhược Diệp bĩu môi, khuôn mặt nhỏ tràn đầy lên án, thanh âm mềm mềm mại mại, nói bất mãn thì càng giống như làm nũng hơn.

Suy nghĩ cái gì?! Nghĩ thế nào chơi chết tiểu dâʍ đãиɠ con chứ gì! Âm thanh mềm mềm của con gái cùng hơi thở gần như gang tấc giống như xuân dược, Lâm Chấn lúc này rất muốn đè người trong lòng ngực mình xuống hung hăng ȶᏂασ nát, nhưng một tia lý trí còn sót lại nói ông không được làm vậy. Ông hít sâu một hơi, tận lực duy trì bình tĩnh nhìn khuôn mặt tinh xảo của con bé, ra vẻ từ ái nói: "Ba xin lỗi bảo bối, vừa nãy ba không nghe rõ, con nhắc lại lần nữa đi."Nghe ngữ khí Lâm Chấn bình tĩnh cưỡng ép du͙© vọиɠ xuống, hai tay ông đẩy nhẹ hai tay cô đang ôm lấy eo ông, Nhược Diệp thầm nghĩ chắc phải đốt thêm củi mới được.

"Vậy cũng được!" Nhược Diệp giả vờ như có chút bất mãn mà méo miệng, nghĩ dù sao cũng là đang cầu người vì thế ôn tồn nói: "Chính là ba ba có thể không đóng thẻ ngân hàng của con lại được không, như thế con cũng không ra ngoài chơi được...."

Lâm Chấn vừa nghe, không khỏi bật cười, nhớ tới việc đóng băng thẻ ngân hàng lại, trêu chọc một câu: "Vậy con có biết sai chưa, về sau còn lạnh nhạt với em gái như vậy nữa không?" Ngữ khí tràn đầy cưng chiều chứ không có nửa phần trách cứ như trước.

"Chỉ là con không thích cô ta! Ai biểu ba đối tốt với cô ta như vậy mà bỏ mặc con!" Nói đến đây giọng cô ngày càng nhỏ, trên mặt nhỏ liền ửng đỏ.

Cũng đúng, ba năm trước sau khi thu dưỡng nữ chủ Dương Nhu, thời gian Lâm Chấn ở bên Dương Nhu còn nhiều hơn hai đứa con ruột, khụ khụ, tuy rằng biết ai có tiểu tình nhân thỏa mãn du͙© vọиɠ còn sẽ đi để ý tới đứa con gái có không mấy cảm tình này chứ? Nhưng nguyên chủ với anh trai cũng không biết chuyện này nha. Cô với anh mình vẫn luôn căm ghét Dương Nhu, cho rằng cô ta cướp hết sự chú ý của cha, làm cho mối quan hệ giữa ba người càng thêm xa cách, kỳ thật trong lòng hai người chỉ luôn khao khát tình thương của cha mà thôi.

Đây cũng chính là lý do mà 419 nói đoạt được hảo cảm của Lâm Chấn thì sẽ nhận được tích phân gấp bội, cô thu hoạch hảo cảm kiểu này cũng là hảo cảm không phải sao!

Nhìn khuôn mặt đứa nhỏ trong lòng rõ ràng là xấu hổ vì ghen tuông, trong lòng Lâm Chấn dâng lên cảm giác thỏa mãn, ông duỗi tay nhẹ nhàng nhéo mũi Nhược Diệp: "Quỷ hẹp hòi này, sao này ba ba chỉ thương con thôi được chưa!"

Nhược Diệp nghe vậy liền cười tươi không chút keo kiệt: "Cảm ơn ba ba!"

Trong lòng thì âm thầm phun trào, đậu má, quả nhiên đàn ông đều là một dạng, có mới quên cũ, chậc chậc.

"Ba ba tốt nhất, con yêu ba ba nhất!" Sau đó ôm sát cổ Lâm Chấn rồi hun cái chụt trên mặt ông, vui vui vẻ vẻ xoay mông ngồi hướng ngược lại.

Vốn dĩ con bé chủ động hôn ông làm ông rất vui vẻ, chỉ là Nhược Diệp không an phận ngồi vặn vẹo làm phi cơ ông dần ép xuống lại có dấu hiệu bay lên, lửa lớn trong lòng như được chắt thêm củi làm Lâm Chấn không khỏi hít hà một hơi.

"A! Ba ba sao thế, không thoải mái chỗ nào à?"

Thấy mặt Lâm Chấn ửng đỏ không bình thường, thậm chí cái trán còn lấm tấm chút mồ hôi, Nhược Diệp khẩn trương quan tâm hỏi. Kỳ thật trong lòng đang đắc ý nhảy nhót, rốt cuộc cũng được xơi thịt rồi! Ha hả!

Nhìn thấy mặt con gái mình tràn đầy lo lắng mà con mắt ngân ngấn lệ, Lâm Chấn cảm thấy một tia ấm áp nhưng đồng thời cũng nghĩ tới đè con gái mình xuống hung hăng đâm thọt đế nó nói không nên lời.

"Không sao, chỉ là ba thấy hơi nóng thôi." Mặt Lâm Chấn vẫn lạnh lùng như cũ, chỉ là ánh mắt tràn ngập du͙© vọиɠ lại bán đứng ông.

"Ba ba không sao thì tốt rồi, chỉ là...." Nhược Diệp nói một nửa rồi do dự ngưng lại.

"Thế nào?" Lâm Chấn giống như người cha từ ái, đôi tay vuốt ve bên hông Nhược Diệp, tròng mắt hiện cảm xúc không rõ.

"Túi của ba hình như có cái gì cứng cứng chọt phía dưới con rất không thoải mái ấy!" Nhược Diệp có chút khó chịu mà vặn vẹo mình.

Cảm nhận được mông con gái cách một lớp quần chà xát côn ŧᏂịŧ mình, Lâm Chấn không nhịn được, giọng khàn khàn: "Phải không, thế đổi tư thế ngồi thử xem."

Ngay sau đó liền lật cô lại đối mặt mình, hai chân cô vòng qua người ông, bởi vì mặc váy ngủ ở nhà nên phía dưới chỉ có một cái qυầи ɭóŧ, lúc này côn ŧᏂịŧ ở dưới quần tây vừa lúc cách một lớp qυầи ɭóŧ mỏng chạm đến âʍ đa͙σ cô.

Cảm nhận được vách thịt con gái đè lên côn ŧᏂịŧ mình, Lâm Chấn khó nhịn thở một hơn, tay không khống chế được sờ khắp lưng Nhược Diệp, côn ŧᏂịŧ cũng chầm chậm chà xát âʍ đa͙σ mềm nhẹ.