Mạnh Vũ chế nhạo nói: “Chị nói chị ngay thẳng, đúng là buồn cười! Biết người ta có bạn gái rồi mà còn không biết xấu hổ tiếp cận, đây là người ngay thẳng sao? Hay là người không biết tự trọng?”
Vì Ngải Thanh muốn “xin lỗi” cô trước mặt rất nhiều người, cô không ngại xé mặt, nói ra những thứ ghê tởm này cho mọi người xem.
Nếu cô ta đã không cần mặt mũi nữa thì cô sẽ để cô ấy không còn mặt mũi nữa.
Lời nói của Mạnh Vũ của không khách khí như vậy, vẻ mặt Ngải Thanh không tin được nhìn cô, không biết có tức giận không mà khuôn mặt trắng bệch lập tức đỏ bừng lên.
Có lẽ lúc trước Sở Tu Cẩn đã tỏ rõ lập trường của mình, sau khi lời nói của Mạnh Vũ vừa dứt, rất nhiều người nhỏ giọng phụ họa.
“Người phụ nữ này thật đê tiện, chọn lúc nào không chọn lại chọn đúng sinh nhật của người ta mà gây chuyện.”
“Đúng vậy! Đó là chuyện riêng tư thì nên giải quyết riêng, tự nhiên lại chạy đến buổi tiệc của người ta làm như vậy, đúng là hèn hạ. Với lại, xem dáng vẻ của cô ta như vậy, mặc quần áo gì vậy, đúng là không ra gì.”
Bị nhiều người như vậy chỉ trỏ như vậy, bị nói “hèn tiện”, Ngải Thanh chỉ cảm thấy vô cùng xấu hổ, sắc mặt trắng bệch.
“Tôi…Tôi…”
Cô ta nói một lúc cũng không nói được gì, có lẽ vì chịu kí©ɧ ŧɧí©ɧ không nhỏ, bắt đầu ho dữ dội.
Cô bé bên cạnh thấy mẹ mình đang bị bắt nạt, vì vậy cô đẩy chân Mạnh Vũ, nói: “Không được phép bắt nạt mẹ tôi!”
Mạnh Vũ kéo cô bé kia ra, lời nói rất không khách khí, “Thượng bất chính hạ tắc loạn, chị có đức hạnh như vậy thì cũng dạy ra đứa con không tốt đẹp gì, đáng tiếc cho cô bé có người mẹ như chị.”
“Cô…Cô làm gì vậy? Cô nói tôi được rồi, sao phải dùng những lời ác độc như vậy mà nói với một đứa bé chứ?”
Ác độc sao? Suýt chút nữa cô bị đứa bé này đâm tổn thương cổ họng rồi đó, cô nói mấy câu này thì có tính là gì?
Lúc này Tiêu Tề cũng nhìn cô với ánh mắt phức tạp, “Mạnh Vũ, sao em lại trở nên như vậy?”
“Đúng, sao tôi lại như vậy à? Không còn ngoan ngoãn theo đuổi bên cạnh anh, tôi lại trở nên độc ác như vậy, mắng người ta như vậy, anh muốn nói mấy chuyện này sao?”
“…”
“Anh có biết tại sao không?”
Trước khi anh trả lời, cô nói thêm, “Bởi vì tôi không cần anh nữa, tôi mới không để ý xem anh nhìn tôi thế nào, đây mới là con người thật sự của tôi. Như anh thấy rồi đó, tôi cũng không phải loại con gái ngoan ngoãn, tôi có khía cạnh của riêng mình, dám làm tổn thương tôi tôi sẽ không nể tình mà đáp trả lại.”
“Tiêu Tề, anh cho rằng bản thân anh rất tốt đẹp sao, chẳng qua anh chỉ là đồ tôi, tôi ở bên cạnh anh nhiều năm vậy anh cũng đâu quan tâm đến tôi, tôi với anh đã chia tay, anh không ngừng tiếp cận tôi. Có vẻ anh và Ngải Thanh đúng là cặp đôi trời sinh, hai người đều đê tiện như nhau.”