8 giờ tối, bên trong phòng riêng KTV, mọi người đang tụ tập ăn chơi với nhau, Vu Oánh Oánh biết sắp có trò hay nên cô đã sớm gọi báo cho ông, nói mình với những người này cũng không thân lắm, kêu lão tới đây chờ cô ở ngoài đi.
Vu Oánh Oánh an tĩnh ngồi một bên, nhìn ai nấy cũng thi nhau uống rượu, người say mèm không ít, cô liền nhắn tin cho Kỷ Thần Khê nói cho hắn biết mình đang ở đâu rồi nói tình huống có chút không đúng, Kỷ Thần Khê kích động lái xe như bay chạy tới.
Lúc này một nữ sinh đã ngà ngà say bưng ly rượu tới: "Oánh Oánh, cô xem mọi người ai cũng uống hết cả rồi, cô mà không uống thì kỳ lắm đấy!"
"Đúng vậy, đúng vậy, người đẹp cho tụi này mặt mũi đi."
Vu Oánh Oánh thấy sắp tới giờ, cô bưng lấy ly rượu uống một hơi, mấy người kia thấy cô uống xong trong đáy mắt chợt hiện lên một tia hưng phấn.
Vu Oánh Oánh cầm điện thoại nhắn tin cho ông, kêu ông 5 phút sau tới đón cô.Tiếng nhạc xập xình, ý thức Vu Oánh Oánh dần trở nên mơ hồ, thấy thế cô gái bên cạnh hỏi cô có phải không thoải mái hay không, sau đó mấy nam sinh liền vây lại đây, bắt đầu động tay động chân, Vu Oánh Oánh phản kháng lại, cô đẩy ngã vài người rồi chạy tới cửa mới phát hiện cửa phòng đã bị khóa cứng.
Vu Oánh Oánh cầm điện thoại gọi cho lão, mấy nam sinh đằng sau liền vây cô đến cạnh cửa.
"Mấy người muốn làm gì?"
Lão cầm điện thoại nửa ngày chỉ nghe được cô hỏi như thế, lão biết có chuyện xảy ra liền kêu bảo tiêu tới tông cửa vào.
Cửa phòng bị mở toang ra, cô gái nhỏ quần áo rách nát hỗn độn nhào vào lòng ngực ông, còn mấy người bên trong thì bị bảo tiêu khống chế lại.
Ông nhìn thoáng qua sắc mặt của cô ửng đỏ liền biết chuyện gì xảy ra, cô gái trong ngực ông giơ tay sờ loạn.
"Chú ơi, em muốn."
"Bảo bối, đợi một chút chú đưa em về ngay đây."
"Không cần, em khó chịu lắm, em muốn chú bây giờ."
Lôi lôi kéo kéo, lão đành phải ôm người sang phòng ở cách vách, đặt cô ngồi trên sô pha, bàn tay nhỏ sờ qua sờ lại đã sớm đốt lửa trên người lão, ông lột hết váy áo đã rách lỗ chỗ của cô xuống, đến qυầи иᏂỏ áσ ɭóŧ cũng kéo xuống, sau đó lão lột hết quần áo của mình luôn.
Không có màn dạo đầu nhưng cô gái trúng dược nên đã sớm ướŧ áŧ, côn ŧᏂịŧ lớn trực tiếp cắm vào, nhanh chóng thọc vào rút ra.
Lúc này Kỷ Thần Khê mới chạy tới, hắn thấy rõ mọi thứ đang rất hỗn loạn, bảo tiêu tra hỏi được chủ mưu là nữ chính Ninh Hinh, biết cô bị người mang đi Kỷ Thần Khê liền lao ra khỏi phòng, lại nghe thấy phòng kế bên truyền ra âm thanh quen thuộc.
Từ chỗ hé mở của cánh cửa hắn thấy được cô gái hắn thích lúc này đang trần như nhộng bị một người đàn ông lớn tuổi đè dưới thân thọc vào rút ra, hắn muốn nhảy vào phòng kéo hai người ra nhưng hắn lại không dám, hắn biết người này, hắn ý thức được mình không thể động vào gia tộc của ông ta.
"Hức... Sâu quá... Không cần..."
"A a a..."
Kỷ Thần Khê ở ngoài cửa nhìn thấy một màn này cực kỳ bi thương, lại phát hiện mình thế mà cương cứng.
Cái bà điên Ninh Hinh kia từ nhỏ đã như thế, chỉ cần hắn thích ai Ninh Hình liền hủy hoại người đó, nếu không phải tại ả ta thì người ở bên cạnh Oánh Oánh đã là hắn rồi.
Nghĩ tới thân thể mềm mại luôn hoàn hảo trong mộng của hắn lại bị một lão già đè dưới thân, giờ phút này hắn chỉ hận không thể gϊếŧ chết Ninh Hinh ngay lập tức.