Linh Cảnh Hành Giả

Chương 25: Linh Cảnh Thí Luyện Cấp S (4)

“Ừm, không nói giỡn nữa, tiếp tục nói chính sự. Toàn bộ đại khu Khang Dương tổng cộng có mười tiểu đội linh cảnh hành giả, chúng ta là đội 2, trong đội ngũ tổng cộng có năm linh cảnh hành giả, nếu cộng thêm cậu, chính là sáu người. Trong năm linh cảnh hành giả, chỉ có chị cùng đội trưởng là lệ thuộc Bạch Hổ binh chúng. Cậu là người đội trưởng chiêu mộ, chờ sau khi cậu chuyển chính thức, cũng là Bạch Hổ binh chúng, điểm ấy hy vọng cậu nhớ kỹ.”

Lời này nghe qua, thành kiến phe phái trong Ngũ Hành minh so với trong tưởng tượng của mình còn sâu hơn. Trương Nguyên Thanh lập tức nói:

“Về sau đi theo chị Quan Nhã lăn lộn.”

Hắn không nhắc tới Lý Đông Trạch, bởi vì như vậy càng có thể đạt được hảo cảm của bà chị.

Quả nhiên, nụ cười của Quan Nhã càng tươi hơn nữa, quyến rũ nói:

“Trừ chị cùng Vương Thái, linh cảnh hành giả khác bình thường sẽ không đến làm. Cậu là sinh viên, cũng không cần mỗi ngày tới đây. Không cần quá câu nệ, đội trưởng là người rất không tệ, chỉ là lúc cảm xúc kích động, giọng điệu nói chuyện sẽ rất kỳ quái, tiếp đó chính là đối với tao nhã có chấp nhất mãnh liệt.

“Vương Thái mà nói, nghề nghiệp của cậu ta là “học sĩ”, am hiểu học tập cùng nghiên cứu, là nhân viên văn chức, có cái gì không hiểu hỏi cậu ta. Tương lai lúc tốt nghiệp đại học, có thể tìm cậu ta hỗ trợ viết luận văn.

“Nhưng cậu ta không giỏi kết giao, cũng chán ghét kết giao, cậu bình thường không cần để ý đến cậu ta, coi cậu ta là người công cụ là được.”

“Về phần chị sao...” Cô cười mỉm nói: “Chị rất thích giao tiếp với tiểu nam sinh tràn đầy tinh lực.”

Trương Nguyên Thanh trong lúc nhất thời không phân biệt rõ cô là nói thật lòng, hay là trêu chọc.

Hắn nhanh chóng đóng dấu cái nhãn lý giải của mình cho người trong đội ngũ:

Đội trưởng chú ý tao nhã, thường thường phọt ra một câu giọng phiên dịch; mọt sách sợ xã giao; Tài xế già đời.

“Đúng rồi, chòm sao của cậu là gì?” Quan Nhã hỏi.

“Thiên Hạt!” Trương Nguyên Thanh không rõ nguyên nhân cô đột nhiên hỏi cái này, nhưng vẫn trả lời theo sự thật.

Quan Nhã ánh mắt cổ quái đánh giá hắn: “Cậu thật sự chưa có bạn gái?”

Cái đó và chòm sao có gì quan hệ? Ánh mắt Trương Nguyên Thanh mờ mịt.

Vẻ mặt Quan Nhã không tin, nhưng không rối rắm đề tài này, tùy tay cầm lấy bảng Trương Nguyên Thanh điền xong.

“Nguyên Thủy Thiên Tôn... 21 tuổi... A, ID còn có khí thế, cậu không sợ ra ngoài bị đánh à? Thần dạ du...”

Khuôn mặt quyến rũ của Quan Nhã rõ ràng dại ra một phen, thốt ra: “Cậu là thần dạ du? !”

Trương Nguyên Thanh rất hưởng thụ vẻ mặt của cô.

“Khó trách đội trưởng đi đường cũng lâng lâng...” Quan Nhã nói thầm một tiếng, sau đó vẻ mặt cao hứng: “Về sau trong đội ngũ chúng ta cũng có thần dạ du rồi, không cho phép cậu chạy theo dã nữ nhân của tổ chức khác.”

Trương Nguyên Thanh chú ý tới, Vương Thái cách đó không xa cũng ngẩng đầu lên, nhìn sang bên này.

“Nguyên Thủy Thiên Tôn, ừm, chị về sau gọi cậu là Nguyên Thủy đi.” Quan Nhã cao hứng đọc tiếp, lúc nhìn thấy cấp bậc 0, ngẩn người, vừa định hỏi, liền liếc qua hàng chữ tiếp theo, nhiệm vụ thí luyện:

Đường hầm Xà Linh!

Đầu óc Quan Nhã vang “Ong” một tiếng, môi khẽ nhếch, vẻ mặt đọng lại, ngây ra tại chỗ.

Sau một lúc, cô dùng một loại ánh mắt vô cùng phức tạp nhìn hắn, “Linh cảnh thí luyện của cậu là đường hầm Xà Linh?”

Thấy vẻ mặt này của cô, trong lòng Trương Nguyên Thanh khẽ động, “Tôi đang muốn hỏi thăm nhiệm vụ thí luyện, đã là phó bản, vậy khẳng định có hướng dẫn chiến lược nhỉ.”

Nói xong, hắn lại thấy tên mọt sách được xưng không để ý việc gì kia ngẩng đầu nhìn qua, mà một lần này, trong mắt đối phương tràn ngập đồng tình cùng thương hại.

“Cậu, cậu chờ chút.” Quan Nhã sắc mặt khó coi rời khỏi khu làm việc, đi về phía văn phòng của Lý Đông Trạch.

Vừa rồi loại ánh mắt như nhìn người chết đó của cô ấy là chuyện gì? Trương Nguyên Thanh có chút thấp thỏm.

Lúc này, Vương Thái bàn cách vách thản nhiên nói:

“Có hướng dẫn là không sai, trình ra tình hình cụ thể linh cảnh bản thân trải qua, là nghĩa vụ của mỗi một vị hành giả nhà nước, tổ chức sẽ cho phần thưởng tương ứng. Nhưng, đường hầm Xà Linh có chút khác biệt, cậu tự xem đi “

Hắn đưa qua một cái máy tính bảng.

Trương Nguyên Thanh nửa tò mò nửa mờ mịt tiếp nhận máy tính, trên màn hình là một phần văn kiện mở ra.

Tổng hợp linh cảnh thí luyện thần dạ du Tùng Hải:

“Di tích cổ thôn Vương, cấp C, yêu cầu nhiệm vụ: Thành công sống đến trời sáng.”

“Nguy hiểm trong thôn bắt nguồn từ quỷ treo cổ cùng mộ hoang ngoài thôn, đối mặt quỷ treo cổ đòi mạng, linh cảnh hành giả cần để thân thể chổng ngược, liền có thể tránh được nguy hiểm. Nhưng ai thể lực yếu ớt chỉ có thể tự cầu nhiều phúc.

“Oán linh trong mộ hoang sẽ ở mười hai giờ đêm tập thể vào thôn, linh cảnh hành giả cần ngay lập tức tới tạp hóa nhỏ tìm kiếm hương nến, châm lửa hương nến có thể tránh được bị đàn quỷ chia nhau ăn.”