Về đến nhà tôi, chỉ còn mỗi tôi một mình lên tôi lại lên gác, mở cái máy tính, giải mấy bài tập rồi xuống dưới nhà tìm xem cái gì mà nấu không.Vừa mở tủ lạnh ra thì đã thấy mẩu giấy nhỏ nhắn xinh xắn của cô Minh để lại cho tôi:
– Cô nấu thức ăn xong hết rồi đấy, cháu về thì cắm cơm lên rồi hâm lại thức ăn thôi nhé. Yêu cháu nhiều.
Tôi cười nhạt một tiếng nhưng cũng đói lên lấy thức ăn ra mà hâm lại đồng thời cũng cắm nồi cơm. Công nhận là cô Minh nấu ăn cũng khá là ngon nhưng không thể nào bằng mẹ của tôi được. Đang ăn như vậy thì Tùng chạy sang nói:
– Ăn cơm à, có món gì ngon thế, cho tao ăn với nhé!
– Ừm, được thôi vào lấy bát ra mà ăn, món này là cô Minh làm cho tao đấy mà. Thế gọi điện cho em đấy chưa, mà em ấy tên là gì?
– À em ấy tên là My, nhà cũng giàu phết đấy chú ạ, nhưng em này được cái ngoan, mà ngoan thì tao dễ đào tạo thôi mà.
Tôi chỉ cười mà không nói gì. Một lúc sau thì chúng tôi cũng đánh chén hết chỗ thức ăn đó rồi cùng đi chơi. Tùng giới thiệu tôi với My. My cũng khá là xinh gái, nhưng cái đầu tiên mà tôi để ý là cặρ √υ' to, phải nói là rất to.
Có thể nói là gần bằng của cô Minh rồi. Tôi biết ý là để Tùng đi chơi riêng nên bảo có việc mà đi trước. Tôi về nhà thì đã thấy cô Minh dọn nhà rồi.
Thấy cô Minh đang dọn cái gác xép của tôi thì tôi cáu điên lên mà nói:
– Cô xuống đi, cháu không thích cô lên chỗ của cháu, mà cô muốn vào nhà này thì xuống chỗ của bố cháu đấy!
Thấy tôi nói như vậy thì cô Minh hơi nhăn mặt lại một chút nhưng cũng khẽ quay lại mỉm cười mà nói nhẹ nhàng với tôi:
– Cô thấy hơi bừa bộn một chút lên cô dọn lại cho cháu thôi mà. Cô vẫn để nguyên cho cháu đấy!
Tôi hằm hằm cái mặt mà bước lên cái gác của tôi. Mọi thứ ngăn lắp thật. Thêm vào đó là một mùi thơm tho của nước xịt phòng nữa.
Tôi thấy mình hơi hối hận một chút nhưng mà cũng vẫn làm căng mà nói lại:
– Thôi cô xuống cho cháu nhờ một cái. Cháu không thích ai động vào đồ của cháu, cháu bề bộn một tí cũng được không sao. Từ nay cô đừng lên chỗ này của cháu nhé!
Tôi nói như vậy thì cô Minh cũng bước xuống cái thang rồi đi xuống bên dưới. Không may thì cô bước trượt chân. Tôi vội đỡ cô, nhưng tôi thì không thể nào đỡ được lên cả cô và tôi ngã xuống bên dưới.
Tôi không ngờ thân thể của cô Minh lại mềm mại đến như vậy, nó làm cho tôi thích vô cùng, vô tình thì bàn tay của tôi cũng để chạm nhẹ vào cái bầu vυ' của cô Minh. Nó căng tròn lên mềm thích vô cùng.
Nói như vậy thôi nhưng mà tôi và cô Minh cùng ngã xuống, chân tôi vướng vào cái bậc thang lên trẹo đi. Cô Minh đè lên người tôi lên không sao.
Tôi vừa đỡ dậy thì tôi đã hỏi:
– Cô có sao không vậy? Lần sau đi đứng cẩn thận chứ, may mà cháu đỡ được đấy!
Cô Minh cười mà khẽ nói nhẹ nhàng với tôi:
– Cảm ơn cháu, cháu đã đỡ cô, thế cháu có bị làm sao không vậy, có đau chỗ nào không?!
Tôi bây giờ cũng thấy hơi đau ở chân mình nhưng vẫn giả vờ mà nói:
– Không sao đâu mà, bình thường thôi mà cô, có sao đâu, nói chung là cũng ổn thôi, cô không sao là được rồi.