Trên giường là hai thái cực. Một đại hán tục tằng, mặt đầy râu quai nón, tuy đã cạo đi nhưng vẫn mọc lên lún phún, mày rậm mắt to, chiều cao tám thước, làn da ngăm đen, cơ bắp cứng ngắt.
Còn người đang nằm trên giường là thiếu nữ xinh đẹp, khuôn mặt nhỏ nhắn, hàng lông mày lá liễu cong cong cùng đôi mắt to ngập nước, hai má đào phấn hồng, đôi môi anh đào mềm mại nhỏ xinh. Đường cong lả lướt dựa vào trên người hán tử, hai bầu vυ' bị đè ép đến dị dạng, làn da mơn mởn không tì vết.
Trên cái mông vểnh là hai bàn tay thô to của hán tử, còn côn ŧᏂịŧ màu đỏ thẫm kia còn cắm sâu bên trong hoa huyệt.
Vu Thành Nghị thương tiếc cho lần đầu tiên của nàng, dù mình lại cương nhưng không dám tiếp tục, vừa rồi tiểu huyệt bị cắm đã có chút sưng lên, hai cái núʍ ѵú cũng bị ông mυ'ŧ tới xanh tím.
Tuy không thọc vào rút ra tiếp, ông vẫn chưa muốn ra, cảm giác ở bên trong quá tuyệt vời, cứ để bọc lại như này cũng không tệ, còn có thể co dãn, hồi nãy đút vào chật quá làm ông có chút đau, cũng may về sau nàng đã dần thả lỏng ra rồi.
Nếu đọc được suy nghĩ của ông, Vu Oánh Oánh đã phá lên cười rồi, sao ông ấy có thể ngây thơ đến như thế chứ, với thêm hệ thống nói danh khí của nàng là ȶᏂασ mãi không xấu, mặc kệ lăn lộn đến cỡ nào cũng sẽ hồi phục lại rất nhanh, đặc biệt là đợt này nàng còn được thưởng Băng cơ ngọc cốt, tốc độ khôi phục lại càng nhanh nữa.
Dù sao thì nàng cũng lười động đậy, cái thân thể này cũng mới là lần đầu tiên, côn ŧᏂịŧ của ông ấy lại quá sức lớn, không thể chọc được nha, tương lai còn dài, hôm nay tới đây thôi được rồi, côn ŧᏂịŧ còn cắm ở bên trong, nàng đã ngáp bắt đầu ngủ.Trời còn chưa sáng, bên cửa sổ ở tiền viện hầu phủ, một cái bóng đen bay ra, Vu Thành Nghị ôm lấy tiểu cô nương đã bị điểm huyệt ngủ, cẩn thận tránh khỏi thủ vệ, đem tiểu cô nương về lại phòng.
Lúc Vu Oánh Oánh tỉnh lại trời đã lên cao, trên người nàng chỉ có bọc một lớp áo choàng màu đen, quần áo thì nằm thành một đống ở trên giường, thật là, người nào đó chỉ biết cởi thôi chứ mặc lại váy áo cho con gái ông chịu.
Vu Oánh Oánh lấy một bộ quần áo khác từ trong tủ ra mặc lại đàng hoàng mới cho nha hoàn tiến vào.
"Tiểu thư, đêm qua người về lúc nào sao không gọi nô tỳ ạ?"
"Cữu cữu tối qua uống nhiều quá, đến nửa đêm lại phun hết ra nên ta về có hơi trễ, thấy ai cũng ngủ hết rồi ta mới không gọi."
Dùng xong điểm tâm Vu Oánh Oánh liền đến tiền viện tìm người, phát hiện không có ai ở trong phủ, nàng lại trở về hậu viện ngủ tiếp.
Ở tiệm Bách Thảo Đường trên kinh thành, mỗ hầu gia đang bắt Bạch đại phu kê đơn thuốc, trừ ngự y trong cung ra thì Bạch đại phu là đại phu nổi tiếng nhất ở kinh thành, hai người cũng là bằng hữu thân quen với nhau.
"Hầu gia, thứ ta lắm miệng, ngài đang ở tuổi trai tráng sao phải dùng đến loại dược này chứ?"
"Nàng ấy thể nhược, tạm thời không nên có thai, mà uống nhiều thuốc tránh thai lại không tốt cho cơ thể nàng ấy, vẫn là để ta dùng được hơn."
Tiểu nha đầu của ông mới 16 tuổi, năm đó phu nhân của ông Lâm thị cũng chính vì mang thai rồi đẻ non, xuất huyết nhiều dẫn tới một thi hai mệnh, ông tình nguyện không cần hài tử chứ không muốn nghĩ đến người trên đầu quả tim của mình xảy ra chuyện.
"Xem ra hầu gia lần này là anh hùng khó qua ải mỹ nhân rồi nha, yên tâm đi, đơn thuốc này không gây thương tổn gì, có thể một tháng uống một lần, qua mấy năm cô nương kia điều dưỡng cơ thể tốt rồi thì hầu gia có thể ngừng."