Cửa phòng khép hờ, từ ngoài cửa chỉ thấy được loáng thoáng hai thân ảnh quấn quýt nhau dưới màn lụa mỏng.
"Ưʍ... Oánh Oánh ngoan... Thả lỏng một chút, kẹp chặt vậy bác không di chuyển được, chờ một lát bác sẽ xịt thuốc cho Oánh Oánh liền."
"Huhu... Không cần, không có thuốc Oánh Oánh sẽ chết phải không?"
"Oánh Oánh ngoan nào, cứ thả lỏng như đêm qua vậy, để bác cắm cắm một lát rồi bác mới xịt thuốc được."
Tiếng của hai người truyền rất rõ ràng vào lỗ tai hắn, tiếng ba hắn đang dỗ dành rồi tiếng khóc nức nở mềm mại của cô bé, sau đó là những động tác chuyển động của ba làm cô gái nhỏ rêи ɾỉ yêu kiều khiến hắn như có xúc động muốn xông vào.
Hắn xoay người rời đi, rốt cuộc thì việc con trai đi nghe lén chuyện của ba mình cũng không phải tốt lành gì, hắn chỉ là không ngờ ba mình sẽ như vậy, trong đầu hắn không thể tưởng tượng được cô bé ngoan ngoãn lúc nào cũng gọi hắn Thuần ca ca kia lại như thế. Trí lực của con bé chỉ như đứa trẻ, chắc là bị ba mình lừa gạt rồi, nhưng hắn cũng chỉ có thể làm bộ như không hay biết, nếu không thì với cái tính của đứa em trai kia chắc cái nhà này sẽ không được yên ổn.
Nhiệm vụ chủ tuyến đã hoàn thành, Vu Oánh Oánh nằm trên giường hệ thống lại suy nghĩ, không lâu nữa thôi sẽ nhận được tin tức Bạch Vãn Vãn mang thai, sau đó thì nữ chính Giả Như Như sẽ nhân cơ hội đó cùng với mẹ mình đến thăm, mượn thời cơ lôi kéo làm quen với Bạch Vãn Vãn, đến lúc thân quen rồi thì thường xuyên đến đây chơi.
Trong một lần Diệp Tử Tuấn đi công tác, cô ta sẽ lấy cớ đến làm bạn với Bạch Vãn Vãn rồi ở lại Diệp gia, đến buổi tối hôm đó Diệp Tử Thuần uống say được người ta đưa về nhà, Bạch Vãn Vãn liền nhờ Giả Như Như giúp cô đưa canh giải rượu lên cho Diệp Tử Thuần uống, lúc đó cô ta trộn thuốc kí©ɧ ɖụ© vào tô canh nhân cơ hội bò lên giường thì lại nhận được tin bệnh tim của cha mình bị phát tác, thế là cô ta đành phải rời đi, để lại Diệp Tử Thuần bị ngấm thuốc cưỡиɠ ɧϊếp em dâu đang mang thai của mình.
Bạch Vãn Vãn vì đứa con trong bụng mà không dám giãy dụa kịch liệt, chỉ có thể bị động nhận hoan ái của anh rể, từ đó về sau Diệp Tử Thuần thường xuyên trốn sau lưng em trai mình phát sinh quan hệ với Bạch Vãn Vãn.
So với người lạnh nhạt như Diệp Tử Thuần thì Giả Như Như càng thích kiểu dịu dàng săn sóc như Diệp Tử Tuấn hơn, thấy hai người đàn ông đều yêu Bạch Vãn Vãn nên cô ta hạ quyết tâm muốn diệt trừ đi cái gai này, sau đó lại chạy đến an ủi Diệp Tử Tuấn, nói cho hắn biết Bạch Vãn Vãn đã sớm phản bội hắn.
Vu Oánh Oánh muốn bảo vệ chị gái mình thì phải để chị ấy tránh xa Giả Như Như ra, nhưng từ nhỏ cho đến lớn Bạch Vãn Vãn rất ít bạn bè, đối với người trăm phương ngàn kế muốn tiếp cận thì dù có là làm bộ đối xử tốt với cô thì cũng rất khó để từ chối.
Mà muốn để cho hai anh em nhà họ Diệp này thấy được gương mặt thật trong ngoài không đồng nhất của nữ chính cũng rất khó, trước tiên cô phải lấy được sự tín nhiệm của hai người bọn họ đã.
Chỉ có đặt một người vào trong lòng thì mới lựa chọn tin tưởng, bảo vệ người đó vô điều kiện thôi. Mà cái loại này thì chỉ có thể là người thân, người yêu hoặc là bạn bè vô cùng thân thiết mới được, hiện tại thì hai anh em Diệp gia ban ngày đều không có ở nhà.
Mà đến tối thì ngày nào cô cũng bị lão cáo già này mò đến chích thuốc thì làm gì có cơ hội tiếp cận hai người chứ, chỉ có thể đổ thừa cho cốt truyện quá ít thôi, chỉ nói có đơn giản quan hệ giữa các nhân vật với những chuyện sẽ phát sinh chứ mấy, nếu lão già này có thể rời đi mấy ngày thì tốt rồi.
Vu Oánh Oánh suy nghĩ nửa ngày cũng không nghĩ ra được biện pháp gì, chỉ có thể im im xem xét, ít nhất lần này cô sẽ không bỏ nhà đi nữa, chỉ cần cô còn ở đây thì vẫn có thể đề phòng được Giả Như Như, nhưng dù sao tốt nhất vẫn là dụ cá vào lưới, chứ ngày nào cũng phải đề phòng thì quá mệt mỏi.